“Không có...!Không có…”
Trong lòng nàng vẫn đang cầu nguyện, nên đi nhanh một chút, lỡ như Ninh Úc trở về thấy được, nàng sẽ chết không yên ổn!
Ninh Giác mỉm cười, “Đã như vậy, qua bên giường ngồi một chút, chúng ta trò chuyện được không?”
Gian ngoài và phòng ngủ liền nhau, lúc này Hoàng đế đang nằm ngủ trên giường rồng ở bên trong, Ninh Tương Y cảm thấy, Ninh Giác hắn là sẽ không làm loạn, cho nên suy nghĩ xong, liền ngồi xuống, trong lòng nàng vẫn chờ mong, hi vọng mình có thể thuyết phục Ninh Giác, nàng thực tế nghĩ tình cảnh náo loạn như hiện tại vẫn có thể hóa giải.
Thấy Ninh Tương Y nghe lời, tức giận trên người Ninh Giác liên tan thành mây khói, hắn ngồi bên cạnh Ninh Tương Y, nhìn nàng thật sâu.
Chính là tiểu nha đầu này, khiến hắn chờ mong thương nhớ, vừa ngọt ngào vừa chua xót, nhưng không sao, sẽ nhanh thôi nàng sẽ là người của hắn.
Ninh Tương Y bị Ninh Giác nhìn chằm chằm, cảm giác lạnh sống lưng, nàng không khỏi nghiêm mặt, nghiêm túc nói.
“Thái tử ca ca.”
“Ừm?” Giọng hắn nhướng lên một chút, giống như một chiếc bút lông nhỏ, nhẹ nhàng vây vào lòng người.
Ninh Tương Y còn chưa ý thức được cảm giác không ổn này, vẫn nói, “ ta cũng không muốn giấu diếm ngươi, ta và Ninh Úc, đã thành một đôi!”
Ninh Tương Y khiến mặt Ninh Giác nháy mắt vặn vẹo trong chớp mắt! Sau đó hắn lại cười một tiếng.
“Cho nên?”
Cho nên? Ninh Tương Y nhíu mày, “Ngươi thích ta...!Ta rất vui, cũng rất cảm kích, nhưng… trong lòng ta đã có người khác, Thái tử ca ca không thể chúc phúc cho ta sao?”
Nàng có ý đồ lần lượt thuyết phục hắn, là bởi vì nàng đã buông bỏ thù hận kiếp trước, còn kiếp này, Ninh Giác cũng chưa làm bất cứ chuyện gì tổn thương nàng, ngược lại luôn đối xử với nàng rất tốt, cho nên nàng cũng không muốn làm hắn tổn thương quá.
“Chúc phúc cho nàng?”
Ninh Giác đột nhiên ngồi gần thêm một chút, nghiêng đầu hỏi, “Nàng nói nếu là chúng ta ở bên nhau Ninh Úc có chúc phúc cho chúng ta không?”
“Thái tử ca ca!”
“Xuỵt!” ngón tay ngọc của hắn đột nhiên chắn môi Ninh Tương Y, nhẹ nhàng nói, “Ta không phải ca ca của nàng… Y Nhi, ta là nam nhân của nàng.”
Ninh Tương Y có chút giận dữ, nàng quay mặt qua chỗ khác, tránh ngón tay hắn đi, vừa lo lắng nhìn thoáng vào phòng trong, thấy Hoàng đế không hề có động tĩnh gì, mới lên tiếng.
“Thái tử ca ca, ngươi tỉnh táo một chút đi! Ngươi cứ như thế, ta cũng không còn gì nói với người.”
“Tỉnh táo?” Ninh Giác cười lạnh, đứng dậy, đi đến Ninh Tương Y trước mặt, đứng ở trên cao nhìn xuống.
“Ta phải tỉnh táo thế nào?” hắn trừng mắt xuống, cau mày nhìn Ninh Tương Y đang ngồi trên giường, có chút câu môi.
“Ninh Úc hôn nàng như thế nào? Giữa các ngươi, đã làm cái gì cũng làm rồi đúng không…”
Ninh Tương Y mặt bị nung đỏ, Hoàng đế còn đang ngủ bên trong mà! Ninh Giác có thể khiêm tốn một chút hay không? Ninh Tương Y hung dữ nhìn chằm chằm hắn!
“Ta phải đi đây, thái tử ca ca cứ tự nhiên đi!”
Nhưng Ninh Giác lại đè nàng xuống!
Ninh Tương Y không muốn đợi tiếp nữa, liền muốn dùng vũ lực khuất phục hắn! Thế nhưng giờ khắc này, nàng hoảng sợ phát hiện ra nội lực của mình đã biến mất, toàn thân không còn chút sức lực nào, vậy mà bây giờ nàng mới phát hiện!
Ninh Giác nhàn nhạt cười, “Hương nguyễn kim dễ ngửi không? Nam nhân ngửi không sao, nhiều lắm chỉ thèm ngủ một chút, nữ tử ngửi… Thì toàn thân sẽ không còn chút sức lực nào, võ công tạm mất.”
Ninh Tương Y lúc này mới cảm thấy chuyện không hề đơn giản! Nàng lạnh lùng nhìn Ninh Giác.
“Người tốt nhất nên thả ta ra, Ninh Giác, trong lòng người hiểu rõ ràng, chọc giận ta kết quả sẽ thế nào!”
Ninh Giác mắt sáng lên, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm môi của nàng, “… Ta thật sự rất thích nghe nàng gọi tên ta, dùng cái miệng nhỏ này… Gọi tên của ta.”
