Mỗi một vị có thể tiến vào Bảng Khí đều là Ngưng Khí đỉnh phong, hơn nữa hầu hết đều có thể vượt cấp khiêu chiến.
Ngọc kiếm tiên Nam Cung Nguyệt đứng đầu Bảng Khí, nghe nói dựa vào tu vi Ngưng Khí đỉnh phong, có thể chém chết cường giả Thiên Cương cấp năm.
Đừng xem thường Bảng Khí của quận này, thành Thiên Tuyết chỉ là một địa điểm ít được biết đến ở quận Thiên Sơn.
Số người ở thành Thiên Tuyết cũng chỉ hơn 300 ngàn người, trong khi số người của cả quận Thiên Sơn lại lên đến bảy mươi đến tám mươi triệu người, có thể thấy những người có thể vào Bảng Khí đều là những võ giả thiên tài một trong mười ngàn.
“Sát khí nồng đậm quá, đã giết bao nhiêu người mà có thể ngưng tụ sát khí nồng đậm như vậy.”
Kiếm Thần nhìn Tử Mệnh, khuôn mặt không hề có cảm xúc gì.
Tử Mệnh nhìn Kiếm Thần, vẻ mặt hờ hững lên tiếng: “Ngươi rất được, chỉ dựa vào tu vi Ngưng Khí cấp tám mà có thể chém cái đầu đó bằng một nhát kiếm, có điều có người trả giá cao mua mạng của ngươi đáy.”
Nghe vậy, ánh mắt của Kiếm Thần không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên, hắn không ngờ rằng người này có thể nhận ra tu vi của mình.
Sau đó Kiếm Thần nhìn Tử Mệnh, phát hiện lúc này con ngươi của hắn ta tỏa ra ánh sáng đen trắng.
“Âm dương trọng đồng, thảo nào.”
Kiếm Thần nhìn con ngươi đó, ngay lập tức hiểu ra tại sao người này có thể nhìn thấu bản thân, âm dương trọng đồng là một loại linh đồng đặc biệt, có thể nhìn thấu âm dương, xuyên thủng vạn vật, nhìn thấu mọi thứ.
“Âm dương trọng đồng, thú vị phết.”
Kiếm Thần nhìn Tử Mệnh, khẽ mỉm cười nói.
Sau khi nghe thấy lời Kiếm Thần nói, ánh mắt Tử Mệnh không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên, hắn ta không ngờ rằng ở một nơi nhỏ bé như thế này lại có người có thể nhận ra âm dương trọng đồng.
“Có chút nhãn lực đấy, có điều vô ích thôi, mạng của ngươi sẽ bị ta lấy.”
Tử Mệnh nhìn Kiếm Thần, khẽ nói, sau đó thân hình khẽ động.
“Keng…”
Ngay khi thân hình Tử Mệnh biến mất tại chỗ, một tiếng giòn giã vang lên, Tử Mệnh rút đao ra khỏi vỏ.
Lúc này, kiếm Tinh Thần trong tay Kiếm Thần cũng động đậy, hắn thi triển Lưu Tinh Bộ, cũng hóa thành bóng trắng, không lùi bước mà tiến lên, lao về phía Tử Mệnh.
“Leng keng…”
Kiếm Thần chém về một phía, tiếng va chạm giữa đao và kiếm vang lên, lúc này thân hình của Tử Mệnh cũng đã hiện ra.
“Nhạy bén thật đấy, vậy mà lại có thể nhìn thấy thân hình của ta.”
Sau khi Tử Mệnh lộ thân hình, hắn ta ngạc nhiên nhìn Kiếm Thần, sau đó thanh đao trong tay thay đổi, chuyển thủ thành công, một đao chém về phía bên phải của Kiếm Thần.
Huyền lực trên thanh đao không ngừng run lên, Kiếm Thần mặt không cảm xúc, cũng không phòng thủ, kiếm Tinh Thần trong tay vung vẩy, tốc độ nhát kiếm giống như cực quang, hóa thành ánh sáng màu bạc quét về phía cổ của Tử Mệnh.
Tử Mệnh tái mặt, hắn ta không ngờ rằng Kiếm Thần lại quả quyết như vậy.
Hắn ta lập tức rút lại đao đó, thân hình lui ra phía sau, vừa nãy cho dù hắn ta có chém trúng Kiếm Thần thì có lẽ hắn ta cũng sẽ mất mạng ngay lúc đó.
Tử Mệnh nhìn Kiếm Thần với vẻ mặt nặng nề, ý thức chiến đấu của Kiếm Thần vậy mà lại cao hơn hắn ta.
“Tại sao ý thức chiến đấu của tên tiểu tử này lại mạnh đến vậy, hắn ta mới mười bảy tuổi mà, ý thức chiến đấu hoàn toàn không phải là thứ mà ở tuổi này của hắn ta có thể có được.”
Tử Mệnh nhìn Kiếm Thần, huyền lực màu vàng của thanh đao trên tay không ngừng lưu chuyển.
“Tử linh cửu trảm, tan biến.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!