“Ta… Ta không nên mở miệng xúc phạm ngài… Không nên, không phái đám thị vệ xông lên tấn công ngài! Xin công chúa tha thứ! Ta… Do ta đã uống rượu”
Ninh Tương Y mím môi cười một tiếng.
“Còn gì nữa?”
Đổng Cập mặt đỏ lên! Liền nhìn sang Đồng Loan Nghi một bên cũng không ngừng đong đưa cây quạt, cảm thấy Ninh Tương Y đang tận lực làm nhục hắn!
Đánh chó còn phải nhìn chủ nhân, nàng là có ý gì?
Là bất mãn với Thái hậu sao?
Đồng Loan Nghi âm thầm cắn răng, trước đó nàng không phải không để ý Ninh Tương Y, ở trước mặt nàng ép Tư Vô Nhan giết người, chính là muốn nói cho Ninh Tương Y, Tư Vô Nhan căn bản không phải đối tượng tốt để hợp tác, Ngọc Kỳ là thiên hạ của Thái hậu! Nhưng như bây giờ cũng tốt, Ninh Tương Y ép nàng giao cháu ruột mình ra, còn liên tiếp làm nhục hắn, là đang tát vào mặt Thái hậu này rồi!
Đổng Cập không chịu nổi cục tức này, mặc dù quỳ trên mặt đất, nhưng trên mặt dữ tợn giật giật, hận không thể cắn chết Ninh Tương Y.
“Ta không biết ta còn có chỗ nào mạo phạm ngài!”
Hắn ngồi thẳng lên, bên trong mắt nhỏ tràn đầy hung ác, trừng mắt nhìn thẳng Ninh Tương Y, “Vậy xin công chúa chỉ rõ.”
Ninh Tương Y nhẹ nhàng cười một tiếng.
“Người thân là thần tử, lại không tuân lệnh đế vương, dám ra oai với Hoàng gia, chẳng lẽ không sai sao?”
Tư Vô Nhan sững sờ, trên mặt hắn đang cười đột nhiên thần sắc mặt nghiêm lại một chút, nhìn Ninh Tương Y bằng ánh mắt lạnh lùng phức tạp.
Ninh Tương Y mặc kệ, nói tiếp.
“Ngươi thân là quan viên, bên đường khinh rẻ nữ tử, ức hiếp dân chúng, chẳng lẽ không sai sao?”
Nữ tử bên cạnh Ninh Tương Y kia lại cũng không nhịn được nữa, khóc lớn lên! Thực tế hôm nay nàng trải qua quá nhiều uất ức, những cái con người cao ngạo kia, từng người đều xem mạng sống như cỏ rác, ngay cả bệ hạ cũng kém một chút đã giết nàng, không ngờ người cuối cùng thật lòng cứu nàng, lại là công chúa đến từ nước láng giềng.
“Ngươi thân là hoàng thân, không làm gương cho tốt, còn mắc thêm lỗi lầm, cho tới bây giờ cũng không nhìn rõ mình sai ở đâu, tha thứ cho ta nói thẳng, cái xin lỗi này của ngươi không hề có thành ý, ta không nhận.!”
Nói xong, tất cả mọi người ngẩn người, lý do không gì khác, là lúc Ninh Tương Y nói những lời này, mặc dù lạnh lùng nhưng tuôn ra chính kiến chính là nghĩa, khiến mọi người ở chỗ này đều có một cảm giác tự thấy xấu hổ!
Nói xong, Ninh Tương Y thẳng lưng nhìn thẳng Đồng Loan Nghi, cuối cùng nàng xoay người thi lễ một cái.
“Ngôn từ ta thô lỗ, có chỗ đắc tội, mong rằng Thái hậu thứ tội! Mặt khác, xin cho phép ta được thỉnh an ngài, Thái hậu vạn phúc, ta là Ninh Tương Y công chúa đến từ Đại Dục, sau này, còn này xin chỉ dạy nhiều hơn!”
Sau khi hàng, nàng đứng dậy, thái độ bình thản.
Nhưng Đồng Loan Nghi lại ngồi thẳng người, im lặng, không hề chớp mắt nhìn nàng.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, giận dữ yên tĩnh, một sắc bén, một từ tốn, mới qua một nháy mắt đối mặt mà như có lửa bốc ra!
Nửa ngày, Đồng Loan Nghi cười nhạo nói, “Nghĩ không ra, Cố Quốc đại công chúa bây giờ còn muốn làm một đại Thánh Nhân!”
Ninh Tương Y không phủ nhận, cười một tiếng khoan dung.
“Có đôi khi, kẻ ác nhân lâu ngày cũng không khỏi muốn đổi khẩu vị, nhưng đáng tiếc, ta từ nhỏ đã muốn làm một thánh nhân rồi!”
Không ai có thể coi nhẹ câu nói này của nàng, cảnh ngày hôm nay, lại làm cho Đồng Loan Nghi phải tăng cao đề phòng!
Nàng vốn muốn dằn mặt một kẻ ngoại lai như Ninh Tương Y, ai ngờ lại bị đối phương hung hăng làm mất thể diện không cãi được câu nào, đối phương còn đang đứng ở phía đạo nghĩa!
Xem ra, Đại Dục công chúa không phải là một cái xương dễ gặm, thực chất bên trong nàng cực kì hung ác, nhưng bề ngoài lại ra vẻ đạo mạo, dáng vẻ mà đám nam nhân thích nhất.
Dạng này nữ nhân, không thể không đề phòng.
