Kiếm Thanh Vũ nhìn pho tượng đó, ánh mắt không khỏi lộ vẻ sùng bái.
Lúc này Kiếm Thần cũng đã sực tỉnh, hắn không khỏi mỉm cười khi nghe thấy lời của Kiếm Thanh Vũ.
Sau đó Kiếm Thần đi về phía cửa sổ.
“Ta muốn đi vào đấu trường.”
Người đàn ông bên trong cửa sổ thoáng liếc nhìn Kiếm Thần một cái, sau đó lạnh nhạt lên tiếng.
“Báo tên và tu vi.”
“Kiếm Thần, Ngưng Khí tầng tám, trận Ngưng Khí đỉnh phong.”
Kiếm Thần thản nhiên lên tiếng, trong ba tháng này, Kiếm Thần tu luyện trong trong Càn Khôn Châu, hiện giờ tu vi của hắn đã từ Ngưng Khí cấp sáu đột phá đến cấp tám.
Càn Khôn Châu tăng tốc thời gian gấp năm lần, ở thế giới bên ngoài là nửa tháng, nhưng ở Càn Khôn Châu là hai tháng rưỡi.
Trong hai tháng này, thật ra Kiếm Thần đã không cố tình đột phá nữa, nếu không thì tu vi đã đạt đến Ngưng Khí đỉnh phong từ lâu rồi.
Trong nửa tháng này, ngoài tu luyện ra, Kiếm Thần còn tập trung vào luyện đan và luyện khí.
Nghe vậy, người đàn ông đó lập tức cau mày, sau đó quay sang nhìn Kiếm Thần, hắn ta cứ tưởng rằng mình đã nghe nhầm.
“Ngươi chắc chắn chứ?”
Người đó nhìn Kiếm Thần và xác nhận lại lần nữa.
Kiếm Thần gật đầu, người đàn ông đó nhìn Kiếm Thần như nhìn người chết, nhưng cũng không nói gì.
“Một trăm tiền vàng.” Người đàn ông đó lạnh nhạt lên tiếng.
Sau khi trả một trăm tiền vàng, Kiếm Thần lấy một miếng ngọc bài, Kiếm Thanh Vũ ở bên cạnh bèn kéo Kiếm Thần nặng nề nói: “Tiểu Thần, ngươi có biết rằng điện Chiến Thần của thành Thiên Tuyết này có mối liên hệ với điện Chiến Thần của cả quận Thiên Sơn không? Ngươi sẽ phải đối mặt với tất cả cường giả Ngưng Khí đỉnh phong, có một vài thiên tài tuy ở cảnh giới Ngưng Khí nhưng thực lực đã vượt qua Ngưng Khí từ lâu, ngươi không cẩn thận gì cả.”
Thật ra sự tồn tại của điện Chiến Thần là để bồi dưỡng và tìm kiếm thiên tài, bởi vậy bia chiến thần - thần khí trấn điện của điện Chiến Thần đều thiết lập phân thân ở mỗi thành trì trong Chư Thiên Huyền Giới.
Còn cái gọi là đấu trường này, thật ra chính là bia chiến thần phân thân, thật ra đấu trường chính là không gian mô phỏng bia chiến thần.
Kiếm Thần được một gã sai vặt dẫn đường đến quảng trường rộng lớn.
Lúc này người đã ngồi chật kín trong trung tâm quảng trường có quang kính rất lớn, lúc này quang kính hiện lên bóng dáng hai người đang chiến đấu.
Kiếm Thần biết rằng cảnh tượng này chiếu từ đấu trường.
Sau một khắc, cuộc chiến đấu kết thúc.
“Vậy mà lại thua rồi, toàn bộ tài sản của ta đấy, đúng là đồ vô dụng.”
Một vị võ giả trong số đó nhìn về phía quang kính, tức giận hét lên.
Các quan chức của đấu trường điện Chiến Thần còn mở sòng cược, đông đảo võ giả đều muốn đến đây để vớt một khoản.
Sau khi Kiếm Thần nói với Kiếm Thanh Vũ một tiếng, hắn đi về một hướng truyền tống.
Kiếm Thần tiến vào đấu trường trong ánh sáng lập lòe, xuất hiện trên chiến đài. Ngay khi Kiếm Thần xuất hiện, đối diện cũng lóe lên ánh sáng lập lòe, một bóng dáng xuất hiện.
Sau khi người đó xuất hiện, hắn ta khẽ cau mày khi nhìn thấy Kiếm Thần, bởi vì hắn ta nhận ra rằng mình không thể nhìn rõ thực lực của Kiếm Thần.
Hiện giờ thứ mà Kiếm Thần tu luyện là Càn Nguyên Tiên Kinh, cộng với linh thức cao đến cấp ba mươi tám, cho dù cường giả thiên mệnh sơ kỳ cũng không thể nhìn thấy thực lực của hắn.
Còn lúc này, người bên ngoài đều bắt đầu la hét khi nhìn thấy đối thủ của Kiếm Thần.
“Là Tân Nhân Vương, Kiều Phong, hắn ta đã thắng mười chín lần liên tiếp rồi, xem ra lại sắp thắng tiếp rồi.”
“Các ngươi không cảm thấy người này hơi quen mắt sao?” Một vị võ giả trong số đó nhìn vào quang kính, chỉ vào Kiếm Thần và hỏi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!