Ninh Tương Y bồn chồn nhìn Ninh Úc, bị miệng lưỡi dẻo quẹo của hắn làm cho nàng không dám lên tiếng.
Ninh Úc có năng lực học tập quá nhanh nhẹn, Tiêu Uyên kể chuyện quá khứ với nàng, hắn cũng kể chuyện quá khứ, Tiêu Uyên thổ lộ với nàng, hắn cũng thổ lộ, hơn nữa nếu so với Tiêu Uyên...!Thì hắn nói hay hơn.
Thấy nàng không nói lời nào, Ninh Úc hiên nhiên không buông tha nàng, “Hoàng tỷ, nàng còn chưa nói, ta có đáng thương hay không?”
Ninh Tương Y thậm chí nghe giọng hắn có ý trêu chọc, làm nàng cũng muốn cười...
Nhưng nàng không thể cười!
Thiệt tình! Vì sao Ninh Úc luôn có thể bắt lấy nàng mà uy hiếp? Nàng rõ ràng...!Rõ ràng là muốn phân rõ giới hạn mà!
Nghĩ như vậy, nàng cảm thấy không thể tiếp tục nữa, hoặc một cái đứng dậy!
Nhưng vì nàng ngồi xổm quá lâu, lần này đứng dậy quá mạnh, bàn chân bị tê dại, thân thể run một cái, Ninh Úc vội vàng đỡ lấy nàng, Ninh Tương Y oán trách, vì sao Ninh Úc không bị tê chân à?!
Ninh Úc hai tay vịn vào eo Ninh Tương Y, cười, “Hoàng tỷ, nàng định trốn tránh à?.” “Ta trốn tránh cái gì?”
Ninh Tương Y không dám nhìn hắn, giọng nói rất lớn, vẻ mặt cố chấp.
Ninh Úc sắc mặt dịu đi, nhẹ nhàng nói.
“Hoàng tỷ, nàng đang trốn tránh trách nhiệm của nàng… Là, nàng đã cho ta rất nhiều, nhưng nếu nàng không đem cả thân nàng cho ta, như vậy thì ta coi như nàng chưa hề cho thứ gì!.”
Ninh Tương Y trầm mặc, nếu như thời gian đảo ngược, nàng có lẽ vẫn sẽ cứu Ninh Úc, nhưng còn có thể tận tâm tận lực như vậy không?
“Nhưng mà đã nàng đã cho rồi…”
Ninh Úc cúi đầu cắn tai nhọn của nàng, “Vậy thì phải chịu trách nhiệm tới cùng đi!”
Hắn tâm thần à!
Ninh Tương Y cảm thấy người này tư duy có vấn đề, đáng lẽ phải là, nàng cho ta nhiều như vậy, ta lại luôn làm khó nàng là ta không đúng mới phải!? Vì cái gì lại biến thành nàng đã cho ta nhiều như vậy, nếu không đem cho nốt cả thân nàng lại là tội lỗi?
Nàng giận dữ trừng Ninh Úc một, “Ngươi ăn nói hàm hồ! Không, ngươi căn bản là nói không có đạo lý, ta không muốn nói ngươi!”
Nói xong, nàng xách váy, xoay người bỏ chạy!
Có thể không chạy à? Dựa vào kinh nghiệm của quá khứ, nếu không nàng chạy là bị ăn đậu hũ ngay!
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Ninh Úc cười, nhưng trong lòng âm thầm buồn phiền.
Hắn lại ngồi xổm xuống, dùng áo ngoài đựng, rồi nhặt những đồ trang sức trên mặt đất lên, mỗi một lần nhặt, hắn đều rất cẩn thận.
Hoàng tỷ mang lên rất đẹp, nhưng bọn chúng quá nặng, hắn muốn làm riêng một bộ, đến lúc nàng làm chủ trì phong thổ đại điển, có thể sẽ cần dùng đến.
Thời gian vài ngày trôi qua.
Ở giữa Tiêu Uyên và Ninh Úc còn cần hợp tác, nhưng cũng không biết bọn họ làm thế nào mà nói chuyện, mấy ngày nay đều không có tin tức, mà Ninh Giác đang phụ trách nghi thức phong thổ đại điện, cũng mấy ngày rồi không xuất hiện.
Ninh Tương Y nhẹ nhàng thở ra, ngồi ở Thái Cực điện đọc sách, hưởng thụ thời gian rộng rãi của mình.
Nhưng số nàng lại không thể nhàn rỗi, bởi vì theo kế hoạch thì sau lễ phong thổ đại điển thì tiểu công chúa Lâu Diệp mới đến, vậy mà hôm nay đã đến rồi!
Chẳng lẽ nàng là vì nghe hoàng huynh sắp đặt trước, nên liền vội vàng làm theo à? Không thể không nghĩ rốt cuộc là vì gì!
Đối với vị tiểu công chúa này, Ninh Tương Y trong lòng vẫn có một chút bất ổn.
Bởi vì ở kiếp trước, Ninh Tương Y quá biết rõ, vị tiểu công chúa này có khả năng như thế nào.
Nàng tích cực chỉ đạo quân chiến, thừa dịp Ninh Tương Y đang xử lý nổi loạn mà lên mặt, còn tự nhận chỉ huy và giữ ấn soái!
Kết quả Ninh Tương Y vì không chịu nổi áp đảo, trong cơn nóng giận, trực tiếp đem nước giao cho Ninh Úc, nàng điều khiển quân số đi đối đầu với đại quân Lâu Diệp, cuối cùng phản quân trở về! Vị tiểu công chúa đó cũng thành tù binh của nàng.
