Có Huyết Lang Vương dẫn đường, Tiêu Trần và Cố Linh Dao đã vào đến sân trước sảnh chính. Đúng như những gì Huyết Lang Vương nói, hắn đã chuẩn bị xong rượu thịt từ sớm.
“Ha ha, vào đây vào đây, mời Cố tiểu thư, Vương công tử ngồi." Huyết Lang Vương đích thân chào hỏi, mời hai người Tiêu Trần nhập tọa. Đương nhiên Huyết Lang Vương ngồi vào chủ tọa phía trên, còn Tiêu Trần và Cố Linh Dao thì chia nhau vị trí trái phải ở ghế bên dưới.
Huyết Lang Vương chủ động nâng ly, nhiệt tình nói:
"Nào, bản vương kính hai vị một ly, uống trước rồi nói."
Giống như những gì Tiêu Trần đã nghĩ, đối mặt với Cố Linh Dao, Huyết Lang Vương hoàn toàn không xem nàng ta như tiểu bối mà đối đãi. Nghe thấy những lời này của Huyết Lang Vương, Tiêu Trần và Cố Linh Dao cũng nâng ly rượu lên, ba người đồng loạt uống một hơi cạn sạch.
Sau khi cạn ly, Huyết Lang Vương vừa ăn món ăn ở trước bàn vừa nhìn về phía Cố Linh Dao, vờ bình tĩnh như không có chuyện gì, hỏi:
“Cố Tông chủ vẫn khỏe chứ?"
Nghe thấy là Huyết Lang Vương hỏi thăm tình hình của Cố Khải, Cố Linh Dao cũng không cảm thấy có gì khác lạ, dù sao thì Huyết Lang Vương xem trọng nàng ta thế ma. Noi trang ra thì chính la vì Co Linh Dao la con gai của Co Khải.
Đối diện với lời hỏi thăm từ Huyết Lang Vương, Cố Linh Dao chỉ cười khẽ:
“Phiền Vương gia quan tâm, gia phụ vẫn khỏe."
Ba người câu được câu không tán gẫu với nhau, đương nhiên đã phần vẫn là Cố Linh Dao và Huyết Lang Vương nói chuyện với nhau. Còn Tiêu Trần thì dường như bị bỏ quên, hắn ngồi ở một bên, lẳng lặng uống rượu.
Điều này cũng rất bình thường, bây giờ thân phận của Tiêu Trần chính là Vưong Hoan. Tuy rang gia gia của Vương Hoan chính là Đại trưởng lão của Thiên Tề Tông nhưng so với Cố Khải thì đương nhiên kém hơn rất nhiều. Vì thế, Huyết Lang Vương càng để mắt đến Cố Linh Dao nhiều hơn.
Bầu không khí trông không tệ lắm, trong lúc cả ba nói chuyện cũng đã uống kha khá rượu. Cũng đúng vào lúc này, Tiêu Trần nhận ra lòng đề phòng của Huyết Lang Vương đã dần buông lỏng, hắn lập tức mượn cớ rời đi.
Tiêu Trần mượn cớ là muốn ra ngoài thăm thú Huyết Lang Vương phủ một chút. Nghe Tiêu Trần nói vậy, Huyết Lang Vương cũng không suy nghĩ gì nhiều, vốn dĩ hắn còn định đích thân đưa Tiêu Trần và Cố Linh Dao tham quan một vòng. Nhưng không ngờ rằng Cố Linh Dao lại tỏ vẻ không vui, quát Tiêu Trần:
“Đúng là thích hóng hớt tò mò, muốn đi thì tự huynh đi đi, ta không thèm đi."
Nàng ta cố giả vờ như mình đang tức giận. Huyết Lang Vương nghe thế thì nhất thời cảm thấy hơi khó xử. Tiêu Trần muốn thăm thú Huyết Lang Vương phủ, còn Cố Linh Dao thì lại không. Chuyện ra thế, Huyết Lang Vương tất nhiên không thể nào đích than đua Tiêu Trần đi được. Dù sao thì han đau thể bỏ lại một mình Cố Linh Dao ở đây.
