Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y



Thu được tin, Ninh Úc an tâm hơn nhiều, hắn biết Hoàng tỷ sẽ không dễ dàng có chuyện, không ngờ người trúng kế lại là hắn…
Ninh Úc cười khổ.

Chỉ là Hoàng tỷ đã nói, mặc kệ Tuyết Tộc nói cái gì, tuyệt đối không được tin… Chẳng lẽ, nàng đã biết Tuyết Tộc muốn nói gì rồi sao?
Tim Ninh Úc lại một lần nữa sục sôi, nếu như Hoàng tỷ đoán được bọn họ sẽ nói cái gì, có phải là càng chứng minh lời bọn họ nói là thật?
Giữa bọn họ, không có huyết thống!
Ninh Tương Y trong lòng run sợ đưa thuốc giải cho Bạch Quý uống xong, tên Tư Vô Nhan kia, trong lòng có trăm trò, ai biết trong đầu hắn có ý gì xấu xa, lỡ như muốn hạ độc chết Bạch Quý thì sao?
Bạch Khải Du ở bên cạnh còn lo lắng hơn nàng nhiều, dù sao cũng là phụ thân của hắn, hai năm không gặp, không ngờ vừa gặp lại chứng kiến cảnh tượng như thế này.

Nhưng thuốc hiệu quả rất rõ rệt, Bạch Quý rất nhanh đã tỉnh lại!
Ninh Tương Y cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở ra, để Bạch Khải Du cho Bạch Quý ăn chút gì đó, nàng đi về nghỉ ngơi, gần đây trong lòng nàng vẫn luôn run sợ, luôn cảm thấy bất an, hiện tại Bạch Quý đã tỉnh, nàng đã thoáng nhẹ nhõm hơn, có thể ngủ ngon một giấc.

Bạch Quý nhìn thấy Bạch Khải Du rất kinh ngạc, hắn không phải bị Liễu Kình ép chết rồi sao? Liễu kình thỉnh thoảng sẽ cho hắn uống thuốc giải để hắn tỉnh lại, sau đó ép hắn hỏi một nửa Hổ Phù khác ở nơi nào.

Sao lại tỉnh dậy mà không ở bên trong Long Thành Doanh, hơn nữa còn được nhìn thấy con của hắn...!Chẳng lẽ bây giờ hắn đã bị đưa trở lại Triệu Thành rồi?
Hai cha con đã lâu không gặp, Bạch Khải Du đầu tiên là quỳ xuống thú tội, sau đó đem những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, một mình một năm qua nói với Bạch Quý…

Bạch Quý là người câm, hắn nhắm mắt lại, hai đầu lông mày nhíu lại phẫn nộ!
Cái này nhất định là âm mưu của Ngọc Kỳ Thái Hậu, bởi vì hắn từ chối lời mời hợp tác với nàng, nàng liền quay người mua chuộc Liễu Kình ra tay!
Chỉ là hiện tại, cũng không phải lúc tìm Thái hậu gây sự, hắn muốn trở về, chỉnh đốn tốt Long Thành Doanh trước!
Ngày thứ hai, Bạch Quý nghỉ ngơi tốt, được Bạch Khải Du vịn, đến phòng Ninh Tương Y.

Việc này không được trì hoãn, Bạch Quý quyết định bây giờ sẽ trở về!
Ninh Tương Y cũng không lo lắng cho hắn, bởi vì ở Long Thành Doanh nhiều năm, người ở bên trong đều do Bạch Quý một tay nâng đỡ, chỉ cần hắn tỉnh lại, cho dù bất luận kẻ nào ra mặt đều vô dụng, càng chưa đề cập đến việc trong tay hắn cũng có Hổ Phù, cho nên nàng không cần trở về chung, chuyện Long Thành Doanh, hãy để Bạch Quý tự mình đi giải quyết đi!
Ninh Tương Y thản nhiên nhận cái hành lễ của hắn, rồi dìu hắn đứng lên.

