Tửu lâu này đương nhiên là không thể ở lại, Chu Hằng mang theo hai nàng rời đi, trở lại khách điếm nghỉ ngơi.
Hắn vốn cũng không sợ gia gia Khai Thiên Cảnh của Trương Đông Lâm kia, bốn cường giả Khai Thiên Cảnh của Mao gia đều bị hắn làm cho chỉ có thể chật vật chạy trốn, hắn còn sợ một Khai Thiên Cảnh hay sao?
Động phủ của một cường giả Linh Hải Cảnh khi còn sống lưu lại, hắn cũng rất hứng thú kỳ ngộ này!
Thế giới của võ giả là hình kim tự tháp, càng là đứng ở trên cao, như vậy người lại càng ít, nhưng tài nguyên có được lại càng nhiều! Nói ví dụ như, nếu cường giả Kết Thai Cảnh nào đó nói Hàn Thương Quốc khai thác ra linh thạch đều phải giao cho hắn tất cả, như vậy có ai dám không tuân theo?
Linh Hải Cảnh đấy! Cho dù ở Lãng Nguyệt Quốc đều có thể được xem là cao thủ đính cao, nghe nói chỉ có ba nhà quyền thế Ứng, Mai, Bạch mới có được lão tổ Kết Thai Cảnh, có thể nghĩ Linh Hải Cảnh có địa vị như thế nào.
Động phủ của cường giả như vậy lưu lại, hơn nữa còn là lưu lại trước khi chết, thì tất nhiên là để lại truyền thừa tuyệt học của hắn, nếu ai nhận được nhất định ngày sau cũng có hi vọng tiến quân Linh Hải Cảnh!
Chu Hằng đối với công pháp các loại thật ra không có nghĩ tới nhiều lắm. Nguyệt Ảnh Tâm Quyết mặc dù chỉ là công pháp Địa cấp hạ phẩm, nhưng hắn cũng rất ít dựa vào trực tiếp hấp thu linh khí để tăng lên tu vi, phẩm bậc của công pháp có ảnh hưởng đối với hắn gần như có thể xem nhẹ.
Đương nhiên hắn cũng không ngại thu thập một môn công pháp Thiên cấp thượng phẩm, cho dù hắn không cần, cũng có thể cấp cho cha của mình, cho Tiêu Họa Thủy...
Công pháp càng là thượng thừa, dĩ nhiên là càng dễ dàng cộng minh với thiên địa, tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn, đồng thời có trợ giúp rất lớn ở thời điểm đột phá cảnh giới.
Tuy nhiên, trong động phủ của cường giả Linh Hải Cảnh, làm sao có thể xuất hiện công pháp Thiên cấp thượng phẩm chứ?
Nhiều lắm là Thiên cấp hạ phẩm!
Chu Hằng hỏi thăm một chút. Tuy nhiên bí mật của động phủ Mã Bộ Tiền hiển nhiên chỉ là truyền lưu ở trong phạm vi nhỏ, hắn tìm hiểu nửa ngày cũng không ra đầu mối gì. Người khác ngay cả cái tên Mã Bộ Tiền cũng chưa từng nghe nói qua.
Không tìm ra tin tức gì cũng không sao! Chu Hằng đổi thành hỏi ngay chỗ Trương gia, ở đó hẳn không người nào không biết.
Hắn đi tới phủ đệ Trương gia, toàn bộ Trương gia bởi vì Trương Đông Lâm bỏ mình mà trở nên không khí căng thẳng, không ngừng có người vào vào ra ra, đều là người của Trương gia phái ra đi tìm tung tích của Chu Hằng. Chu Hằng cảm ứng một chút, sau khi xác định vị trí của vị lão tổ Trương gia kia, hắn liền đi vào Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, nhàn nhã chờ đợi.
Khẳng định lão tổ Trương gia sẽ đi động phủ Mã Bộ Tiền, bởi vậy hắn chỉ cần đi theo là được rồi, về phần cấm chế các thứ, có Phá Hư Lục của lão lừa đảo cho hắn là giải quyết dễ dàng rồi!
Tiêu Họa Thủy cũng không phải là người chịu khổ nhọc, trong những ngày này, nàng và Lan Phi chỉ hợp lực cải tạo tầng thứ nhất bảo tháp, mua thêm một số lớn đồ gia dụng, mặt khác còn làm một cái bể tắm to lớn siêu cấp. Cái gì cần có đều có, vật không nên có cũng có không ít.
