Sải bước tiến vào Táng Kiếm Sơn Cốc, vừa tiến vào bên trong, Tiêu Trần lập tức trông thấy toàn cảnh Táng Kiếm Sơn Cốc. Hắn phóng tầm mắt nhìn quanh, lít nha lít nhít đều là những thanh trường kiếm cắm thẳng xuống mặt đất.
Nơi này vẻn vẹn chỉ có mỗi cửa ra và vào Táng Kiếm Sơn Cốc nằm ở chỗ này. Tiêu Trần đi thẳng vào sâu bên trong, theo từng bước đi sâu vào bên trong, hắn phát hiện xung quanh xuất hiện từng đạo kiếm khí như ẩn như hiện.
Kiếm khí này không giống như kiếm khí bình thường, đây chính là kiếm khí được hình thành tự nhiên ở bên trong Tàng Kiếm Sơn Cốc, vô cùng đậm đặc, thuần túy, lực sát thương lại không lớn, vừa đủ để làm người ta cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của nó.
“Khó trách vô số đệ tử Đông Kiếm Các, thậm chí các trưởng lão đều cố gắng sứt đầu mẻ trán cũng muốn vào Táng Kiếm Sơn Cốc tu luyện. Nơi này không chỉ giúp ích cho việc tu luyện kiếm pháp, mà còn có giúp ích rất lớn cho việc khiến kiếm khí trở nên mạnh mẽ hơn…” Nhận ra toàn bộ không gian bên trong Táng Kiếm Sơn Cốc đều được kiếm khí bao phủ, Tiêu Trần nhỏ giọng nói khẽ.
Chỉ sau khi chân chính trải nghiệm rồi mới có thể hiểu Táng Kiếm Sơn Cốc này rốt cuộc mạnh đến đâu. Mấy trăm vạn thanh kiếm sau khi trải qua thời gian lắng đọng từ năm này đến năm khác dần dần hình thành nên kiếm khí. Mà khi cảm nhận được loại kiếm khí này, đối với bất kỳ kiếm tu nào khác mà nói đều có lợi ích vô cùng lớn.
Tiêu Trần đi thẳng vào vị trí trung tâm Táng Kiếm Sơn Cốc, nơi này có kiếm khí nồng đậm nhất. Hắn hít vào một hơi thật sâu rồi bắt đầu tu luyện Kiếm Pháp Kim Sát.
Võ kỹ cơ bản, Tiêu Trần chỉ cần nửa tháng là có thể tu luyện đến Hóa Cảnh. Còn với Võ kỹ Huyền cấp, Tiêu Trần mới lần đầu tiên tu luyện, cũng không biết phải mất thời gian bao lâu mới có thể đạt đến Hóa Cảnh. Có điều, nhờ sự trợ giúp từ Táng Kiếm Sơn Cốc, Tiêu Trần tin rằng trước khi Bách Linh mộ đại mở ra, hắn có thể đột phá Hóa Cảnh Kiếm Pháp Kim Sát. Với lại, mục tiêu của Tiêu Trần không chỉ là nâng cao võ kỹ mà là cả kiếm khí.
Hiện giờ kiếm khí của hắn đã đạt đến Đại Thành, trước khi Bách Linh mộ địa mở ra, nếu có thể đột phá kiếm khí đến Tiểu Viên Mãn thì sức chiến đấu của hắn cũng sẽ được tăng lên về mặt chất.
Hai mục tiêu, đầu tiên là tu luyện Kiếm Pháp Kim Sát và Bước Thanh Ảnh đến Hóa Cảnh, tiếp theo là đột phá kiếm khí đến Đại Viên Mãn.
Trong lúc Tiêu Trần bắt đầu khổ tu bên trong Táng Kiếm Sơn Cốc, cùng lúc đó bên trong tứ đại đầu sỏ Huyết Ma Điện, Phái Hỏa Vân, Vạn Tiên lầu và Nhạc Sơn Phủ, Trần Lăng, Triệu Vô Vân, Lâm Tinh và Mộc Thanh cũng đều đang chuẩn bị cho chuyến đi đến Bách Linh mộ địa.
Ngũ Đại Tiềm Long lần lượt bế quan tu luyện, mấy tháng liên tiếp trôi qua, người ngoài hoàn toàn không có được tin tức của Ngũ Đại Tiềm Long. Nhưng lại có không ít người biết, Ngũ Đại Tiềm Long bây giờ chỉ e đều đang dốc lòng tu luyện. Bách Linh mộ địa chính là cửa ải sau cùng khi bọn họ đạt đến tu vi Hoàng Cực Cảnh.
