Cuối cùng thì cũng thắng được một trận. Chỉ có điều trong trận chiến lần này, dường như ngay từ đầu Hoa Trạch đã đoán được đệ tử của Thanh Dương Tông sẽ thua rồi.
Trên mặt Hoa Trạch vẫn hiện lên nụ cười như cũ, hắn ta bình tĩnh nói:
"Ngươi lên đi."
Trận thứ tư Hoa Trạch phai ra một tên đe tử có thực lực gần bằng bản thân hắn ta. Nghe thấy lời này của Hoa Trạch, tên đệ tử đó đột nhiên nở nụ cười lạnh lùng, nhanh chóng bước lên lôi đài, ánh mắt hắn ta nhìn thẳng vào Tiêu Trần.
Mặc dù tên đệ tử này không hiểu rõ về tình huống của Thiên Tề Tông nhưng hắn ta lại biết rõ Cố Linh Dao chính là đệ tử được công nhận có thực lực mạnh nhất trong lớp đệ tử trẻ của Thiên Tề Tông. Hắn ta cho rằng Cố Linh Dao sẽ không xuất hiện ở trận đấu này bởi vì đối thủ của nàng ta chính là Hoa Trạch, vì vậy ánh mắt của hắn ta lập tức tập trung vào Tiêu Trần.
Đối mặt với ánh nhìn cham chu của tên đệ tử Thanh Dương Tông, Tiêu Trần bất đắc dĩ lắc đầu. Lúc hắn chuẩn bị đứng dậy thì lại bị Cố Linh Dao ngồi bên cạnh ngăn lại.
Trên mặt Cố Linh Dao hiện lên một nụ cười gian xảo, nàng ta thấp giọng nói:
"Muốn đánh một trận nhẹ nhàng hả? Không có cửa đâu, muội không phải là đối thủ của Hoa Trạch nên đành giao hắn ta cho huynh vậy, trận chiến này để muội lên đi."
Nàng ta tự nhận mình không phải là đối thủ của Hoa Trạch nên đành đẩy cục phiền phức này cho Tiêu Trần. Nghe thấy lời này của Cố Linh Dao, Tiêu Trần bất đắc dĩ cười cười. Nếu hắn lên đấu trận này thì muốn thắng tên đệ tử Thanh Dương Tông kia cũng không khó khăn lắm. Nhưng ai ngờ nha đầu Cố Linh Dao này lại ngăn cản bản thân hắn, cưỡng ép đẩy cái tên Hoa Trạch khó đối phó kia cho hắn.
Nếu so với Hoa Trạch thì tên đệ tử Thanh Dương Tông trước mắt này dễ đối phó hơn rất nhiều. Nhưng không còn cách nào khác, Cố Linh Dao cũng không cho Tiêu Trần quyền lựa chọn. Sau khi nói xong, Cố Linh Dao lập tức nhảy lên võ đài, cùng lúc đó phù trận cũng đã mở ra lần nữa.
Khong ngo Cố Linh Dao lại xuat chien. Nhìn thay Co Linh Dao len loi đai, không chỉ có tên đệ tử Thanh Dương Tông chuẩn bị đối chiến với nàng ta cảm thấy ngạc nhiên mà ngay cả Hoa Trạch ở dưới lôi đài cũng nheo mắt lại.
Hoa Trạch cũng không lạ gì Cố Linh Dao, hơn nữa hắn ta còn biết rõ trong tất cả những đệ tử trẻ tuổi của Thiên Tề Tông thì không một ai có thể địch được Cố Linh Dao. Nàng ta chính là người có thực lực mạnh nhất, chính là con át chủ bài, chẳng lẽ là ...
Trong lòng Hoa Trạch âm thầm suy đoán, ánh mắt hắn ta không nhịn được mà liếc nhìn về phía Tiêu Trần. Có thể khiến cho Cố Linh Dao ra trận trước thì chỉ có một kha nang là thực lực của Tiêu Trần con mạnh hơn cả Cố Linh Dao.
Nhưng chuyện này có khả năng xảy ra không? Bản thân Hoa Trạch đã từng lĩnh hội thực lực của Cố Linh Dao. Nói thật, mặc dù thực lực của Hoa Trạch cao hơn Cố Linh Dao một bậc nhưng khi phải đối mặt với lá bài tẩy của Cố Linh Dao thì Hoa Trạch cũng phải kiêng kị.
Chuyện này rất kỳ lạ, đặc biệt là sự xuất hiện đột ngột của Tiêu Trần, thực lực của hắn thực sự mạnh hơn Cố Linh Dao sao? Hoa Trạch cảm thấy hơi khó tin.