Chu Hằng cũng lười để ý tới các nàng, chẳng qua Cửu Huyền Thí Luyện Tháp này vốn là dùng để thí luyện, rèn luyện võ giả, hiện tại lại trở thành chỗ hưởng lạc. Không biết nếu để cho người chế tạo nó biết, thì có thể tức giận đến phun ra một búng máu hay không?
Hắn lẳng lặng chờ đợi, phần lớn thời gian dùng để tu luyện, nhưng khi hưng phấn lên cũng sẽ làm chút chuyện thú vị với Tiêu Họa Thủy và Lan Phi. Nam nhân và nữ nhân ở chung một chỗ thật ra là vĩnh viễn sẽ không nhàm chán.
Tiêu Họa Thủy vốn chính là mị hoặc trời sinh; còn Lan Phi thì lại đấu tranh thượng vị ở hậu cung lâu dài, về phương diện chuyện nam nữ có kỹ xảo vô cùng phong phú, nếu không làm sao nàng có thể thu được lòng yêu của Hoàng đế?
Ở dưới chỉ dẫn của Lan Phi, Tiêu Họa Thủy ở phương diện kỹ xảo kia cũng từ từ thành thục phong phú, hầu hạ Chu Hằng đến thần hồn bay bổng... thật sự hắn muốn một ngụm nuốt tươi yêu tinh này.
Chỉ có điều là hai nàng cố sức tăng lên kỹ xảo chiến đấu ở trên giường, còn về phương diện chiến lực thực tế các nàng lại không hề tăng lên chút nào. Chu Hằng cho các nàng đi thí luyện ở cửa quan thứ hai trong tháp, kết quả vài ba lần đều là bị đánh cho hoa rơi nước chảy.
Quên đi! Hai nữ nhân này chỉ là may mắn vượt qua cửa quan, phỏng chừng lấy được phần thưởng cũng là vô cùng thê thảm, cũng không cần miễn cưỡng các nàng. Hai nàng vốn hoàn toàn không có thiên phú trên phương diện chiến đấu, vậy cứ chuyên tâm nghiên cứu kỹ xảo trên giường là được.
Vừa nghĩ tới Tiêu Họa Thủy trò giỏi hơn thầy mà thắng ở kỹ thuật cao thâm, Chu Hằng không khỏi liền bị kích động phát lên lửa dục mãnh liệt...
Bốn ngày sau, hành động tìm kiếm hung đồ của Trương gia cũng không có đình chỉ, mà vị lão tổ kia cũng lặng yên rời đi, mang theo hơn mười tộc nhân ra khỏi thành đi vào núi, rất nhanh đã đi xa hơn mười dặm.
Chu Hằng ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ đi theo. Hắn đi theo xa xa chừng mười dặm. Ở trong phạm vi này, cho dù là thần thức của Khai Thiên Cảnh cũng không có khả năng nắm bắt được hắn, mà nói đến mắt thường... thì càng không thể nào nhìn thấy Chu Hằng.
Một đường trèo đèo lội suối, rất nhanh đám người lão tổ Trương gia liền dừng lại. Lão là một lão già đầy đầu tóc bạc trắng, trên mặt đều là nếp nhăn sâu đậm, cũng không biết lão đã bao nhiêu tuổi, mà toàn thân đều tỏa ra một mùi vị mục nát.
Hiển nhiên, thọ nguyên của lão tổ Trương gia đã đến gần khô cạn, nếu không đột phá Sơn Hà Cảnh, đại nạn của lão sắp buông xuống.
Lần này động phủ của Linh Hải Cảnh là hy vọng duy nhất của lão, nếu lão có thể thu được bảo vật trong động phủ, đột phá Sơn Hà Cảnh, như vậy lão có thể thêm được thọ nguyên 500 năm. Nếu không, không tới mười năm ắt lão phải đạo tiêu thân vẫn!
Sống càng lâu thì càng sợ chết! Nhất là các nhân vật cấp bậc lão tổ, nắm quyền, ra lệnh một tiếng ức vạn người phải run sợ, loại mê hoặc của quyền lực này ai có thể buông bỏ được?