Hắn nhắm hai mắt lại, dùng một giọng khàn khàn bổ sung nói, “Nó làm ta cảm thấy toàn thân tê dại, giống như khi ngửi hương Nguyễn kim vậy.”
Ninh Tương Y thấy hắn tới gần, thân thể không điều khiển được ngửa ra sau, có chút lo lắng.
Thái tử ca ca, người thích ta, có lẽ chỉ vì ta đối xử tốt với người, là nữ tử đầu tiên đối xử tốt với ngươi, lâu ngày lại trở thành một thói quen.
Nếu ngươi bằng lòng buông bỏ sự cố chấp này, Đem ánh mắt đi nhìn những người khác, người sẽ thấy rằng tất cả nữ tử trên thế gian này đều giống nhau, nhưng mỗi người đều có đặc sắc riêng, và luôn có thứ người thích! “
Ninh Giác đột nhiên mở đại lưng ra, động tác ung dung không vội, mang theo một mùi hương mê hoặc.
“Thế nhưng làm sao bây giờ, ta có tìm bao nhiêu nữ tử, cũng không chắp vá ra được nàng…”
Ninh Tương Y âm thầm vận khí, phát hiện là vận khí cũng không được, đáng thương cho nàng ở Ngọc Kỳ, vì sợ trúng độc, mỗi lần đến nơi nguy hiểm đều sẽ vô thức nín thở, không ngờ ở Ngọc Kỳ không trúng độc, ngược lại trở về đây lại mắc lừa!
“Ngươi… Muốn làm gì?” Thấy Ninh Giác cởi áo, Ninh Tương Y mới thật sự sợ.
Ngón tay trắng nõn của Ninh Giác một chút liền cởi bỏ áo ngoài, hắn hoàn toàn mặc kệ đây là Chiêu Dương Điện, mặc kệ Ninh Úc còn cả Thường Hỉ có thể sẽ trở về bất cứ lúc nào, cả Hoàng đế cũng sẽ tỉnh dậy.
Hắn ung dung tới gần Ninh Tương Y, cuối cùng quỳ một gối xuống trên giường, đặt Ninh Tương Y ở giữa hai chân, từ trên cao nhìn xuống hỏi nàng.
“Nàng thích Ninh Úc ở điểm gì?” Trong mắt của hắn dường như không hiểu, “Tướng mạo?”
Hắn sờ sờ mặt mình, “Ta khó coi lắm à?”
Thấy ánh mắt hắn sáng rực nhìn gần mình, Ninh Tương Y sợ hắn làm loạn, muốn kéo dài thời gian, suy nghĩ, rồi lắc đầu.
Ninh Giác vóc dáng đẹp mắt, dịu dàng như ngọc, trời sinh đã có khí chất ấm áp như gió xuân, không thể phủ nhận, nam nhân như vậy mới mê người nhất, nếu không nàng ở kiếp trước cũng sẽ không chẳng từ gian nan như vậy.
Thấy Ninh Tương Y lắc đầu, Ninh Giác có chút vui vẻ, “Vậy là cái gì? Tính cách ta không tốt sao? Hay là nàng thích người lạnh lùng một chút như Ninh Úc?”
Ninh Tương Y dưới ánh mắt của hắn, suy nghĩ, vẫn lắc đầu một cái.
Nàng thích người hiền hoà, Ninh Úc tính cách lạnh lẽo, nhưng đối xử với nàng, lại rất hiền hoà.
Nghĩ đến Ninh Úc, Ninh Tương Y lại nhìn người trước mắt này, người nàng đã từng người yêu sâu đậm, nhẹ nhàng nói.
“Ngươi rất tốt.” Đúng vậy, so sánh hắn với kiếp trước đã ưu tú hơn gấp trăm ngàn lần.
“Nhưng, ta đã có Ninh Úc” chọn lọc Grib: truyen
Kiếp này, sẽ không thay đổi!
Nụ cười Ninh Giác trên mặt bỗng nhiên chợt tắt! Hắn bóp lấy cằm Ninh Tương Y, hôn thật sâu vào môi của nàng! Mang theo điên cuồng tận cùng!
Ninh Tương Y trừng hai mắt vội vàng giãy dụa, nhưng càng giãy dụa, Ninh Giác càng dùng sức để hôn! Gần như đang muốn đem nàng ăn hết, cứ như đây là thời khắc cuối cùng trước sinh ly tử biệt!
Hoàng đế vẫn còn ở bên trong mà! Nếu để hắn thấy được cảnh tượng này, hắn có thể sẽ tức chết!
Nhưng tay chống cự mềm nhũn, Ninh Giác dùng lực rất lớn, sau khi hắn đè ép Ninh Tương Y quấn lấy hôn, hai mặt đỏ bừng ép hỏi.
“Cuối cùng ta kém Ninh Úc ở chỗ nào?!”
Quyền thế, địa vị! Tướng mạo! Tính cách! Hắn và nàng rõ ràng xứng đôi như vậy, hắn hiền hoà nhã nhặn, Ninh Tương Y nhanh nhẹn hoạt bát, hắn có cảm giác, bọn họ là một đôi trời sinh!
Ninh Tương Y bị hắn ép tới không thở nổi, cũng tức giận!”Ngươi còn không buông ta ra, đời này ta sẽ không để ý ngươi nữa!”
Ninh Giác cười lạnh, “Không để ý thì không để ý đi!”
Hắn đứng dậy, bắt đầu cởi quần áo trong, xương quai xanh tinh xảo hiện ra, mặt như viên ngọc, hai mặt ửng đỏ, vẻ đẹp hung ác, có chút sắc dục.
“Dù sao qua ngày hôm nay, nàng đã trở thành nữ nhân của ta!”.