Nàng thấy Ninh Giác sắc mặt trắng nhợt, ngữ khí phóng khoáng nói, “Nơi đây nguy hiểm, bệ hạ vẫn là cùng sứ thần về cung trước đi, lễ thành thân hôm nay, e là…… Không hoàn thành được.
Ninh Giác liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, “Bất quá chỉ là một thích khách, Tề Vương có thể giải quyết tốt, đại hôn hôm nay là theo di chiếu của phụ hoàng, trẫm sẽ chờ ở đây, không cần quan tâm chuyện khác.”
Mặc dù đau lòng, nhưng hắn cũng biết hai người vì này hôn sự này mà có bao nhiêu lo lắng, hơn nữa Y Nhi đã có thai, sao có thể chờ bụng lớn mới thành thân chứ? Đơn giản là chư vị khách khứa đã được bảo vệ an toàn, mà thích khách lại chỉ có một người, tính toán lợi hại, chờ Ninh Úc giải quyết xong, đại hôn vẫn có thể tiếp tục.
“Cảm ơn.”
Một lời cảm tạ này, Ninh Tương Y thực sự xuất phát từ tấm lòng.
Nàng nhìn Ninh Giác cười, sau đó đi ra ngoài, tuy rằng không thể động thủ, nhưng nàng cũng muốn nhìn một chút xem có thể giúp gì được không, Thu Trọng Thiên võ công cao cường, nếu thật sự muốn giết hắn, cũng không phải chuyện dễ.
Ninh Úc ra chiêu tàn nhẫn, chỉ chốc lát sau, trên người Thu Trọng Thiền liên tục xuất hiện vết thương, nhưng hắn càng đánh càng hăng, hai mắt trừng to với Ninh Úc, tựa hồ muốn đem kẻ thù nuốt vào bụng!
Mà Ninh Úc càng phẫn nộ! Hôm nay trong ngày đại hỉ, hắn vốn định tận hưởng tất cả, không nghĩ tới hoàng tỷ đã không có việc gì rồi, thì lại có người dám tới gây rối! Quả thực không thể tha thứ!
Hai người đánh nhau ngoài đình viện hỉ đường, xem ra đều không muốn làm hại người vô tội.
Ninh Tương Y được mọi người bảo vệ, không khỏi giương giọng hỏi.
“Thu chân nhân, có chuyện gì có thể từ từ nói, hà tất lại động thủ vào ngày đại hỉ trọng đại chứ?
Có thể nói là võ công Thu Trọng Thiền rất cao, trừ xuất thân là lão yêu quái ra thì không ai có thể so sánh được, hơn nữa địa vị giang hồ của hắn cũng cao, một người có đức cao vọng trọng lại võ nghệ cao cường, cũng không biết bị ai xúi giục mà đơn thương độc mã đánh tới, thật đúng là làm người khác trở tay không kịp!
“Câm miệng!”
Hắn gầm lên một tiếng, “Ta đã rời khỏi sư môn, việc hôm nay đều là việc riêng của ta! Vân Đỉnh Sơn không quan hệ! Ninh Úc hắn giết vợ con ta, thù này không đội trời chung! Cho dù là chết, ta cũng muốn vì vợ con ta báo thù!”
Ninh Tương Y có chút không hiểu rõ, Tuyết Vô Tức đúng là ở trong tay bọn họ, nhưng hài tử của hắn là ai? Kiếp trước nàng cũng chưa thấy qua, cũng không rõ ràng, nhưng lúc này khẳng định không thể để bọn họ đánh tiếp như vậy, trải qua tầng tầng trở ngại, đại hôn hôm nay, nàng nhất định phải kết thúc vẹn toàn!
“Thê tử người…… Là Tuyết Vô Tức.”
Ninh Tương Y thanh âm sâu kín, lại làm cho kiếm trong tay Thu Trọng Thiên bị lệch, suýt nữa bị Ninh Úc một kiếm đâm vào yết hầu.
Ninh Tương Y bình tĩnh phe phẩy quạt tròn, không có hảo ý cười.
“Nàng còn sống, ai nói nàng đã chết?” Ninh Tương Y nhạy bén phát hiện Thu Trọng Thiền trừng lớn hai mắt, nhẹ nhàng cười, “Đương nhiên, nếu ngươi không dừng tay, nàng sẽ chết thật……
Sao lại có thể chứ?!
Thu Trọng Thiền đột nhiên thu tay lại lui về phía sau, mà Ninh Tương Y cũng gọi Ninh Úc lại, nếu có thể giải quyết trong hòa bình thì nàng cũng không muốn có máu chảy trong ngày đại hỉ.
“Nàng ở đâu???”
Ninh Úc không thèm để ý tới câu hỏi, trực tiếp hừ lạnh một tiếng rồi đi đến bên người Ninh Tương Y, thấy nàng biểu hiện bình tĩnh, biết cổ độc không có dấu hiệu phát tác, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.
Ninh Tương Y hiểu suy nghĩ của hắn bèn nhìn hắn một cái trấn an.