Chu Hằng không có đến gần, chỉ ngồi ở trên đỉnh núi nhìn xuống. Lão tổ Trương gia mang theo nhiều người như vậy đương nhiên là muốn cho những tên hậu bối gia tộc này thử thời vận.
Dù sao loại vật kế thừa này nếu lấy được cũng không phải xem thực lực, mà là xem vận số!
Đương nhiên, nếu đến đây là cường giả Kết Thai Cảnh, như vậy trực tiếp dùng bạo lực xông vào, chính là bất kỳ bố trí gì của Linh Hải Cảnh thiết lập đều không có tác dụng! Nhưng một cường giả Kết Thai Cảnh muốn kế thừa của Linh Hải Cảnh để làm chi? Nào có thời gian rỗi rãnh như vậy!
Cũng giống như trên mặt đất có một cái bánh bao, sức dụ dỗ của nó đối với một người đói bụng ba ngày và một người không mảy may lo lắng chuyện cơm áo... là hoàn toàn khác biệt.
Đoàn người lão tổ Trương gia lại tiếp tục lên đường, rất nhanh liền đi tới một chỗ chân núi. Nơi đó đã có rất nhiều người trước thời hạn đi tới, tuổi tác khác nhau, thực lực bất đồng.
[CHARGE=3]
Hẳn là giống như lão tổ Trương gia, đều là lão tổ Khai Thiên Cảnh mang theo hậu bối của mình tới đây.
Ở khoảng cách xa như vậy, dĩ nhiên Chu Hằng không nghe được bọn họ đang nói gì, nhưng hắn cũng không có hứng thú biết. Hẳn từ xa nhìn tới, chỉ thấy bọn họ đều đứng ở trước một cái hang động, có một cánh cửa đá chặn lại.
Vậy hẳn đây chính là động phủ của Mã Bộ Tiền, hiện tại đang có mấy người lắc qua lắc lại thứ gì đó, có lẽ đang phá giải cấm chế.
Phá Hư Lục không thể xuyên thấu vật thật, nếu không, lúc này Chu Hằng đã xông ra ngoài rồi! Với tốc độ cực nhanh của Tấn Vân Lưu Quang Bộ, cường giả Khai Thiên Cảnh hoàn toàn không có khả năng ngăn cản hắn, mà sau khi đi vào cấm chế, thì những người này cũng chỉ có thể giương mắt nhìn mà thôi.
Đáng tiếc lại còn có một cửa đá ngăn chặn, sao không phải là đại trận hộ sơn giống như Đại Diễn Tông chứ?
Nghĩ đến đây, Chu Hằng lập tức bật cười: đây là động phủ của võ giả tán tu, tự nhiên không có khả năng thiết lập đại trận hộ sơn giống như tông môn, không cần thiết làm vậy. Khi Mã Bộ Tiền còn sống không người nào dám xông vào, mà sau khi hắn chết đây cũng là địa phương truyền thừa tuyệt học của hắn, không cho người đi vào thì làm thế nào tìm được truyền nhân?
Cửa đá kia thật ra cũng không phải cấm chế, mà là một cơ quan đóng mở, nếu tìm ra đúng phương pháp là có thể mở ra.
Ba ngày sau, chỉ nghe vang lên một tràng tiếng động "ùng ùng", rồi cửa đá kia chậm rãi kéo lên, hiện ra một lối đi sâu hun hút.
Mọi người đều lộ vẻ hưng phấn: đây chính là động phủ của cường giả Linh Hải Cảnh nha!
Thông đạo đã xuất hiện, kế thừa kia gần trong gang tấc, ai mà không động tâm?
Nơi này tổng cộng có 50, 60 người, cường giả Khai Thiên Cảnh chỉ có bốn người, còn lại đều là Ích Địa Cảnh, Sơ Phân Cảnh, thậm chí còn có Tụ Linh Cảnh, đi theo lão tổ Khai Thiên Cảnh tới đây thử vận may một chút.
Bọn họ lần lượt trước sau lục tục đi vào sơn động, khi người cuối cùng cũng đi vào, cửa đá kia cũng chậm rãi buông xuống, kín mít. Thật đúng là không để cho người đến sau có chút cơ hội nào!
Chu Hằng lắc lắc đầu, nhích động thân hình, rất nhanh liền xuất hiện ở trước cửa động phủ.