Thật lâu, Thái hậu hô một tiếng, tất cả cấm quân bắt đầu chỉnh tề rút lui, dường như đã chuẩn bị bỏ qua chuyện này.
Đồng Loan Nghi trước khi đi nhìn Ninh Tương Y một chút, không rõ ý gì cười, “Công chúa đã có lòng, nhi tử bất tài của Ai Gia kia giao cho ngươi, đương nhiên, nếu ngài muốn cùng Ai Gia trò chuyện, làm bạn, Ai Gia cũng vô cùng hoan nghênh.”
Ninh Tương Y và Tư Vô Nhan đồng thời hành lễ.
“Cung tiễn Thái Hậu.”
Bộ dạng khó chơi của Ninh Tương Y đã chọc giận Đống Loan Nghi, “Rất tốt, công chúa… Tự giải quyết cho tốt đi!”.
Nói xong, mới thật sự rời đi.
Chờ tất cả mọi người rời đi, Ninh Tương Y lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nàng nhìn cô nương bên chân một chút.
“Về nhà đi.”
Ai ngờ nữ tử kia cũng thông minh, nắm lấy chân Ninh Tương Y không ngừng lắc đầu, “Không… Công chúa, tiểu nữ tử đã đắc tội Thái hậu, chắc chắn sẽ chết không yên lành, ta không thể trở về nhà, nếu không sẽ liên lụy cha mẹ ta...!Nếu công chúa không chê, xin hãy thu ta làm nô tỳ!”
Ninh Tương Y có chút đau đầu, ra hiệu cho Tư Vô Nhan xử lý, Tư Vô Nhan đem nữ tử này giao cho Cổ Sắt, hai người lần nữa lên xe ngựa.
Trong một thời gian, hai người đều không nói gì.
Hồi lâu, Tư Vô Nhan đột nhiên cười nhạo một tiếng, “Ngươi nhất định đang cảm thấy ta rất vô dụng, trong lòng người chắc chắn đang giễu cợt ta! Cảm thấy vị hoàng đế như ta này, thật sự rất vô dụng...”
Hắn nói như vậy, màu đỏ trên thân kia giống như mờ theo.
Nhưng đúng là như vậy, phân chia chỉ mới bắt đầu, đại thần trong triều một nửa đứng về phía Thái hậu, một nửa trung lập, căn bản không có mấy người ủng hộ hắn, bọn họ chướng mắt vì xuất thân của hắn, cũng không tin hắn, cho rằng đây là âm mưu của Thái hậu!
Cuối cùng hắn và Ngọc Diện tướng quân hợp tác, lôi kéo thêm mấy lão thần quan trọng, hắn mới có được chỗ đứng.
Nhưng cấm quân trong hoàng thành một nửa bị Thái hậu khống chế, một nửa bị khống chế trong tay một người tín nhiệm Thái hậu, đây là chỗ hắn khó giải quyết nhất, cho nên hắn luôn phải cẩn thận, bởi vì trong hoàng thành phần lớn đều là tai mắt của Thái hậu.
Ninh Tương Y quét mắt nhìn hắn từ trên xuống dưới một cái.
“Đúng là rất vô dụng, trong bốn năm, người vẫn còn bị động như vậy.”
Nàng không biết cách ăn nói như thế, khiến Tư Vô Nhan không phục!
Nàng căn bản không biết tình cảnh lúc trước của hắn gian nan như thế nào, ngay từ đầu, hắn xuất cung cũng không được! Nhưng hiện tại thuộc hạ của hắn ít nhiều vẫn có binh mã, chỉ là không nhiều bằng Thái hậu mà thôi, cái đó cũng là rất vô dụng sao! Chỉ ở trong hoàng thành mới có chút gian nan thôi
Ninh Tương Y nhìn ra ngoài cửa sổ yếu ớt nói, “ nếu ta là ngươi, ta sẽ không sớm bại lộ như vậy đâu đâu! Ta sẽ lôi những đại thần trung thành với Thái hậu kia ra điều tra cẩn thận một phen.”
Tư Vô Nhan cười lạnh, chẳng lẽ hắn chưa điều tra sao? Chỉ là nhân lực không đủ, căn bản không thể nắm thóp được.
Ninh Tương Y nói tiếp.
“Sau đó ta sẽ lên kế hoạch, đem người của mình có tướng mạo tuấn tú đưa đến trên giường Thái hậu...!
Tư Vô Nhan sững sờ, hồi lâu cũng không hiểu Ninh Tương Y đang nói cái gì..
Ninh Tương Y thấy hắn ngây ngốc liền thở dài, “Cho bọn họ uống thuốc, rồi đưa bọn họ lên giường Thái hậu có gì khó sao? Trong một gia tộc có bao nhiêu người, những dòng dõi lớn thì không thể động vào, nhưng con thứ cũng được mà!
Rất nhiều người ước được trèo lên giường Thái hậu, sao lại không làm?
Hơn nữa những người này cũng chưa có địa vị, Thái hậu chắc chắn chưa từng thấy qua, như vậy người đối với nàng coi như là hiếu thuận! Có lẽ, người chưa từng làm chuyện như thế này…”
Đây cũng quá nham hiểm rồi?
Tư Vô Nhan cảm giác hắn giống như được mở cửa ra thế giới mới, ánh mắt sáng rực nhìn Ninh Tương Y.
Lúc trước sao hắn lại không nghĩ ra dùng chiêu này? Quả nhiên là nữ nhân nham hiểm! Khó mà phòng bị!
- ---------------------------.