Mà đám người đang ngồi chờ ở Vấn Thiên Đài cũng cảm thấy bất ổn, mắt thấy màn ca múa tế lễ sắp kết thúc, tiếp theo đây, hoàng đế sẽ bước lên Thiên đài, khấn vái trời đất, chiều cao cả nước!
Hoàng đế cảm thấy có chút kì lạ, theo lý mà nói, đội nghi trượng bây giờ phải đến nơi rồi chứ, ông vừa muốn phái người đi xem tình hình, thì người chủ trì bên kia đã cao giọng tuyên!
“Cung nghênh bệ hạ, bước lên Vấn Thiên Đài.” Bách tính nghe vậy đều quỳ rạp xuống đất.
Khâu tế trời này quá phức tạp, nhưng mục đích chính thật ra lại rất đơn giản, chính là muốn hỏi ông trời, hoàng đế phong Ninh Tương Y làm Phượng Quy Vinh Cực công chúa, địa vị ngang Thái tử này có thỏa đáng hay không, chỉ cần trên trời không giáng xuống điềm báo xấu, thì coi như thông qua.
Mà ông trời cũng không thật sự cảnh báo trước điều gì, cho nên khâu này cũng chỉ là hình thức, coi như làm cho có lệ mà thôi!
Nhưng lúc này, lòng hoàng đế lại có chút bất an, bởi vì từ lúc bắt đầu, sắc trời đã âm u, còn có sấm sét.
Hướng gió thổi lúc này không phải hướng Vấn Thiên Đài, cho nên đài tế hình ca bán nguyệt lúc này cực kỳ lặng gió, sắc trời ngày một tối, rõ ràng còn chưa đến giữa trưa mà giống như đã chang vang tối.
Lúc Ninh Kham bước lên đài, vô thức liếc nhìn Thái hậu một chút.
Chỉ thấy Thái hậu cũng đang nhìn trời, nét mặt cũng rất kinh ngạc, mà nguyên nhân khiến thái hậu kinh ngạc, không giống với hoàng đế.
Bà ta kinh ngạc bởi thời tiết hôm nay đúng như những gì người kia đã nói!
Dưới ánh nhìn của nhiều người như vậy, Ninh Kham cũng không thể chậm trễ, đầu tiên là xá lễ (đại xá thiên hạ, tha tội) cho quan thần, gian quyền của họ và bách tính, sau đó dưới ánh mắt của vô số người bên dưới, đọc một bài văn tự tế trời.
Khâu này rất nhiều nghi thức, cho nên thời gian rất dài, vì thế Ninh Kham hi vọng, trước khi ông làm xong tất cả thì Ninh Tương Y có thể đến kịp.
Cho dù xảy ra chuyện gì thì cũng không được chậm trễ giờ lành, bởi một khi lỡ, thì một màn chờ đợi phía sau hôm nay là cực kì phiền phức!
Đám người kia sẽ lấy lý do ông trời không công nhận Ninh Tương Y, cho nên sẽ cố ý không để nàng bước lên Vấn Thiên Đài, phản đối cử hành nghi lễ.
Cho dù sau cùng vẫn được phục bên chức, thì cũng không thể là Phượng Quy Vinh Cực được, mà chỉ có thể phong hào khác, chứ đừng nói là địa vị ngang Thái tử.
Ninh Tương Y, con phải mau lên!
Lúc này, Ninh Úc cùng với các hoàng tử công chúa khác đứng dưới Vấn Thiên Đài, nhưng thật lâu vẫn không nhìn thấy bóng dáng đội nghị trường, Ninh Úc có chút gấp gáp, xuyên qua đám người liếc mắt ra hiệu cho Bạch Sinh, Bạch Sinh nhận lệnh, vội vàng rời đi!
Mà bên này, thái độ càn rỡ của Ninh Tương Y khiến tên áo xám cực kỳ phẫn nộ! Hắn khổ luyện võ học hơn bốn mươi năm, lại bị một con tiểu nha đầu châm chọc, thật đúng là xưa nay mới gặp lần đầu.
Trước khi đến đây hắn đã nghe người ta nói, võ công Ninh Tương Y.
không tệ, nhưng trong lòng hắn lại” cảm thấy, cho dù có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có thế, nàng ta mới mười bảy tuổi, thì có mấy phần bản lĩnh chứ?
Mà Ninh Tương Y không để ý đến sự ngăn cản của thủ lĩnh, nhấc kiếm.
vung lên, rèm vàng trước mặt bị một nhát kiếm của nàng chém rơi.
Đến cùng vẫn phá lệ, phạm kiêng kị, xuất hiện trước mặt người đời!
Trên người nàng có một loại khí chất tùy ý nội liễm (thu lại ở bên trong) khiến sắc mặt tên áo xám ngay lập tức trở nên ngưng trọng!
Lập tức, Ninh Tương Y nhảy xuống kiệu, chân nhẹ nhàng tiếp đất, tay cầm kiếm, một thân áo gấm, đầu đội kim quan bằng vàng quý giá, trông nàng đẹp đến kinh người, mà cũng sát khí bức người!
Nhưng quần áo quả thật vẫn có chút phiền hà rườm rà, mặc dù nàng đã cởi áo ngoài bỏ lại ở trong kim liễn, nhưng trên người vẫn bị quấn chặt tầng tầng lớp lớp quần áo, khiến nàng vẫn cảm thấy quá bất tiện.
