Chuyện này Ninh Tương Y càng ngượng ngùng hơn bởi vì nàng đây coi như là kết hôn vội vàng, Tiêu Uyên có thể đem quà cưới tới, nàng đã rất kinh ngạc, liền vừa cười vừa nói.
“Hãy thay ta chuyển lời đến Tiêu Uyên ca ca, vào ngày tết gặp nhau, không say không về.”
Lưu Nặc cười lui ra, sau đó là sứ thần Lâu Diệp, cùng sứ thần Ngọc Kỳ, bọn họ đều nói giống nhau, tất cả đều biểu đạt khi Ninh Tương Y lấy chồng, bọn họ không thể chạy đến nên rất tiếc nuối, chỉ là trong tiếc nuối này còn có cái khác, giống như Tư Vô Nhan liền trực tiếp sai người chuyển lời, nói nếu Ninh Úc khi dễ nàng thì nàng cứ đi Ngọc Kỳ vui chơi.
Sứ thần Lâu Diệp liền vội vàng gật đầu.
Còn có thể đến Lâu Diệp đua ngựa.
Ninh Úc liền vội vàng đem cô dâu của mình kéo lui sau lưng, nhìn chằm chằm hắn! Chuyện này từng người đều lòng lang dạ thú, bọn họ không có cơ hội đâu!
Cửa Tề Vương Phủ mở rộng, bên ngoài đường thỉnh thoảng có người đến đây chúc mừng, cũng có dâng lên lễ vật, phần lớn đều là một chút tấm lòng của dân chúng, bọn họ ở ngoài đường sẽ không tiến vào, hành lễ nói chúc phúc xong liền đi, nhưng người đến đây chúc mừng rất nhiều, nối liền không dứt...!Chuyện rầm rộ này, có thể nói trước nay chưa từng có.
Dần dần, người tặng lễ cũng không còn nhiều, lễ quan liền thấy đến giờ hô to.
“Giờ lành đã đến, mời tân lang tân nương bái đường!”
Rượu ngon và tiếng cười kích thích đám người, những quan viên kia bình thường mắt đều nhìn xuống đất, nhưng lúc này! nhìn Ninh Úc, cũng lộ ra ánh mắt ganh tỵ, có thể cưới mỹ nhân như thế, Tề Vương thật sự là có phúc lớn!
Ninh Úc có chút lo lắng kéo Ninh Tương Y đi về phía trước, xung quanh cười vang, cùng không khí nhiệt tình, đều khiến hắn có cảm giác hơi choáng.
Ninh Tương Y một tay bị hắn kéo, một tay che lấy mặt cười nhẹ, cảm giác được trong lòng bàn tay hắn đã thấm ướt, nàng càng cười đến thoải mái.
Một chút tiếng cười xấu xa truyền đến, mọi người thấy dáng người Ninh Úc có chút cứng đờ, liền biết hắn hồi hộp, đến cùng vẫn còn trẻ mà, lần đầu làm tân lang, thì da mặt vẫn còn mỏng.
Bái thiên địa đi!
Có người hô to, ai ngờ nghe như thế, đoàn người đều hưng phấn, đều hô hào nhanh bái thiên địa đi! Nhanh tiến vào động phòng!
Ninh Tương Y không khỏi cúi đầu, thật sự giống một cô dâu cổ đại mới gả vô cùng ngượng ngùng.
“Nhất bái thiên địa “
Cặp phu thể liếc nhau, sau đó tay nắm tay bái thiên địa.
Lúc này giọng nói xung quanh giảm đi một chút, ở đây đại đa số người đều là hạng người học cao hiểu rộng, ngay từ đầu, bọn họ đều không đồng ý hôn sự này, chỉ là bị Tề Vương uy hiếp thôi.
Thế nhưng lúc này, những người này nhìn hai người bọn họ bái thiên địa, đáy mặt đều không tự chủ được nở nụ cười lớn thiện y.
Trai tài gái sắc, trời đất tạo nên, còn có cặp vợ chồng nào môn đăng hộ đối hơn bọn họ sao?
“Nhị bái đế quân”
Hai người xoay người, cúi đầu với Ninh Giác.
Ninh Giác trơ mắt nhìn Ninh Tương Y hướng đến mình cúi đầu, thế nhưng nàng nắm tay người khác!
Loại đau lòng kia kéo dài đến tận xương, nhưng không có ai biết.
“Hoàng thượng..?”
Tiểu thái giám ở bên cạnh nhắc nhở, Ninh Giác mới biết được hắn lại thất thần, vội vàng nói.
“Miễn lễ!”
Quả nhiên Ninh Úc đang dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm hắn, hắn cười khổ, một khi nàng lấy chồng, hắn là hoàng đế, nàng là em dâu, khoảng cách này là cả một đời.
Nhưng dù tiếc đến đâu thì thế nào, nàng không yêu hắn, hắn làm nhiều chuyện nàng cũng sẽ không tin tưởng hắn nữa.
Hắn thở dài, chịu đựng run sợ, cuối cùng vẫn quyết định đem chuyện Y nhi có thai nói cho bọn họ…
Cho dù hắn không nói, rất nhanh Ninh Úc cũng sẽ biết, hắn nói, coi như ân tình cho Y nhi.
