Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếp này chỉ nguyện bên người – Ninh Tương Y



Ninh Tương Y sững sờ, lập tức cười nói, “ làm sao có thể?”
Mặc dù Tiêu Uyên rất cẩn thận rất tuấn tú, thật giống như vị ca ca bên cạnh, nhưng có trời mới biết, nàng ở Ngọc Hành mấy năm, ngay cả tay người ta đều chưa chạm qua, mà Tiêu Uyên cũng là chính nhân quân tử, đối với nàng cũng chưa từng có bất cứ cái gì vượt quá.

Làm sao Ninh Úc đột nhiên hỏi cái này?
Nghe được Ninh Tương Y không chút do dự trả lời, Ninh Úc cười, nụ cười này không còn là nụ cười uy hiếp doạ người như ban nãy, lúc này hắn cười một tiếng vui mừng, lại mang theo một tia vui vẻ cùng lưu luyến.
Tại dưới đáy bàn, tay của hắn nhẹ nhàng vẽ lên lòng bàn tay Ninh Tương Y, thấp giọng nói.

“Tiêu Uyên hắn nói hắn thích nàng, muốn cưới nàng.”
“Không thể nào!”
Ninh Tương Y nói câu này mà học không hề nghĩ ngợi, dù sao nàng cũng hỏi Tiêu Uyên câu này không dưới ba lần, hắn lúc đó luôn nói không thích.
Cho nên nàng cũng một mực yên tâm coi hắn xem như đại ca ca mà đối xử.

Ninh Úc có chút nhíu mày.

“Mới nãy phụ hoàng kém một chút đã đồng ý, hoàng tỷ… Nếu là nàng bận tâm có quen biết với Tiêu Uyên nên không làm gì được, ta rất nguyện ý làm thay cho nàng.”
Những gì hắn nói đều là nghiêm túc, nếu không phải Ninh Tương Y không thích người khác xen vào bất cứ chuyện gì của nàng, hắn thật sự muốn đá Tiêu Uyên về Ngọc Hành ngay lập tức, và không bao giờ muốn nhìn thấy hắn lần nữa!
Ninh Tương Y cười liên tục xua tay, “Ngươi chắc chắn nghe lầm…”

Nhưng thoáng nhìn Ninh Úc sắc mặt lạnh lùng, không giống đang nói đùa, nàng nuốt một ngụm nước bọt, “Ngươi… Ngươi đừng nhúng tay vào, chính ta có thể giải quyết được.”
Ninh Úc híp mắt cười, “Tốt nhất là như thế.”
Hắn thật đang quá nguyện ý ra tay, chỉ là hắn ra tay, thì Tiêu Uyên có kết cục gì, tâm trạng gì trở về, đều không có phạm vi dừng lại trong mắt hắn.

Nhìn Ninh Tương Y và Ninh Úc trò chuyện vui vẻ, chén rượu trong tay Ninh Giác, kém một chút bị bóp nát, lúc này, hắn quay lại, giống như nghĩ đến cái gì, nhìn Ninh Tương Y nói.

“Y nhi, nói đến lễ phong thổ Đại Vận Hà, phụ hoàng cố ý để nàng làm Thánh nữ tế thiên, cầu phúc cho thiên hạ.”
Ninh Tương Y quay đầu nghe vậy, nhất thời bó tay toàn tập, “Tùy tiện tìm một nữ nhân chẳng phải được sao, phụ hoàng nhiều nữ nhi như vậy, làm gì mà nhất định phải là ta…”
Tay nâng đỡ vương miện trên đầu, may mà nàng có một đầu tóc xanh dài và nhiều, không thì còn phải mang tóc giả mới có thể cắm vào nhiều trâm gài tóc như vậy.

Nhìn thấy nét mặt của nàng, liền biết nàng đang suy nghĩ gì, Ninh Giác trong lòng ấm áp, không khỏi cười, “Nàng đó, đây là vinh dự, người khác muốn đều không được, nàng ngược lại nhận được, lại còn muốn đây đi.”
Ninh Tương Y méo miệng, cái này chính là điểm này không tốt, chuyện gì cũng muốn làm các nghi thức, báo cáo cho thiên hạ.

“Đại Vận Hà là do người lấy được, cho nên chuyện này, chỉ có người làm mới thích hợp nhất.”
Ninh Giác trong mắt tràn đầy cưng chiều nói.

Ninh Tương Y gật gật đầu, “Thôi, chỉ hi vọng phụ hoàng thấy ở ta Ngày đêm vất vả” lo nghĩ, nghi thức có thể giảm bớt đi một tý…”
Nàng có chút bĩu môi, bởi vì chuyện này căn bản không có khả năng!
Ninh Úc nghe bọn họ nói chuyện, cũng không có biểu cảm gì, bởi vì ở dưới đáy bàn, đang hết sức chuyên tâm chơi với ngón tay Ninh Tương Y.

Muốn làm nam nhân hoàng tỷ, nhất định không thể gấp gáp, quá gấp, nàng sẽ nghĩ cách trốn, nhưng cũng không thể quá lỏng, buông lỏng, nàng liền sẽ hiện về nguyên hình, một con rùa đen rụt đầu.