Sau màn làm khó dễ của Cố Linh Dao, trong chốc lát Huyết Lang Vương cảm thấy hơi bối rối. Tiêu Trần cũng nhận ra khó xử của hắn ta, tỏ vẻ sảng khoái nói:
"Vương gia tiếp tục ở lại trò chuyện cùng sư muội là được rồi, tự ta tùy tiện đi dạo loanh quanh cũng không sao."
Nghe Tiêu Trần nói thế, Huyết Lang Vương ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Đầu tiên, Cố Linh Dao không đi, tất nhiên hắn không thể nào bỏ lại Cố Linh Dao một mình ở đây, Huyết Lang Vương biết rõ trong hai người ai nặng ai nhẹ. Thứ hai, những nơi quan trọng bên trong Vương phủ đều có người canh gác, vì vậy Huyết Lang Vương không cần phải e ngại Tiêu Trần sẽ phát hiện ra cái gì.
Nghĩ đến đây, Huyết Lang Vương cũng yên tâm hơn. Hắn nhìn về phía Tiêu Trần, vừa cười vừa nói với Tiêu Trần:
“Vậy Vương công tử cẩn thận chút nhé, nếu có việc gì thì sai người đến thông báo một tiếng là được."
"Đa tạ Vương gia." Tiêu Trần hành lễ cảm tạ.
Cuối cùng cũng thoát thân thành công, Tiêu Trần từ trong sảnh chính đi ra ngoài, thoải mái đi dạo quanh Vương phủ. Dọc đường đi mặc dù có rất nhiều hộ vệ nhưng bọn họ đã biết Tiêu Trần là khách quý của Huyết Lang Vương nên không chỉ không ngăn cản mà trái lại còn vô cùng cung kính.
Đương nhiên có nhiều nơi Tiêu Trần không thể nào tiến vào. Tiêu Trần làm như không có gì mà đi dạo một vòng, đại khái hắn đã phát hiện ra ba nơi.
Mà ba nơi này đều có thủ vệ canh giữ, nếu không có mệnh lệnh của Huyết Lang Vương thì bất cứ ai cũng không được tiến vào. Nghĩ đến đây, Tiêu Trần cho rằng nếu mẫu thân thật sự bị giam giữ trong phủ của Huyết Lang Vương thì nơi giam giữ có khả năng là một trong số ba nơi này nhất.
Muốn tìm ra được nơi giam giữ mẫu thân từ một trong số ba nơi này, sau một hồi suy nghĩ, Tiêu Trần nhanh chóng tìm ra được mục tiêu, đó chính là một tiểu viện trông không có gì đặc biệt.
Đã tìm ra được mục tiêu, thời gian cũng khá vội, mặc dù Huyết Lang Vương hiện còn đang dây dưa với Cố Linh Dao nhưng tất nhiên không thể kéo dài thời gian ra quá lâu. Vì vậy Tiêu Trần nhất định phải tìm ra được mẫu thân Bạch Như Nguyệt trong khoảng thời gian còn lại này. Đồng thời hắn không thể khiến Huyết Lang Vương hoài nghi, nếu không sau này có nghĩ cách cứu người chắc chắn Huyết Lang Vương sẽ phòng bị.
Tiêu Trần không do dự, cất bước đi về phía tiểu viện mà hắn vừa mới đi qua. Chẳng qua lần này Tiêu Trần không đến chỗ cửa viện mà đi vòng sang một góc khác của tường viện.
Ở cửa viện có hộ vệ Vương phủ canh giữ, hiển nhiên không thể nào tiến vào từ nơi đó. Với lại, một khi hắn động thủ với hai tên hộ vệ kia, Huyết Lang Vương nhất định sẽ sinh nghi.
Tiêu Trần tung người bay lên, không một tiếng động vào được trong viện. Cảnh trí trong tiểu viện không lớn mấy này không tệ, có một căn đình nghỉ mát và vài căn phòng. Nhưng lúc này trong viện chẳng có một bóng người nào, nhìn qua có hơi vắng vẻ.
Tiêu Trần thận trọng nhìn quanh một lượt, phát hiện ra trong viện không có bất cứ bóng người nào, Tiêu Trần lập tức tiến đến trước mấy gian phòng kia.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!