Hắn lấy một miếng ngọc bội hiếm được chuẩn bị kỹ càng giao cho hai người, “Đây là phụ hoàng tặng trẫm… Trẫm đưa nó cho các ngươi, hi vọng các ngươi… Trăm năm hạnh phúc.”
Ninh Tương Y cười nhận lấy, Ninh Úc dùng một ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
“Tạ ơn bệ hạ “
“Mặt khác… Trẫm còn có một tin vui nói cho các ngươi biết… Cũng coi như song hỷ lâm môn.” Sắc mặt Ninh Giác có chút tái nhợt, lại cười lớn nói, hai vợ chồng cùng nhau nhìn hắn, chờ hắn mở miệng.
“Y nhi...” Ngươi có thai.
“Ninh Úc! Ngươi trả mạng vợ con lại cho ta!”
Một tiếng thét truyền đến, Ninh Úc quay người nhìn lại, một mũi tên đâm tới, góc độ gian xảo, khó lòng phòng bị!
Đối phương khí thế hung ác, mà còn nội lực cực kỳ thâm hậu, cũng không phải hạng người bình thường, cho nên Ninh Úc không để thuộc hạ ra tay, trực tiếp rút kiếm của một tên thị vệ đứng bên nghênh đón, ngăn hắn lại bằng một kiếm này!
Hắn giống như gió nội lực đạt cấp sáu, hắn so với Ninh Tương Y có vẻ mạnh không ít, vốn chưa ra bao nhiêu chiêu thức, nhưng lại có cảm giác sát khí bốn phía!
Sau một sự yên bình, chính là tiếng la hét chân thiên động địa!
“Hộ giá hộ giá!” Tiểu thái giám hộ to, mà trong đại sảnh vừa loạn, vô số thị vệ đột nhiên xông lên! Bọn họ bảo vệ Hoàng đế và đám đại thần, gần như đã sớm có đoán trước.
Ninh Úc mặc dù luôn luôn trấn an Ninh Tương Y, để nàng không lo lắng, không cần lo lắng khiến cổ độc bộc phát.
Nhưng hắn vẫn âm thầm chuẩn bị tốt phòng vệ, phòng khi cần đến.
Những hộ vệ này đều là thuộc hạ tinh nhuệ của Ninh Úc, động tác đều nhịp, cùng sát khí dày đặc, đều khiến đám người an tâm khi có bọn họ bảo vệ, đám người hốt hoảng liền không phải sợ, mặc dù vẫn có chút nhao nhao, nhưng tỉnh táo hơn rất nhiều.
Có Tề Vương ở đây, người tới có lợi hại hơn nữa cũng không làm được gì, cho nên trong tầng tầng hộ vệ, đám người dần dần yên tĩnh, không ít người chạy đến bên Hoàng đế hỏi han ân cần, biểu thị lo lắng.
Bọn người La Khải trấn an bên này, liền muốn dẫn người xông lên bắt thích khách! Nhưng Ninh Úc lại gầm lên giận dữ.
“Đừng tới đây!”
Hắn biết rõ người tới trình độ lợi hại, nhưng cũng không đủ uy hiếp, cho nên Ninh Úc nghiêm túc hạ lệnh.
“Bảo vệ Vương phi!”
Bọn người La Khải nháy mắt hiểu được!
Có kẻ địch đến cũng không phải chuyện nghiêm trọng, dù sao đối phương lợi hại cũng chỉ có một mình, còn sợ bọn họ không đấu lại sao!
Bây giờ công chúa trúng cổ độc, bản thân vô cùng nguy hiểm, không thể có nửa chỗ sơ suất! Cho nên bọn họ sẵn sàng trận địa, bảo vệ ở bên người công chúa, không để bất kỳ người khả nghi nào tới gần!
Ninh Tương Y nắm chặt quạt tròn trong tay, người đến là Thu Trọng Thiền.
Hắn biến mất lâu như vậy, xem ra là đi dưỡng thương, bây giờ đột nhiên đột kích, vì thê tử của hắn Tuyết Vô Tức, nhưng chắc chắn không đơn giản như vậy.
Không biết hắn lại nghe ai châm ngòi, giống như nhận định Ninh Úc giết vợ con hắn, một chiêu cũng không có nửa điểm nương tay, bộ dáng kia, dường như cũng không để ý đến kinh mạch của hắn nữa, một lòng muốn báo thù!
Trong thời gian này lại có người tìm tới cửa, quả thực khiến Ninh Úc hận không thể chém đối phương thành muôn mảnh!
Cho nên lúc đầu Thu Trọng Thiền toàn lực tấn công, hai người còn có thể ngang tay, nhưng dưới sự phẫn nộ của Ninh Úc, vậy mà ép đối phương thụt lùi!
Hai người cố ý đẩy ra bên ngoài đánh, Ninh Tương Y có chút không yên lòng, cũng chuẩn bị đi theo.
“Đừng đi!”
Ninh Giác vội vàng đẩy hộ vệ đi tới, vội vã nói, “ trên người nàng có độc, không chịu nổi kích thích, đừng đi qua.”
Sự lo lắng của hắn thiết tha chân tình, rõ ràng vô cùng quan tâm nàng.
Ninh Tương Y lại từ chối ý tốt của hắn, “Có vinh cùng hưởng, có hoạ cùng chịu, ta và hắn là vợ chồng!”
- ---------------------------.