Nhưng nàng lại không thể cởi ra, bởi cho dù nàng không bận tâm, nhưng cũng phải để ý một chút đến ánh mắt người đời, nếu lúc này mà bình thường giống như ở nhà thì nàng chắc chắn chỉ mặc đúng một bộ quần áo cải cách bên trong, mà như thế khẳng định nàng sẽ bị chết chìm trong nước bọt của những người cổ hủ này!
Tên áo xám thấy Ninh Tương Y cuối cùng cũng bước ra, bước đầu tiên của kế hoạch xem như đã thành công! Cho nên trên gương mặt cứng ngắc của hắn ta lộ ra một nụ cười quỷ dị.
“Ha ha ha..Tiểu công chúa, mặc bộ quần áo này có phải rất mệt mỏi không? Có muốn ta giúp người một chút không?”
Hắn cười xấu xa, nhưng trong mắt không có dục niệm, chỉ đơn thuần muốn nhục mạ Ninh Tương Y mà thôi.
Nàng khẽ nắm chặt kiếm trong tay xem ra không thể tránh khỏi một trận ác chiến rồi.
Thực lực hai bên đều là siêu cấp cường giả, lần này nếu dùng toàn lực đánh nhau, không phải cao thủ cùng cấp thì không thể tiếp cận gần!
Bạch Sinh nhìn thấy tình huống này, âm thầm than hỏng bét, vội vàng chạy về hướng Vấn Thiên Đài
Lúc này, thái giám cao giọng nói.
“Giờ lành đã đến, vấn thiện (hỏi trời)…”
Nghe vậy, toàn bộ người ở chỗ này một lần nữa quỳ xuống, mà Hoàng đế tay cầm bản văn tế, có chút ngập ngừng mà hỏi.
Cho nên “Hôm nay, ngày 21 tháng 12 mùa đông, đế quân đời thứ ba Đại Lục Ninh Kham, ở đây vấn thiên
Trẫm có một đứa con gái, linh khiết (trong sạch + thuần khiết) thông minh, tài trí hơn người, có công với Đại Dục, Có công với bách tính trăm dân, nó rộng lượng uyên bác, có thể nhận trọng trách, đặc cách địa vị nó tương đương với Thái tử!
Phong hào—Phương Quy Vinh Cực!”
Ông nói xong câu này, trùng hợp, bầu trời đột nhiên lóe lên một tia chớp, truyền đến âm thanh ầm ầm sấm nổ, giống như ông trời nghe thấy, phát ra tín hiệu không vui.
Ninh Kham khẽ cắn môi, nói một câu cuối cùng!
“Vấn thiện các địa (hỏi trời đất), chiêu nói thế nhân (công bố với thiên hạ), mời trời ra hiệu!” Mấy chữ cuối cùng vừa dứt, đột nhiên, một tia chớp lóe lên sáng nửa vùng trời!
Tiếng sấm đùng đoàng vang lên như gần trong gang tấc, khiến rất nhiều quan thần cùng gia quyến phát ra tiếng kinh hô, không đợi Ninh Kham nói lời cứu chữa, lại một tiếng sấm” chớp xé ngang trời chấn động thiên địa vang lên!
Sắc mặt Ninh Kham trầm xuống, nghiêm nghị nhìn lên bầu trời.
Lúc này, chỉ nghe thấy Thái hậu đắc ý cười to.
“Hoàng thượng, người đã nhận được ý chỉ của ông trời chưa?” Nguyên Bá quan nghe vậy sắc mặt đều trở nên cực khó coi!
Mọi người lúc này ít nhiều đều tin chuyện này, hôm nay rõ ràng là ngày hoàng đạo, nhưng lại đúng thời điểm cử hành lễ đại điện sắc phong cho công chúa, thì xảy ra chuyện như ở vậy!
Mà giờ lành đã đến, nghi trượng của Công chúa vẫn chưa đến, Có lẽ đây chính là ý trời? Công chúa là một người xui xẻo, không thể phục chức?
Còn Ninh Tương Y bên này, dần dần lâm vào khổ chiến.
Cao thủ so chiêu, vốn là sai một li đi một dặm (một sai lầm nhỏ sẽ dẫn đến hậu quả lớn), nhưng bộ quần áo này không biết do ai thiết kế, mỗi lớp Có một nút dây thắt thì thôi đã đành, đằng này lại còn dài vô cùng, hơn nữa chất liệu gấm cũng quá nặng rồi! Cho nên mỗi lần xuất chiêu cực khó khăn, khiến nàng hao tổn không ít sức lực.
Mà đối phương còn thập phần đáng ghét, giống như muốn trêu chọc nàng tận lực mà rạch phá bộ quần áo của nàng! Dụ ý muốn.
nhục nhã nàng!
“Xoet!!”
Thanh kiếm rỉ của tên áo xám rạch một đường trên áo của nàng, lộ ra một bộ quần áo màu đỏ bên trong.
Sau đó, lại một thanh âm vải bị xé rách vang lên.
Một đường kiếm của hắn chém đứt nút dây buộc áo ngoài của nàng! Quần áo bung ra có chút lòa xòa, khiến Ninh Tương Y trông rất chật vật!
Cũng may nàng nhanh nhẹn, chứ nếu không mũi kiếm kia đâm sâu thêm chút nữa thì toàn bộ vải trước ngực nàng đều bị xé rạch hết, thân thể bị lộ ra trước mặt người đời, đó mới chính là trò cười cho thiên hạ!
Tên áo xám nhìn bộ dạng bị bó tay? bó chân của nàng, cười lớn nói, “Có phải quần áo quá rườm rà phiền phức không? Để ta giúp người chỉnh lại.”