Người người đều cho rằng sau chuyến Bách Linh mộ địa kết thúc, Ngũ Đại Tiềm Long chắc hẳn đều sẽ đột phá Huyền Nguyên Cảnh, từ đó tiến vào nội môn, đem theo ngọn lửa cạnh tranh hừng hực của bọn họ từ ngoại môn vào đến nội môn.
Sau mấy tháng liên tiếp bế quan, trong khoảng thời gian này Tiêu Trần chưa từng rời khỏi Tàng Kiếm Sơn Cốc một bước. Ban ngày Tiêu Trần tu luyện võ kỹ, tối đến Tiêu Trần cảm ngộ kiếm khí trong Táng Kiếm Sơn Cốc.
Bởi vì chính sự cố gắng khổ tu cả ngày lẫn đêm này, sau mấy tháng, Bước Thanh Ảnh và Kiếm Pháp Kim Sát đều đã đạt đến cảnh giới Viên Mãn, chỉ thiếu một bước nữa là có thể đột phá đến Hóa Cảnh.
Chưa đến năm tháng, Tiêu Trần đã tu luyện hai võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm đến cảnh giới Viên Mãn. Nếu việc này mà truyền ra ngoài, chỉ sợ lại khiến không ít người phải giật mình xuýt xoa. Võ kỹ Huyền cấp nào phải võ kỹ cơ bản bình thường, độ khó khi tu luyện cũng tuyệt đối khó hơn gấp nhiều lần so với võ kỹ cơ bản.
Tiêu Trần đã không còn phải bận lòng tu luyện Bước Thanh Ảnh và Kiếm Pháp Kim Sát nữa, hắn có lòng tin trước khi Bách Linh mộ địa mở ra, hắn tuyệt đối có thể đột phá hai Võ kỹ Huyền cấp hạ phẩm này đến Hóa Cảnh. Còn khoảng thời gian còn lại, Tiêu Trần định toàn lực đột phá kiếm khí.
Kiếm khí của Tiêu Trần đã kẹt lại ở cuối Đại Thành, nhưng để đột phá cảnh giới Tiểu Viên Mãn thì lại luôn thiếu đi một chút gì đó. Có lẽ là do cảm ngộ không đủ, hay là vì nguyên nhân gì khác, Tiêu Trần cũng không rõ, chỉ là hắn luôn cảm thấy có một tầng ngăn cách nào đó cản lại. Chỉ cần hắn có thể đột phá khỏi tầng bình cảnh này, tự thân kiếm khí tất nhiên có thể tiến vào cảnh giới Tiểu Viên Mãn.
Tiêu Trần ngồi xuống xếp bằng, cẩn thận cảm nhận kiếm khí trong Táng Kiếm Sơn Cốc. Chỉ ngồi xếp bằng thế này, Tiêu Trần có thể ngồi suốt ba ngày ba đêm. Có lẽ là vì Tiêu Trần liên tục cảm ngộ nên kiếm khí trong Táng Kiếm Sơn Cốc dường như phải chịu sự hấp dẫn nào đó, bắt đầu xoay tròn vây quanh Tiêu Trần.
Càng ngày càng nhiều kiếm khí vô hình tụ về phía Tiêu Trần. Đợi đến ngày thứ bảy, xung quanh cơ thể Tiêu Trần đã xuất hiện vô số kiếm khí hình thành nên vòi rồng. Mà ở chính giữa vòi rồng này chính là Tiêu Trần đang nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Cuồng phong gào thét, kiếm khí tung hoành, lúc này toàn bộ kiếm khí trong Táng Kiếm Sơn Cốc đã hội tụ về xung quanh Tiêu Trần. Theo thời gian dần trôi qua, cũng không biết đã qua bao lâu, đột nhiên vô số trường kiếm trong Táng Kiếm Sơn Cốc bắt đầu phát ra tiếng kêu.
m thanh này không lớn nhưng lại lan ra khắp Đông Kiếm Các. Khi nghe thấy tiếng kiếm kêu vang, hai vị trưởng lão chính trấn thủ Táng Kiếm Sơn Cốc lập tức mở mắt, cùng lúc nhìn về phía bên trong Táng Kiếm Sơn Cốc. Một người trong số họ còn lắc đầu cười khổ, nói:
“Nhóc con này lại gây nên động tĩnh lớn như thế…”
“Đột phá kiếm khí rồi sao?” Vị trưởng lão chính còn lại nói.
“Haizzz, thật không bớt lo…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!