“Chúng ta về đi?” Ninh Úc hỏi Ninh Tương Y, nhưng Ninh Tương Y nghĩ nghĩ, vẫn cắn răng nói!
“Họ Tuyết có rất nhiều, nhưng ta biết chồng của người phụ nữ kia, là một người bình thường nhưng cũng không bình thường, có lẽ cũng là một manh mối?”
Dứt lời không nói thêm nàng kéo Ninh Úc đi theo, không biết sau khi rời khỏi Rừng Vô Vọng các nàng sống ở đâu…
Màu trời đã tối, Ninh Úc đi theo Ninh Tương Y đến nhà hai nữ nhân kia, vẫn như cũ chỉ có hai người các nàng, xem ra người phụ nữ kia cũng không tái giá.
Nghe được tiếng gõ cửa, người phụ nữ để con gái nàng ra mở cửa, thời gian ba năm, tiểu nha đầu lúc trước cũng đã lớn thành đại nha đầu, vừa mở cửa, thấy một đôi nam nữ xinh đẹp như tiên, có chút sững sờ.
“Ai vậy?”
Lâu không nghe được tiếng gì, người phụ nữ đi ra, nàng dường như lại béo lên, trên bụng có từng ngấn thịt, con mắt rất lớn, nhìn qua dáng vẻ rất hung hãn, đúng thế, nữ tử làm trụ cột gia đình, lại nuôi một đứa con gái, không hung sao được?
“Các ngươi là?”
Nàng cũng bị dung mạo hai người làm lác mắt, ai da, đã lớn như vậy nhưng chưa gặp ai đẹp mắt như vậy, không phải là hồ ly thành tinh trên núi đó chứ?
Mắt thấy Ninh Tương Y cười hì hì, lại càng giống tiểu hồ ly như đúc?
Ninh Úc kéo tay Ninh Tương Y tay, sau đó giơ lên một khối lệnh bài Vương gia, “Triều đình đến làm việc, mong Tuyết phu nhân hợp tác!”
Người phụ nữ ngẩn người, không ngờ tới hai người này là quan sai, mặc dù hoảng hốt, nhưng vẫn nghiêng người để hai người tiến vào, cau mày suy nghĩ, cười làm lành nói.
“Phu nhân gì chứ..
Quan Gia ngài ngồi đi! Cái này…chuyện ngài hỏi,tiểu dân biết gì sẽ nói nấy!”
Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y, Ninh Tương Y cười hì hì nói.
“Chồng của nhà ngươi là họ Tuyết Sao?”
Người phụ nữ kéo nữ nhi ngồi xuống bên cạnh, nghe vậy có chút bứt rứt xoa xoa đôi bàn tay, “Là vì chuyện chồng ta đã mất sao? Nhưng chồng ta đã qua đời mấy năm rồi..”
Nàng nói muốn khóc, còn nữ nhi nàng một bên, lại hiếu kì trợn tròn mắt nhìn Ninh Úc, nàng cho tới bây giờ chưa thấy qua người nào đẹp mắt như vậy cả!
Ninh Tương Y không có chú ý chỉ muốn tìm gốc rễ, “Chồng ngươi tên là gì?”
Nói ra thật xấu hổ, người cũng là nàng chôn, nhưng nàng lại không biết tên của đối phương.
Người phụ nữ nhíu nhíu mày, cúi đầu, “Chồng ta họ Tuyết, tên chỉ một chữ Tiếu, chỉ là một nông dân bình thường hái thuốc, trong thôn bọn ta trước kia đều biết đến!”
Ninh Tương Y trấn an cười cười, “Đừng sợ, bọn ta là tới giúp người...!Thực sự không dám giấu giếm, trong tay chồng ngươi có một vật rất quan trọng, có khả năng, sẽ mang đến cho các ngươi họa sát thân! Bọn ta là người của triều đình, đến để giải quyết chuyện này.”
Ninh Tương Y bắt đầu miệng xạo chạy như xe lửa.
Trước đó không nghĩ thì thôi, nhưng nghĩ lại, lão đầu kia thật đúng là khác biệt, ngay cả cỏ Thủy Vân, cỏ Hỏa Vân loại cây này cũng biết, còn biết dược tính của nó…
Phải biết rằng, bên trong dược điển thuốc cũng không ghi chép loại cây này, cũng chỉ có một ít người học uyên thâm mới biết một chút.
Cho nên Ninh Tương Y cảm thấy,cho dù có phải hay không, cứ lừa nàng một chút trước đã!
Quả nhiên, nàng hù được đối phương, ngay cả tiểu cô nương kia cũng không nhìn chằm chằm Ninh Úc nữa, ngược lại kéo mẫu thân nàng hỏi.
“Mẹ, nhà chúng ta có vật này sao?”
Người phụ nữ nhìn nàng một cái, vỗ vào tay của nàng, mới nói với Ninh Tương Y, “ thực sự không dám giấu giếm, tiểu dân có được nhà trên thị trấn, còn có chút vốn làm ăn, đều là vì chồng ta đã mất đã giúp một vị quý nhân..”