Thật sự rất khó chịu … Trái tim của Hoàng tỷ có thể nói là vấn đề khó khăn nhất mà hắn gặp phải trong cuộc đời này.

Bữa tối kết thúc trong bầu không khí vô cùng “hài hoà” này, Ninh Tương Y chuẩn bị xuất cung thì bị hoàng hậu giữ lại.

Hoàng hậu tìm nàng chỉ sợ là cái cớ, mấu chốt là muốn hỏi ý tứ của nàng một chút, dù sao đây không phải một chuyện nhỏ.

Quả nhiên, trên đường về tẩm điện, hoàng hậu liền hỏi
“Y nhi, người cảm thấy Nhị Hoàng Tử Ngọc Hành như thế nào?”
Hai người đi ở phía trước, cung nhân đi cùng Hoàng hậu đã ở phía sau rất xa, hiển nhiên không dám tiến lên quấy rầy.


v
“Tiêu Uyên ca ca à, hắn quá tốt!” Ninh Tương Y cười, làm hoàng hậu vui mừng, còn chưa kịp khuyên lúc nói, nàng lại nói.

“Chỉ là ta coi hắn như ca ca, nếu là cái quan hệ khác, lại là không thể.”
Hoàng hậu mặt cứng đờ, “Y nhi, cả đời không gả chỉ là một câu nói đùa, ngươi chớ có coi là thật.”
Ninh Tương Y nhàn nhạt nói, “ đã nói ra, chính là đã hứa, ta dù nữ tử, nhưng cũng nói là làm.”
Hoàng hậu thở dài, nàng cũng không thể nói nhiều, dù sao cũng không phải là ruột thịt của mình, hiện tại chỉ mong con trai thật sự từ bỏ, về phần những chuyện khác, nàng thật sự không quản được.

Đưa hoàng hậu đến Phượng Tê Cung, Ninh Tương Y liền chuẩn bị đi Thái Cực điện, dù sao nơi đó cũng là ban cho nàng, muộn như vậy, nàng cũng không muốn ra khỏi cung.

Đem cung nhân dẫn đường đuổi đi hết, nàng lẻ loi một mình, đi trên lộ đường về Thái Cực điện.

Kỳ thật chuyện Tiêu Uyên đối xử với nàng không phải là không cảm động, nghĩ đến ngày rời đi đó, Tiêu Uyên xưa nay chưa thấy khiêu vũ cho nàng, lúc đó nàng dường như cũng cảm nhận được gì đó, thế nhưng là sau khi rời đi, cũng không nghĩ thêm gì.

Hắn...!Là thật sự thích mình, hay là coi trọng năng lực của mình, muốn để nàng giống như trước, để cho hắn sử dụng à?
Bất chợt, nàng đi đến một chỗ bể nước, mang theo khí lạnh của hơi lọc nước đập vào mặt, để nàng đầu óc nàng thanh tịnh hơn, nàng ngồi xuống bên cạnh bể nước, tinh tế tự hỏi đoạn thời gian này một mực khốn buồn bực vấn đề của nàng.

Tình ý của Ninh Úc nàng không thể tiếp nhận, còn không có cách giải quyết, mà bây giờ, lại lọt một tên Tiêu Uyên.

“Ngươi không vui à?”
Giọng nói đến bất ngờ dọa Ninh Tương Y nhảy dựng một cái, nàng cũng là quá nhập tâm, để không phát hiện được có người đến!
Nàng đột nhiên quay đầu, liền nhìn thấy Tiêu Uyên, lúc này hắn dường như đã rửa mặt qua, mặc áo choàng màu xanh nhạt, xõa tóc, đứng ở trước mặt của nàng, thật đúng là giống quỷ nữ.


Ninh Tương Y nhịn không được cười, chỉ là cái này coi là thật để người sợ hãi!
Tiêu Uyên thấy nàng cười, liền nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tưởng rằng Ninh Úc nói cho nàng, nàng sẽ không còn vui vẻ, không ngờ nàng lại không lộ ra vẻ gì muốn đẩy lùi hắn, như vậy, có phải là chứng minh hắn có cơ hội?
Tiêu Uyên trái tim nhảy lên không phanh, hắn ngồi bên cạnh Ninh Tương Y, dáng vẻ nghiêm túc.

Ngược lại là Ninh Tương Y mở miệng trước, “Cũng không có gì không vui, chỉ là muốn ở chỗ này một chút, suy nghĩ về kiếp người.”
“Vậy nàng đang suy nghĩ gì?” Tiêu Uyên cảm nhận được nàng ngay bên cạnh, cảm giác này, thật giống như trở lại lúc trước tại hoàng tử phủ, để hắn tự dưng cảm thấy thoải mái, lại hạnh phúc.

“Nghĩ về ngươi.”
Tiêu Uyên sững sờ, một khắc này,mặt hắn liền đỏ lên, mặc dù ở trong màn đêm thấy không rõ, thế nhưng hắn đột nhiên rối loạn hô hấp, làm Ninh Tương Y thở dài.

“Ngươi thật thích ta?”
Vấn đề của nàng vô cùng ngay thăng làm cho không người nào có thể chống đỡ, Tiêu Uyên dò xét ánh mặt của nàng, nhẹ nhàng gật đầu.

Ninh Tương Y càng thêm phiền muộn.

- ---------------------------.


Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!