“Bạch Tướng Quân không cần đa lễ, việc này ta hiểu được rất nhiều, ngươi cũng không cần nhiều lời, mau trở về sớm một chút chỉnh đốn công việc đi!”
Bạch Quý liên tục gật đầu, đột nhiên, hắn chỉ chỉ Bạch Khải Du.

Ninh Tương Y sờ lên cằm đoán, “Ngươi muốn nói để Bạch Khải Du ở lại?”
Bạch Quý gật đầu.

“Không thể không thể, hắn là nhi tử của người, có khả năng sẽ giúp đỡ được ngươi!” Ninh Tương Y trán đổ mồ hôi, bên người nàng nếu luôn mang theo một tên nam nhân, Ninh Úc biết nhất định sẽ đến tìm nàng gây sự...!
Nhưng Bạch Quý rất cứng đầu, hắn là trừng mắt với Bạch Khải Du, Bạch Khải Du liên quỳ xuống.


“Phụ thân ta không có ý gì khác, hắn cảm thấy bây giờ Long Thành Doanh nổi loạn, ta đi theo sợ sẽ bị Liễu Kình lợi dụng, dù sao con người Liễu Kình này vô cùng nguy hiểm, không thể không đề phòng...!Cho nên phụ thân hi vọng ta tạm thời đi theo bên cạnh ngươi.”
“Hoá ra là như vậy…” Ninh Tương Y thả lỏng một chút, nàng sợ vì ân cứu mạng, Bạch Quý không thể báo đáp, liền lấy thân nhi tử ra báo đáp thì xong!
Thấy Ninh Tương Y đồng ý, Bạch Quý liền dẫn Thường Tái Đức rời đi, sắc mặt hắn lo lắng, hiển nhiên đang rất lo lắng cho tình trạng của Long Thành Doanh, Ninh Tương Y thở dài, cái người này vẫn giống như trước đây, là một người có thể tin tưởng được.

Bạch Khải Du có chút xấu hổ, đột nhiên nhớ tới buổi tối hôm qua phụ thân gọi hắn tới phòng “Nói chuyện”…
“Có phải người thích công chúa hay không?” Bạch Quý lấy bút lông rất sắc, viết chữ trên giấy, hắn cũng không viết nhảm.

Bạch Khải Du thấy mặt phụ thân hắn nghiêm túc nháy mắt mặt mày liền ửng đỏ!
“Cha, người đang nói chuyện ma quỷ gì vậy?!”
Hắn căm ghét nữ nhân, hắn...!Sẽ không thích ai đâu!
“Vậy ngươi cùng ta về Long Thành Doanh.” Bạch Quý lại viết ra.

Bạch Khải Du nhíu mày, nếu hắn cũng đi, Ninh Tương Y chẳng phải sẽ một mình Ngọc Kỳ sao? Cho dù nàng rất lợi hại, nhưng vẫn là nữ nhân, rất nhiều chuyện, nữ nhân cũng không tiện làm…
Thấy Bạch Khải Du không nói gì, Bạch Quý nhíu mày, xoát xoát viết lên –

“Ngươi còn nói không thích công chúa sao?”
“Cha!” Bạch Khải Du thẹn quá hoá giận, “Không có thích, ta nhi tử của ngài không thích nữ nhân!”
Bạch Quý thở dài, hắn biết, bởi vì chuyện mẫu thân của hắn, đứa con trai này từ nhỏ đã có ám ảnh với nữ nhân, cảm thấy nữ nhân đều là đứng núi này trông núi nọ, miệng toàn lời nói dối, nhưng hắn cũng không muốn nhìn thấy nhi tử cô độc cả đời sống quãng đời còn lại...!
“Vậy ngươi ở lại đi.”
“Như vậy sao được? Bây giờ chúng ta đều không ở Long Thành Doanh, ai biết liễu Kình đã làm cái gì, có chuyện gì rồi? Nhiều người thì được giúp đỡ nhiều!”
Bạch Khải Du càng không bỏ được phụ thân.

