Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Bị buộc đến đường cùng, Tiểu Thanh hung ác cắn Tiêu Trần một cái, xong rồi mượn cơ hội đó, nó vô cùng nhanh nhẹn chạy ra xa khỏi sự khống chế của Tiêu Trần. Bộ dạng nhìn Tiêu Trần như đang đối mặt với kẻ thù, tiếng gào thét không ngừng phát ra từ trong miệng, giống như là nó đang tức giận mắng chửi Tiêu Trần vậy.  

             "Tên tiểu tử này, ngươi lại dám cắn ta, được, đợi ta bắt được ngươi rồi xem ta dạy dỗ ngươi như thế nào..."  

             Ngón tay của Tiêu Trần bị cắn hiện lên cái lỗ nhỏ, hắn mang vẻ mặt tức giận nhìn về phía Tiểu Thanh mà nói. Rồi sau đó, trong động hiện lên khung cảnh một người, một rắn đuổi theo nhau.  

             Từ lúc đầu thì trong lòng của Tiêu Trần vô cùng giận dữ, thế nhưng thời gian trôi qua, sự giận dữ ấy lại biến thành bất đắc dĩ. Bởi vì Tiểu Thanh thật sự rất khó bắt, nó giống như là một con cá chạch, trơn trượt vô cùng.  

             Bởi vì bắt không được nên cuối cùng Tiêu Trần không còn cách nào khác, đành không đuổi bắt nữa. Hắn chuyển qua phương pháp dụ dỗ, sau rất nhiều lần dỗ dành thì cuối cùng Tiêu Trần cũng dùng linh thạch mà hắn có để đổi lấy tinh huyết của Tiểu Thanh.  

             Trong lòng của Tiêu Trần quả thật đang rỉ máu, toàn bộ năm vạn hạ phẩm linh thạch này có thể xem như là toàn bộ gia tài của hắn rồi, hôm nay chỉ có thể đưa cho Tiểu Thanh. Nhìn vẻ mặt đang ngốn lấy linh thạch đầy hạnh phúc của nó, Tiêu Trần lại đưa mắt nhìn tinh huyết trong tay, hung ác nghĩ rằng:  

             "Nếu như tinh huyết này không đủ mạnh thì ta lỗ to rồi..."  

             Không có cách nào để xác định rốt cuộc tinh huyết của Tiểu Thanh như thế nào, nhưng mà Tiêu Trần vẫn lựa chọn tin tưởng Trần Lăng. Không để ý đến Tiểu Thanh đang há to mồm nuốt linh thạch, Tiêu Trần dùng một hơi nuốt hết tinh huyết của Tiểu Thanh, sau đó nhanh chóng dựa vào Bí Pháp Thú Hóa mà bắt đầu luyện hóa.  

             Dựa vào Bí Pháp Thú Hóa mà nói thì luyện hóa tinh huyết của yêu thú chỉ cần vài ngày, thế nhưng đã ba ngày trôi qua mà Tiêu Trần chỉ mới vẻn vẹn luyện hóa được một phần năm tinh huyết. Điều này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái.  

             Tinh huyết của Tiểu Thanh cực kỳ khó để luyện hóa, bây giờ bọn hắn đã trốn ở nơi này ba ngày rồi, thương thế của Trần Lăng cũng đã khỏi hẳn, hiển nhiên là không còn thời gian cho Tiêu Trần luyện hóa nữa. Hai người phải nhanh chóng phá bỏ vòng vây, nếu không thì sớm muộn gì các thế lực khác cũng tìm đến nơi này, đến lúc đó thì bọn hắn khó mà thoát rồi.  

             Tiêu Trần cũng không còn cách nào, hắn đành tạm thời dừng việc luyện hóa tinh huyết của Tiểu Thanh.  

             Bắt đầu thảo luận về đường để phá vòng vây, dựa theo lời nói của Trần Lăng thì việc trực tiếp phá bỏ vòng vây để rời khỏi Vạn Thú sơn mạch là chuyện gần như là không thể.  

             Lần này vì để bắt được hắn ta mà tất cả các thế lực lớn ở Đông Dương vực đều được phái tới, ngay cả những trưởng lão cốt cán cũng có tham gia vào cuộc vây bắt này. Vì vậy, nếu muốn trực tiếp phá vỡ vòng vây thì hoàn toàn không có khả năng. Như vậy thì chỉ còn một đường, đó chính là đi sâu vào trong Vạn Thú sơn mạch, hoặc có thể nói là trực tiếp băng qua nơi này, đi về phía Trung Thổ thần vực.  

             Chỉ cần đến được Trung Thổ thần vực thì có thể an toàn.  

             Trực tiếp băng qua Vạn Thú sơn mạch, nếu như tất cả mọi người nghe được đoạn đối thoại của hai người Tiêu Trần thì chắc chắn sẽ mắng bọn hắn là những tên điên, đây quả thật là tự chui đầu vào chỗ chết. Ngay cả cường giả Chứng Đạo cảnh cũng không dám đi băng qua Vạn Thú sơn mạch, hai người bọn hắn là Huyền Nguyên Cảnh Tiểu Thành lại cư nhiên dám mơ mộng hão huyền việc băng qua nơi đây, vậy không phải điên thì là cái gì.  

             Mà chuyện còn khiến cho người ta không thể ngờ tới chính là sau một phen thảo luận, cả hai người đều đồng ý với biện pháp này, quyết định đi xuyên qua Vạn Thú sơn mạch, tiến về Trung Thổ thần vực ở phía trước.  

             Điên rồi, chắc chắn là điên rồi. Thế nhưng, hai người bọn họ phải làm như vậy cũng là vì không còn cách nào khác. So với tất cả các cường giả từ các thế lực lớn thì đi xuyên qua Vạn Thú sơn mạch có vẻ như là một quyết định ngu xuẩn, nhưng mà đây chính là biện pháp duy nhất.  

             Trong trò chơi sinh tử này, cả hai nhất định phải tìm ra một tia hy vọng.  

             Đã có quyết định, hai người bọn họ cũng bắt đầu hành động. Đã để lỡ ba ngày rồi, chỉ sợ rằng nơi này cũng không còn quá an toàn, nhất định phải rời khỏi đây trước khi bị người khác phát hiện. Rồi sau đó chạy thẳng vào trong sâu Vạn Thú sơn mạch.  

             "Tiểu Thanh, đi thôi..."  

             Tiêu Trần nói với Tiểu Thanh đang nằm gáy o o. Nghe thấy giọng nói của hắn, Tiểu Thanh mở đôi mắt còn đang ngái ngủ ra, rồi sau đó mới miễn cưỡng quấn lên người Tiêu Trần theo hắn đi ra khỏi động.  

             Trần Lăng đi theo sau lưng, bỗng nhiên hắn ta mở miệng hỏi:  

             "Tiêu Trần, tại sao ngươi lại muốn tới đây?"  

             Khi Trần Lăng bị rơi vào tình cảnh nguy hiểm, ngay cả tông môn của Huyết Ma điện cũng bởi vì thèm muốn truyền thừa của hắn ta mà chọn cách truy bắt hắn ta. Ngay lúc này Tiêu Trần lại xuất hiện, hơn nữa còn là người đã làm việc nghĩa thì không chùn bước, hắn đã lựa chọn nhảy vào tình cảnh nguy hiểm này với Trần Lăng. Điều này khiến Trần Lăng vô cùng cảm động.  

             Nghe Trần Lăng hỏi như vậy, Tiêu Trần quay đầu, sắc mặt của hắn cực kỳ nghiêm túc mà trả lời:  

             "Ta là người không có nhiều bằng hữu, nếu như bắt ta phải nói ra một lý do thì là bởi vì chúng ta là huynh đệ, huynh đệ gặp nạn, nếu ta không đến đây thì ngươi phải làm sao bây giờ?"  

             Lời nói này của Tiêu Trần khiến cho Trần Lăng sững sờ tại chỗ.  

             'Bởi vì chúng ta là huynh đệ.'  

             Lời nói đó không ngừng vờn quanh bên tai của Trần Lăng. Kể cả là kiếp trước hay là kiếp này thì Tiêu Trần cũng là người đầu tiên nói với hắn ta những lời như vậy. Ánh mắt Trần Lăng nhìn Tiêu Trần còn có dòng nước đang dâng lên.  

             Tiêu Trần nhìn thấy hắn ta đang kiềm dòng nước mắt mà nhìn mình, hắn ngay lập tức đánh vào ngực của Trần Lăng, cười mắng:  

             "Ài, tiên sư nhà ngươi, ngươi đang muốn khóc sao? Ha ha, Thiên Đao Trần Lăng nổi danh Đông Dương vực vậy mà lại khóc..."  

             "Cút, ai mà khóc chứ. Lão tử đang bị bụi bay vào mắt."  

             Bị Tiêu Trần trêu chọc như vậy, Trần Lăng cố nén nước mắt, không hề yếu thế mà trả lời.  

             Hai người đùa giỡn vui vẻ ầm ĩ một hồi, sau đó, Tiêu Trần thu nụ cười trên khuôn mặt lại, sự kiên quyết lóe lên trong đôi mắt. Hắn nhìn ra ngoài sơn động rồi nói:  

             "Đi thôi, hôm nay hai huynh đệ ta cùng xông vào đầm rồng hang hổ."  

             "Ừ."  

             Nghe Tiêu Trần nói như vậy, Trần Lăng cũng từ từ thu hồi nụ cười ở trên môi lại, hắn ta khẽ gật đầu. Ngay lập tức, hai người chậm rãi ra khỏi sơn động.  

             Nhắc tới cũng thật là trùng hợp, ngay lúc hai người bọn họ đang lần lượt đi ra khỏi hang thì một đội đệ tử nội môn của Vạn Tiên lầu cũng đi tới. Hai bên chạm mặt nhau, dùng ánh mắt quan sát đối phương. Ngay sau đó, người đệ tử dẫn đầu Vạn Tiên lầu hết vui vẻ rồi tới kinh ngạc mà nói:  

             "Tiêu Trần? Tại sao ngươi lại ở đây?"  

             Tiêu Trần đưa mắt nhìn một đám đệ tử của Vạn Tiên lầu, tổng cộng có tám người, Tiêu Trần cười lạnh đáp:  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!