Nhưng cho dù thế nào đi nữa thì cũng không thể thay đổi mọi chuyện nữa rồi. Trong lòng Hoa Trạch hiểu rõ, nếu Cố Linh Dao đã ra trận thì kết quả của trận đấu này đã định trước rồi, chắc chắn tên đệ tử của Thanh Dương Tông không phải là đối thủ của Cố Linh Dao.
Trên lôi đài, ánh mắt tên đệ tử Thanh Dương Tông nhìn về phía Cố Linh Dao mang theo tia sợ hãi, hắn ta thấp giọng nói:
"Không ngờ ngươi lại xuất chiến. Ta vẫn luôn cho rằng đối thủ của ngươi chỉ có thể là Hoa Trạch sư huynh."
"Ta không phải là đối thủ của Hoa Trạch nên đành phải để cho người có thực lực mạnh hơn ta đi đối phó hắn ta."
Nghe thấy lời này của tên đệ tử kia thì Cố Linh Dao mỉm cười nói.
Loi này vừa noi ra đa đủ chứng minh thực lực của Tiêu Trần mạnh hơn Cố Linh Dao, mà chính Cố Linh Dao cũng đã thừa nhận điều này. Trong lúc nhất thời, ánh mắt của tên đệ tử Thanh Dương Tông lập tức nhìn về phía Tiêu Trần đang đứng dưới lôi đài.
Đúng là có nỗi khổ nhưng không thể nói ra được mà. Dưới ánh nhìn chăm chú của tên đệ tử này, Tiêu Trần có cảm giác khóc không ra nước mắt.
Nói thật, nếu để Tiêu Trần tự chọn thì chắc chắn hắn sẽ không chọn đối đầu với Hoa Trạch, bởi vì tiểu tử này thật sự là một khúc xương cứng, rất khó đối phó. So với Hoa Trạch, Tiêu Trần hy vọng bản thân có thể chiến đấu với những người khác. Như vậy vừa có thể thu hút được sự chú ý vừa không cần hao tốn quá nhiều sức lực, vẹn cả đôi đường.
Nhưng hiện tại han đã không còn lựa chọn nào khác. Bây giờ đã bước vào trận đấu thứ tư rồi, nếu Cố Linh Dao thắng thì hắn buộc phải đánh một trận với Hoa Trạch, còn nếu Cố Linh Dao thua ... Chuyện này không bao giờ xảy ra, Cố Linh Dao sẽ không thua đâu, Tiêu Trần rất tự tin vào điều này.
Hắn có cảm giác như bản thân bị người ta lợi dụng trở thành lá chắn, bất tri bất giác hắn cũng muốn liều mạng. Nhưng muốn thắng Hoa Trạch một cách dễ dàng là không có khả năng, chắc chắn sẽ phải trải qua một trận huyết chiến đấy.
Trong lúc Tiêu Trần đang âm thầm buồn bực thì trận chiến trên lôi đài cũng đã bắt đầu.
Mặc dù Cố Linh Dao lên đấu trận này khiến mọi người cảm thấy bất ngờ, nhưng nếu mọi chuyện đã như thế rồi thì đành phải đánh một trận thôi. Trận chiến vừa mới bắt đầu tên đệ tử của Thanh Dương Tông đã thi triển luôn Thanh Dương Chiến Thân.
Thấy vậy, Cố Linh Dao nhẹ nhàng cười, nói:
"Thật đáng tiếc, ngươi mới chỉ tu luyện đến Sơ Nhập Chi Cảnh của Thanh Dương Chiến Thân mà thôi."
Tên đệ tử này chỉ vừa mới tu luyện đến Sơ Nhập Chi Cảnh của Thanh Dương Chiến Thân. Ngay khi Cố Linh Dao nói xong thì ở phía sau nàng từ từ xuất hiện một con Hắc Ho Hư Anh.
So với con hổ ma luc trước Tao Hòa thi triển Manh Hổ Bôn Hành thì con Hắc Hổ Hư Ảnh của Cố Linh Dao hiện lên rõ rang hơn nhiều. Điều này chứng tỏ Cố Linh Dao tu luyen Manh Hổ Bôn Hành cao hơn Tào Hòa.
Thực tế cũng đúng như thế. Tào Hòa mới chỉ vừa bước vào Sơ Nhập Chi Cảnh của Manh Hổ Bon Hanh mà thôi, còn Manh Hổ Bôn Hành của Cố Linh Dao đã đạt đến Tinh Thông Chi Cảnh rồi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!