Bạch Quý thở dài, “Ngươi tính tình quá ngang bướng, còn cần luyện tập thêm, đi theo ta, liên lụy đến ta.”
Bạch Khải Du trên trán gần xanh nổi lên, đây là phụ thân kiểu gì? Nói chuyện không chút né tránh sao? Viết trên giấy làm sao cho có sự tinh tế?
Bạch Quý viết lên “Liễu Kình người này quá nham hiểm, nếu bắt được ngươi, dùng ngươi uy hiếp ta, ta chỉ có thể vì quân pháp bỏ rơi ngươi.”
Bach Khải Du không thèm nói nữa.

“Ta ở lại!”
Hắn nhất định là phụ thân giả rồi!
Qua mấy ngày, thân thể Ninh Úc có thể cử động nhẹ, nhưng cử động một cái, cơ bắp đều vô cùng đau nhức, cái này độc thật sự lợi hại, Ninh Úc buồn bực mình vậy mà lại bị trúng chiêu, lại cảm thấy mình dĩ nhiên sẽ trúng chiêu, dĩ nhiên, Hoàng tỷ chính là uy hiếp duy nhất của hắn
La Khải cho Ninh Úc ngôi trên chiếc xe lăn mà mấy ngày nay gấp gáp chế tạo ra, hắn cảm thấy Vương gia nhà mình thật là lợi hại, cái gì cũng biết.

Sau đó bọn họ đi xuống nhà lao.


Tuyết Kỳ và Tuyết Chiến hai người bọn họ cũng chưa có bị thương gì, nhưng bọn họ lại rất lo lắng, bởi vì bọn họ biết, một khi Ninh Úc mò đến, bọn họ sẽ thê thảm.

Tuyết Kỳ tương đối tỉnh táo, nàng đã sống đến tuổi này, đã sớm bỏ mặc đến sống chết, nhưng Tuyết Chiến thì không, hắn không lo lắng cho mình, mà lo lắng cho Tuyết Kỳ không chịu được tra tấn của Ninh Úc.

“Vương gia cố ý đến địa lao nhìn lão già này, ta thật lòng biết ơn… Khụ khụ.”
Tuyết Kỳ ngồi ở bên trong nhà lao, nhìn Ninh Úc, không có sợ hãi chút nào.

“Tuyết lão phu nhân đúng là rất tỉnh táo, chắc hẳn đã không sợ sống chết nữa.”
“Tất nhiên, là không sợ.” Tuyết Kỳ từ từ nhắm hai mắt, một mặt chịu đựng..

Nhưng ở trong phòng giam khác, Tuyết Chiến thấy vậy, tức giận nói, “ Ninh Úc, ngươi nếu dám làm tổn thương phu nhân dù một sợi lông, ta nhất định sẽ làm cho Ninh Tương Y bị chôn cùng!”
Ninh Úc trong mắt hung ác nổi lên, nhìn Tuyết Chiến.

“Ngươi làm chủ nhân của Thánh hồ Lâu Diệp, tuổi đã cao nhưng sát khí lại nặng như vậy, xem ra là bản vương đã khoan dung với các ngươi quá mức rồi.”
Nói xong, Ninh Úc nhẹ nhàng vung tay lên, liền có người đi vào trong phòng giam Tuyết Kỳ, bọn họ cũng mặc kệ tù nhân là già hay trẻ, chỉ cần Ninh Úc ra lệnh một tiếng, bọn họ ra tay tuyệt đối không nương tay!
“Ninh Úc, ngươi dám!” Tuyết Chiến lao đến tường phòng giam, hung dữ nhìn hắn chằm chằm!”Phu nhân là ngoại tổ mẫu của Ninh Tương Y, ngươi dám làm tổn thương nàng, Ninh Tương Y cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Ninh Úc nhẹ nhàng cười một tiếng, “Xem ra các ngươi cũng không hiểu Hoàng tỷ …”
- ---------------------------.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!