Nói đến đây, nàng ánh mắt lấp lóe, “Mặc dù nhận được một trăm lượng, nhưng chồng ta cũng là bởi vì lần đó đi mà mất mạng… Nhà bọn ta cơ bản chỉ có bốn bức tường, trộm cũng không thèm tới, làm sao có thể có đồ vật quan trọng khiến người khác nhòm ngó?”
Ninh Tương Y nhíu mày, “Việc này rất hệ trọng, ngươi nên suy nghĩ lại một chút, ví dụ như chồng ngươi trước đó không nói qua lời nói kỳ lạ, hay giữ lại vật kỳ lạ gì đó sao.”
Lúc này, tiểu cô nương xen vào nói, “ cha nói chuyện lúc nào cũng rất kỳ lạ, nhưng cũng rất có lý.”
“Nhìn Nam!” Phu nhân bất mãn trừng đứa con gái một chút, sau đó kiên quyết lắc đầu, “Tiểu dân xác định, nhà ta không có thứ gì đặc biệt, chồng ta cũng không có nói lời gì!”
“Bản đồ đâu?” Ninh Tương Y đột nhiên lấy ra một tờ giấy dầu, “Giống như vật như vậy! Thật sự không có sao?”
Lúc lấy ra bản đồ, Ninh Tương Y chăm chú nhìn người con gái, thấy nàng lúc đầu là mơ hồ, sau đó đột nhiên mở to hai mắt nhìn, giống như nghĩ đến gì đó!
Trong nháy mắt đó, Ninh Tương Y xác định mình đoán đúng!
Người phụ nữ đầu tiên là sững sờ, thấy là Ninh Tương Y nhìn con gái của mình, vội vàng ôm nàng nói, “ nhà ta không có loại đồ vật này! Mời các ngươi đi cho!”
Ninh Tương Y tâm lý nắm chắc, nàng chậm rãi đem một đống ngân phiếu đẩy lên bàn.
“Tuyết phu nhân, thực sự không dám giấu giếm, tấm bản đồ này cho các ngươi cũng không dùng được, có thể sẽ còn đưa tới tai họa cho các ngươi! Dù sao ta có thể tìm tới các ngươi thì người khác cũng có thể tìm tới, thật giống như tên của tiểu cô nương này..
Ninh Tương Y nhìn xem cô gái nhỏ kia, “Tuyết Nhìn Nam? Cộng thêm chồng ngươi khi còn sống mỗi ngày đều trông coi rừng Vô Vọng, ngươi nói có thể đoán ra ở rừng Vô Vọng phía nam kia, có gì đó thú vị không?”.
Ninh Tương Y khiến người phụ nữ run lẩy
“Không có… Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì…”
Lúc này, chỉ nghe tiếng kim loại chậm rãi xẹt qua, Ninh Úc đã rút kiếm ra, khiến hai nữ nhân kia bị dọa đến mở to hai mặt nhìn!
“Bây giờ đã hiểu chưa?”.
Ninh Tương Y trợn cả mắt lên, có thể làm kiểu này sao?
Ninh Úc bộc lộ sát khí trên người, doạ tiểu cô nương đến đứng hình, người phụ nữ kia chưa từng gặp cảnh tượng này, càng thở dốc ôm chặt nữ nhi!
Dưới ánh mắt đen láy lạnh lùng của Ninh Úc, khiến nàng tê cả da đầu, trong nháy mắt, nàng cảm thấy Ninh Úc thật sự muốn giết nàng!
Cho nên nàng rốt cuộc không còn cách nào để nói dối, run giọng nói…
“Ngươi… Người đã thông minh như vậy! hẳn phải biết chỗ kia không được đi!”
Hóa ra nàng tuân theo lời của chồng mình đã mất, không thể nói với bất kỳ ai, nhưng nhìn người nam nhân này cũng không dễ sống, các nàng cô nhi quả phụ, không thể không nói ra!
“Mà lại chuyện này cũng không liên quan đến Nhìn Nam! Ta gả cho chồng ta mấy chục năm, hắn vẫn luôn là người bình thường, bọn ta cũng không biết bản đồ kia là cái bản đồ gì… Chồng ta cũng không nói gì… Càng không biết vì sao các ngươi lại tìm đến chúng ta…”
Nàng một người phụ nữ chưa khi nào trải qua chuyện này? Thấy Ninh Úc hung hãn, vội vàng quay đầu nói hết.
Nhớ lại cuộc đời nghèo khổ, khốn khó của mình trước đây, chưa bao giờ nàng cảm thấy chồng mình khác người, không ngờ sau khi chết lại xảy ra chuyện như vậy.
Ninh Tương Y cười cười, “Ta và chồng ngươi đều có chung gốc gác, hoặc ngươi có thể hiểu rằng, hôm nay ta tới tìm ngươi, là duyên phận chú định.”
Người phụ nữ kia ôm nữ nhi của mình im lặng… Hồi lâu mới nói.
“Mẹ con bọn ta thật sự không biết gì...!Bản đồ...!Có thể cho ngươi, nhưng các người phải bảo đảm an toàn của bọn ta!”
- ---------------------------.