Lại nói với Thu Trọng Thiền, “Nàng lần trước hại người không được lại hại mình, bị hạ cổ độc, việc nổi điên…… Người còn nhớ rõ không? Chúng ta sợ nàng đả thương người nên đã đem nàng nhốt ở địa lao, không chỉ có như thế, vì cứu nàng mà chúng ta còn thường xuyên giải độc cho nàng, chỉ tiếc là không có gì hiệu quả……” Nàng nói thật thân thiện, lời nói tận lực hết sức giúp Ninh Úc tẩy trắng.
Thu Trọng Thiền mặc kệ những cái đó, hai mặt đỏ bừng tiến lên một bước.
“Nàng ở nơi nào?!”
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười, “Trả nàng cho người cũng được, nhưng người cần thiết xin lỗi chúng ta, hơn nữa, chúng ta căn bản không biết hài tử ngươi là ai, cũng không biết người tin vào lời gièm pha của ai, phá hỏng ngày đại hỉ của ta!?
Nói xong lời cuối cùng, giữa đôi lông mày của nàng hiện lên nét sắc bén, gần đây làm nũng quá nhiều, nàng đều đã quên cảm giác đối địch này, quả nhiên, đều bị Ninh Úc chiều hư.
Ninh Úc bị nàng nhìn thoáng qua, vội vàng lôi kéo tay nàng, bày ra bộ dáng nương tử nói cái gì thì là cái đó, cố tình lạnh mặt, thật giống như một sát thân canh giữ ở bên người nàng.
Hai người song kiếm hợp bích, phối hợp đến thập phân ăn ý.
Thu Trọng Thiền nghe xong lời nói của Ninh Tương Y, quả nhiên chần chờ, đang lúc hắn định nói gì đó, một thanh âm vừa xa lạ lại vừa quen thuộc vang lên.
“Ai nha…… Dường như tới ta tới không phải lúc rồi…”
Ninh Tương Y nghe giọng nói này, hai mắt hơi căng, có chút khó tin!
Người tới là một đám người trẻ tuổi, trên mặt mang nét cười, trong tay cầm hạ lễ.
Bởi vì hôm nay Tề Vương phủ khách quý tứ phương đều đến, không đóng cửa vương phủ, cho nên không ai ngăn cản bọn họ vào đây, bộ dáng kia, giống như người bình thường đến chúc mừng…..
Mà Ninh Tương Y lại nhận ra bọn họ, không…… Phải nói là rất quen thuộc!
Kiếp trước Ninh Tương Y chinh chiến sa trường mười năm, may mắn duy nhất chính là ngay từ đầu người đi theo nàng cuối cùng không chết, trong đó có Lý Toái Niên, được đề bạt từ binh lính tầng dưới, nhưng đi theo nàng vẫn có bốn người huynh đệ dũng mãnh không sợ chết, cuối cùng cũng đều thành tướng quân.
Nàng như trở về kiếp trước, tựa như trong giấc mộng, những tướng quân đó cuối cùng phản chiến lại Ninh Úc, cầm đầu chính là bốn huynh đệ kia.
Mà hiện giờ, bọn họ đứng ở trước mặt nàng, Ninh Tương Y lại đột nhiên cảm thấy bất an.
Kiếp này, nàng chưa bao giờ gặp qua bọn họ, cũng không có cố tình đi tìm bọn họ, lúc này bọn họ lại xuất hiện tại đây, khiến cảm giác bất an hoàn toàn áp chế cảm giác vui sướng vì ly biệt gặp lại, làm lưng nàng phát lạnh.
Không có khả năng!
Ninh Tương Y lắc đầu, nhất định là nàng suy nghĩ nhiều.
Bốn người này không thể có âm mưu gì, bọn họ không tham quyền, không háo sắc, không tranh đoạt lợi ích, hơn nữa trung thành như một, mỗi một lần xung phong cũng đều ở đằng trước, bảo vệ quốc gia……
Cho nên Ninh Tương Y vội vàng thu hồi biểu tình trên mặt, có lẽ không phải như nàng nghĩ đâu? Nàng quyết định bình tĩnh đối mặt với chuyện đang xảy ra.
“Các ngươi là ai?”
Ninh Úc đặc biệt không thích vẻ tươi cười trên mặt bọn họ, đứng chân trước mặt Ninh Tương Y.
Đây là điểm tốt khi có chồng, không, phải nói rằng, chỉ cần lúc có Ninh Úc, Ninh tương Y phần lớn sẽ không cần phải nhọc lòng, chỉ cần tránh ở phía sau hắn là được.
Người tới đến gần, Ninh Tương Y kinh hãi phát hiện, ngoài gương mặt quen thuộc của bốn huynh đệ kia ra, còn có không ít gương mặt quen thuộc khác! Chỉ là bọn hắn đều sớm đã chết ở trên chiến trường, nàng trong lòng hơi hơi kinh hãi, những người này…… Bọn họ thế mà có quen biết sao?
Vì sao bốn huynh đệ kia chưa bao giờ nói qua?
Trong lòng bất an càng ngày càng nhiều, nàng quả thực không dám nghĩ đến khả năng này, nếu ở kiếp trước, huynh đệ cùng nhau vào sinh ra tử đều là giả, như vậy rốt cuộc sống của nàng có bao nhiêu thất bại?
Sẽ không ….
Bình tĩnh!
Ninh Tương Y đè nén lo sợ trong lòng, mắt lạnh nhìn mấy người kia.
“Chúng ta…… Dĩ nhiên là tới tặng lễ…”
- ---------------------------.