"Hẳn là ở chỗ này!" Hắn đi tới chỗ một đống loạn thạch, rất nhanh tìm được ở trong đó một hòn đá nhỏ có màu sắc hơi khác biệt, hắn dùng tay nhấn một cái, hòn đá kia lập tức chìm xuống.
"Ầm ầm...", cửa đá lại dâng lên.
Chu Hằng cười cười. Trước đó hắn đã quan sát cẩn thận, nên mới có thể tìm được phương pháp mở ra động phủ nhanh như vậy.
Hắn hít một hơi thật sâu, sãi bước đi vào.
Sau khi vào cửa, bên cạnh còn có một khối đá nổi lên, nói vậy đây là cơ quan đóng cửa đá.
Chu Hằng ngẫm nghĩ môt lát, rồi cũng không có chạm tới cơ quan này. Hắn không ngại để một số cao thủ nữa đi vào để biến cục diện thành hỗn loạn một chút. Thực lực của hắn bây giờ còn chưa đủ để chính diện chống lại với Khai Thiên Cảnh, toàn trường càng hỗn loạn như vậy thì càng có lợi cho hắn.
Trong đan điền, đoạn kiếm màu đen không có động tĩnh gì.
Vị kiếm đại gia này ăn uống càng lúc càng lớn, ở thời điểm hắn còn là Luyện Thể Cảnh nó còn thường xuyên có phản ứng, nhưng theo hắn tiến vào Tụ Linh Cảnh sau đó nó chỉ xuất hiện hai lần phản ứng: thứ nhất là thu được Cửu Huyền Thí Luyện Tháp; thứ hai là lấy được linh hạch. Đương nhiên hắc kiếm chỉ ra cũng không phải là linh hạch, mà là món bảo vật nào đó ẩn ở sâu dưới lòng đất.
Cửu Huyền Thí Luyện Tháp là bảo vật cấp bậc gì?
Cũng không phải Hóa Thần Cảnh đơn giản như vậy, Chu Hằng cho rằng đó là tiên vật, nếu không tuyệt đối không thể diễn hóa ra đối thủ ảo ảnh của Hóa Thần Cảnh, cũng không có khả năng xuất ra bảo vật như tinh huyết Phệ Kim tộc như vậy!
Chẳng lẽ nói, theo thực lực của Chu Hằng tăng lên, hiện tại có thể làm cho hắc kiếm nổi lên phản ứng, cũng chỉ có bảo vật Tiên cấp?
Bằng không, chẳng lẽ trong động phủ của Linh Hải Cảnh này vốn không có bảo vật gì sao, như thế nào không thấy hắc kiếm có phản ứng gì!
Hẳn không phải là không có, mà là trình độ quá thấp, hắc kiếm đại gia vốn không thèm quan tâm!
Chiếu theo suy đoán như thế, thì bảo vật ở chỗ sâu dưới lòng đất kia tất nhiên cũng là cấp bậc tiên vật, nếu không sao hắc kiếm lại bị dẫn động chứ?
Đáng tiếc, cách thật sự quá xa!
Chu Hằng hiện tại không có năng lực chui xuống chỗ sâu trong lòng đất như thế, địa hỏa hừng hực dưới đó đủ để trong nháy mắt đốt hắn thành tro tàn!
Dù sao người khác cũng không có hắc kiếm, căn bản không thể biết được có một kiện tiên vật cất giấu ở chỗ sâu dưới lòng đất kia, vậy thì cứ để đó sau này khi có đủ thực lực hãy đi lấy cũng không muộn!
Chu Hằng thu hồi suy tư, bước đi trong thông đạo u tối, nhưng đi tới không bao lâu trong này trở nên sáng lên. Chỉ thấy trên đỉnh thông đạo được khảm những hạt châu phát sáng, phát ra ánh sáng dịu dàng, không chói mắt chút nào.
Hắn tiếp tục đi tới phía trước, xuyên qua thông đạo thật dài này, phía trước liền rộng mở trong sáng, hiện ra một gian nhà đá to lớn hình tròn. Đám người lão tổ Trương gia đi vào trước đều ở chỗ này.
Nhìn thấy Chu Hằng đi vào, những người này đều tập trung ánh mắt nhìn vào hắn, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc...