Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Không ai biết bùa dịch chuyển của Mộc Thanh được kết nối đến đâu. Tuy nhiên, Tiêu Trần là người biết rõ thân phận của Mộc Thanh nên ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lùng. Hắn đã đoán được lá bùa không gian của Mộc Thanh sẽ thông đến nơi nào.  

             Trong tay đứa con rơi của Mộc gia lại có một bảo vật quý giá như bùa dịch chuyển. Không còn nghi ngờ gì nữa, lá bùa không gian này tám phần là thông đến Mộc gia, cũng có nghĩa là Mộc Thanh đang cầu cứu Mộc gia.   

             Là con riêng của đương kim gia chủ Mộc gia và một người hầu hèn mọn, Mộc Thanh chẳng qua chỉ là một đứa con rơi của Mộc gia. Không biết khi hắn ta cầu cứu Mộc gia có quan tâm hay không. Cứ cho là quan tâm thì phía Mộc gia sẽ cho người nào đến, tu vi đạt đến mức nào?  

             Đã đoán được Một Thanh phần nhiều sẽ đi cầu cứu Mộc gia thì cùng lúc đó, bên trong Mộc gia phủ ở dãy Mộc Linh Sơn của Trung thổ thần vực đã xảy ra một chuyện. Trong khoảng sân nhỏ mà gia chủ Mộc Dịch Dương ở, trận pháp dịch chuyển vốn nằm trong mặt hồ đột nhiên tỏa ra một vầng sáng trắng. Đây là dấu hiệu cho thấy trận pháp dịch chuyển đã được khởi động.   

             Vốn là một trong thất đại bá chủ thế lực của Thiên Thần lục địa, toàn bộ dãy Mộc Linh Sơn đều là lãnh thổ của Mộc gia với diện tích cực kỳ rộng lớn. Dinh thự của Mộc gia được xây dựng ở trung tâm của dãy Mộc Linh Sơn, chiếm đóng tận một trăm lẻ tám đỉnh Sơn Phong. Tiếng là gia tộc nhưng quy mô không hề thua kém bất kỳ tông môn thế lực nào. Có thể thấy thực lực của Mộc gia vô cùng lớn mạnh.   

             Đương kim gia chủ của Mộc gia là Mộc Dịch Dương mặc một chiếc áo choàng xanh giản dị với khuôn mặt tuấn tú. Trên người ông ta tự toát lên khí chất oai nghiêm của một bậc bề trên.  

             Đang ngồi trong chòi nghỉ bằng trúc trong sân thì trông thấy trận dịch chuyển khởi động, vẻ mặt Mộc Dịch Dương không hề ngạc nhiên, chỉ tự lẩm bẩm:   

             “Là Mộc Thanh sao?”  

             Nhìn trận dịch chuyển bằng ánh mắt có phần phức tạp, Mộc Dịch Dương khẽ thì thầm một mình.   

             Mộc Thanh là con rơi của Mộc gia, đến cả tên của hắn ta cũng không được ghi vào gia phả Mộc gia. Có thể nói hỏi khắp Mộc gia cũng không thể nào tìm ra con người tên Mộc Thanh này. Tuy nhiên, nói cho cùng thì Mộc Thanh cũng là con trai của ông ta. Bùa dịch chuyển đó cũng là đích thân Mộc Dịch Dương đưa cho hắn ta, xem như vật để phòng thân.  

             Ông ta đã từng hứa với Mộc Thanh rằng chỉ cần hắn ta kích hoạt lá bùa dịch chuyển thì ông ta sẽ lập tức đến ngay. Đây là sự quan tâm duy nhất mà một người làm cha như ông ta dành cho Mộc Thanh.  

             Giờ đây Mộc Thanh đã thực sự dùng đến lá bùa dịch chuyển đó rồi. Mộc Dịch Dương trầm ngâm một lúc, cuối cùng cũng đứng lên. Ông ta chậm rãi bước ra khỏi chòi trúc rồi đứng lên trên trận dịch chuyển.   

             Không cần nói chắc ai cũng hiểu, bóng dáng của Mộc Dịch Dương từ từ biến mất trong vầng sáng trắng. Chuyện đã hứa với Mộc Thanh thì Mộc Dịch Dương tuyệt không nuốt lời. Ông ta đã một mình đơn độc đến Đông Dương Vực.  

             Thông qua trận dịch chuyển, trong tích tắc Mộc Dịch Dương đã đến Đông Dương Vực. Cùng lúc này, trong sân chính của Tần gia, Mộc Dịch Dương mặc áo choàng xanh chậm rãi bước ra từ vầng sáng trong ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Sau khi ông ta hiện thân, vầng sáng mới từ từ tan biến.  

             Mộc Dịch Dương lạnh lùng quan sát đám người chung quanh. Ông ta hơi nhíu mày, sau đó quay sang hỏi Mộc Thanh:   

             "Chuyện gì?"  

             Trong hai chữ đơn giản này không hề mang chút tình cảm quan tâm mà một người cha nên dành cho con trai. Đối mặt với sự lãnh đạm vô tình của Mộc Dịch Dương, Mộc Thanh nghiến chặt răng đáp:   

             “Ta muốn ông giết sạch bọn người của Đông Kiếm Các"  

             Đối với Mộc Dịch Dương, Mộc Thanh mang trong mình vô vàn oán hận. Hắn ta hận, từ ngày ra đời hắn ta đã bắt đầu hận. Tại sao cùng mang trong mình dòng máu của Mộc gia nhưng Mộc Thanh hắn lại bị đuổi ra khỏi gia tộc, thậm chí còn bị đày đến Đông Dương Vực này. Lẽ nào một Mộc gia to lớn dường ấy lại thực sự không cách nào thu nhận thêm hắn ta sao?  

             Chẳng lẽ chỉ vì là con của Mộc Dịch Dương và một người hầu mà bản thân hắn ta lại trở thành ti tiện sao?  

             Đối mặt với ánh mắt tràn ngập hận thù của Mộc Thanh, Mộc Dịch Dương vẫn thản nhiên như không mà nói:   

             "Ta đã nói kiếp này chỉ giúp cho ngươi một chuyện. Ngươi chắc chắn là chuyện này chứ?"  

             Hắn ta đến đây cũng chỉ vì muốn tiêu diệt Đông Kiếm Các. Trước câu hỏi của Mộc Dịch Dương, Mộc Thanh nghiến răng gật đầu:   

             "Ta chắc chắn..."  

             Hắn ta biết Mộc Dịch Dương chỉ giúp mình một lần. Sau lần này, e là Mộc Dịch Dương sẽ không còn quan tâm đến sống chết của hắn ta nữa. Lẽ ra hắn ta nên thật trân trọng cơ hội lần này mới phải, thế nhưng nỗi hận trong lòng khiến hắn ta chỉ có một ý nghĩ lúc này. Đó là tiêu diệt Đông Kiếm Các, giết chết Tiêu Trần.  

             Ánh mắt hận thù mang theo sát khí hòa quyện vào nhau. Sự hận thù dành cho Mộc Dịch Dương còn sát khí thì dành cho Tiêu Trần.  

             Vẻ mặt Mộc Dịch Dương có chút hung tợn. Sau khi được Mộc Thanh xác nhận, ông ta khẽ gật đầu rồi lùi về sau một bước. Một bước chân này, Mộc Dịch Dương từ một người bình thường vốn dĩ không có chút khí tức nào, trong nháy mắt đã bộc phát một sức mạnh uy lực ngang trời.   

             Sự khác biệt trước sau quá lớn như thể là hai người hoàn toàn khác nhau. Đối mặt với lực trấn áp kinh người này, không ít người có mặt đã lập tức hôn mê tại chỗ.   

             Những kẻ chỉ có tu vi đến Hoàng Cực Cảnh cũng khó mà chống đỡ dưới lực trấn áp này, lập tức rơi vào hôn mê. Kể cả những ai đạt đến Huyền Nguyên Cảnh cũng phải khổ sở mà gượng chống.   

             Mạnh, thật sự quá mạnh. Nếu Thương Huyền và những người khác cho mọi người cảm giác như những ngọn núi cao hùng vĩ, thì Mộc Dịch Dương mang đến cảm giác như thể chín tầng trời, là vì tinh tú không thể chạm tới. Hai bên không cách nào so sánh được.  

             "Vượt qua cả Đạo Môn Cảnh à..."   

             Thương Long dù đã chạm đến ngưỡng Đạo Môn Cảnh, cũng phải kinh ngạc tự nhủ thầm khi cảm nhận được lực trấn áp của Mộc Dịch Dương  

             Rõ ràng tu vi của Mộc Dịch Dương đã vượt qua cả Đạo Môn Cảnh. Lực trấn áp lan tỏa xung quanh, giọng Mộc Dịch Dương nhàn nhạt:   

             "Chỉ đi. Ngươi chỉ một người thì ta giết một người… "  

             Lời nói này bá đạo đến mức nào, hoàn toàn không xem những người có mặt ra gì, ngang nhiên bảo Mộc Thanh chỉ người. Mộc Thanh chỉ người nào, ông ta sẽ giết người đó.   

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!