Tiểu công chúa vì mạng sống, vậy mà bán ca ca và cha mẹ ruột mực yêu thương nàng.
Ninh Tương Y không phải thánh nữ, đối phương dù là ai gây sự vô phép, nàng sẽ không đồng tình, đáng đánh sẽ bị đánh, dứt khoát tiêu diệt!
Cho nên dù đối phương phản bội phụ mẫu, nàng không quan tâm, nhưng chỉ cần có mấy người huynh đệ phải chết dưới tay nàng, nàng không ngại xuống tay.
Cho nên coi như Lâu Diệp Vương anh minh cuối cùng cũng đem muội muội trong tay đi khỏi, nếu không kết cục đều chết không nhắm mắt, nếu không phải hắn bây giờ được cha mẹ dung túng bao che, thì cũng không đến nỗi làm như thế.
Một nữ tử thông minh, rất mưu mô, lại hung ác sao lại muốn gả cho Ninh Úc, rõ ràng nàng ở kiếp trước là gả cho Hoa Chu Vô Ưu ca ca, vì sao kiếp này lại khác?
Đối phương tầm khoảng chạng vạng tối mới đến nơi, nhưng Hoàng đế quá coi trọng nàng, mà hiện tại các con của người đều đang bận rộn, cho nên đành phải phái Ninh Tương Y đi đón người, Hoàng đế nghĩ đều là nữ nhi, có thể sẽ có chủ đề trò chuyện hơn.
Cho dù Ninh Tương Y không tình nguyện lắm, nhưng nàng vẫn phải đi, dù sao sớm muộn đều phải gặp, nàng cũng không làm gì để phải trốn tránh.
Chỉ là khi đi ra ngoài thấy trời đất u ám, dường như ông trời cũng cảm nhận được nỗi oán niệm trong lòng nàng!
Ninh Tương Y chính thức lên đường đi đón người, mà cỗ kiệu nàng đi là loại cỗ kiệu trong lễ sắc phong đại điển của nàng ngày đó, cho nên cảm thấy mệt mỏi có chút không tốt.
Nhưng Ninh Tương Y một chút cũng lọc không nghĩ gì vui vẻ nhảy lên cỗ kiệu! Nghĩ đến vị tiểu công chúa kia trước đây đúng lúc cũng vừa đang muốn chơi đùa! Nàng cảm thấy muốn kích động tiểu công chúa một chút!
“Công chúa, phía trước chính là kinh thành.”
Tỳ nữ cung kính nói, nàng buộc rất nhiều bím tóc, mang đồ trang sức mã não, còn đội trên đầu thứ kỳ lạ.
Lúc này, xe ngựa bị xốc lên, lộ ra một mỹ nhân trẻ tuổi có nét đẹp thâm thuý.
Đôi mắt của nàng không có màu bạch ngọc như ca ca mà có màu hổ phách, sống mũi cao và khuôn mặt rất gầy, tuy có vẻ ngoài ưa nhìn những gò má lại hơi cao, có cảm giác hơi cay nghiệt vô tình, môi của nàng, cũng là thật mỏng.
Lúc này nàng giương mắt nhìn thoáng qua.
Đây chính là Đại Dục à… Quả nhiên so với Lâu Diệp, đại khí chỉnh tề và quy tắc hơn rất nhiều.
Chỉ là người đón nàng ở đâu? Sao không ở ngoài thành Thập Lý đình chờ nàng? Lúc này nàng đã đến nơi, vì sao vẫn không nhìn thấy người?
Nhưng vừa nghĩ tới người tới đón nàng có lẽ là Ninh Úc, nàng không hề có chút tức giận, khóe miệng còn hiện lên một nụ cười.
Có lẽ chính Ninh Úc cũng không biết, tiểu công chúa này đã gặp qua hắn.
Lúc ấy nàng biết tại Tây Châu đang có một công trình tu sửa giếng mương, vì muốn lập công, nàng mạo hiểm lên đến Tây Châu xem xét, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Ninh Úc.
Lúc ấy nàng còn nhỏ, Ninh Úc cũng nhỏ, nhưng dung nhan tuyệt vời, toàn thân toả ra khí chất, đặc biệt hấp dẫn mắt người khác.
Trong chốc lát, nàng cảm giác như trong lòng sinh ra một cảm xúc gì đó, khó mà quên.
Từ đó về sau, nàng biết được tác dụng của giếng mương, mà chủ ý tuyệt diệu mày chính là Ninh Úc một tay lo liệu, trong lòng đối với hắn, càng nhiều cảm xúc.
Một nam tử có năng lực có tài hoa lại tuấn tú, thật so Lâu Diệp những tên kia chỉ biết mưu cầu quyền lực, lỗ mãng tốt hơn nhiều..
Về sau, khi trở lại Lâu Diệp, nàng vẫn luôn chăm chú nghe ngóng tin tức Ninh Úc, nàng phát hiện hắn đã sáng lập vô số công lao, người dân Tây Châu càng yêu thích hắn, tình yêu của nàng với hắn cũng càng ngày càng lớn.
Cho nên lần này, trước khi hoàng huynh đi Đại Dục, lúc nói muốn dùng thông gia để hợp tác cùng Đại Dục, nàng liền xung phong nhận trách nhiệm, tự xin được gả ở xa, đồng thời hoàng huynh đi trước, nàng liền nhanh chóng đến sau!
Nàng đã đoán được, nàng chỉ cần đi vào Đại Dục, Ninh Úc sẽ chính là lựa chọn thích hợp nhất, nàng tin tưởng Ninh Kham cũng sẽ làm như vậy, về phần tỷ tỷ không có liêm sỉ của hắn…
- ---------------------------.