Tiêu Trần đã suy nghĩ rất nhiều về biện pháp mà chưởng quỹ mập mạp đề xuất, chỉ có điều đó cũng mới chỉ là tưởng tượng, bên trong còn có rất nhiều khuyết điểm. Chuyen mà Tiêu Trần làm chính là loại bỏ từng khuyết điểm đó, khiến nó trở thành một kế hoạch hoàn hảo.
Ròng rã một ngày một đêm, Tiêu Trần đã suy nghĩ hết lần này đến lần khác về độ khả thi của kế hoạch, cuối cùng, trong lòng hắn cũng đã có một kế hoạch cực kì hoàn thiện.
Đầu tiên là gọi chưởng quỹ mập mạp đến hỏi thăm xem ông ta có quen đệ tử nào của hai đại tông môn ở thành Hoàng Sa hay không. Nghe Tiêu Trần hỏi vậy, chưởng quỹ mập mạp cũng không hỏi thăm nhiều mà trả lời chi tiết.
"Có thì có, nhưng mà nhìn dáng vẻ của đệ tử này hẳn không phải là đệ tử bình thường, đại nhân muốn làm gì?"
Dựa theo lời nói của chưởng quỹ mập mạp thì bởi vì để tổ chức Lưỡng Tông Thịnh Hội, nên quả thật là có một đệ tử đến từ Thiên Tê tông đang ở thành Hoàng Sa. Nhưng hắn ta cũng chỉ đi ngang qua thành Hoàng Sa mà thôi, hắn ta có vẻ muốn đi đến Đế Đô.
Chẳng qua là chỉ đi ngang qua thành Hoàng Sa, lời nói đó khiến cho đôi mắt của Tiêu Trần bừng sáng, hắn nhanh chóng dặn dò chưởng quỹ mập mạp cho người theo dõi người đó. Sau đó, Tiêu Trần lại gọi Trương Kỳ tới.
"Công tử, ngươi tìm ta sao?"
Không biết Tiêu Trần tìm mình làm gì, Trương Kỳ đẩy cửa vào hỏi.
Thấy Trương Kỳ đến, Tiêu Trần mỉm cười, chỉ chỉ vào cái ghế ở bên cạnh ra hiệu cho hắn ngồi xuống trước. Sau đó Tiêu Trần mới nhỏ giọng hỏi:
"Tiền bối học rộng tài cao như vậy, có thể sử dụng thuật dịch dung không?"
Suy nghĩ hết cả một ngày thì cuối cùng Tiêu Trần cũng nghĩ ra biện pháp, đó chính là dịch dung thành đệ tử của hai tông mà lẫn vào Đế Đô, về phần chuyện sau đó thì cũng chỉ có thể đi tới đâu hay tới đó.
Muốn giả trang thành đệ tử của hai đại tông môn thì đương nhiên phải nhờ vào thuật dịch dung. Nhưng mà Tiêu Trần không biết thuật này, dù sao thì thuật dịch dung cũng chỉ là thuật nhỏ mà thôi, có rất ít người học.
Tiêu Trần dứt lời thì đầu tiên là Trương Kỳ thấy sửng sốt một chút, nhưng mà ông ta cũng nhanh chóng gật đầu đáp:
"Lúc trẻ đúng thật là ta có học được một môn thuật dịch dung, chỉ có điều nó cũng không phải là thủ đoạn cao minh gì, nói trắng ra thì cùng lắm chỉ là một chút thuật che mắt mà thôi."
Đúng là Trương Kỳ có học về thuật dịch dung, nghe ông ta nói như vậy thì lúc này trên mặt của Tiêu Trần mới lộ ra vẻ vui mừng, nhanh chóng bảo Trương Kỳ dạy thuật dịch dung này cho mình.
Thuật dịch dung mà Trương Kỳ biết được chỉ mới là thuật dịch dung căn bản nhất, cho nên cũng không quá khó để học. Chỉ trong vòng ba, bốn canh giờ, Tiêu Trần đã có thể hoàn toàn hiểu được thuật dịch dung này.
Sau khi học xong, Tiêu Trần đa có thể gia trang thành đệ tử của hai tông. Nhưng mà trước đó, Tiêu Trần cần phải có một thân phận, và thân phận đó dĩ nhiên chính là tên đệ tử của Thiên Tề tông bây giờ vẫn còn ở trong thành Hoàng Sa.
Trước đó, Tiêu Trần đã dặn dò chưởng quỹ mập mạp trông coi tên đệ tử của Thiên Tề tông nên sau khi học xong thuật dịch dung thì Tiêu Trần cũng nhanh chóng gọi chưởng quỹ mập mạp đến để hỏi. Dưới sự chỉ dẫn của ông ta, Tiêu Trần mau chóng đi vào một khách điếm bên trong thành Hoàng Sa, tên đệ tử của Thiên Tề tông đang ở đây.
Tiêu Trần cũng không ra tay bừa bãi, nghĩ rằng tên đệ tử của Thiên Tê tông này đã đi đường hai ngày rồi, nên tối nay hắn ta sẽ không rời khỏi thành Hoàng Sa. Vì vậy Tiêu Trần chờ một mạch đến đêm khuya, hắn mới một thân một mình mượn bóng tối lẻn vào chỗ ở của tên đệ tử này.
Chưởng quỹ mập mạp cũng đã cho hắn biết tên đệ tử của Thiên Tề tông này đang ở phòng nào, hơn nữa, Tiêu Trần còn biết được rằng tu vi của tên đệ tử này trùng hợp là cũng giống như hắn, đều là Vấn Đạo Cảnh nhập môn.
Còn trẻ vậy mà đã đạt tới Vấn Đạo Cảnh nhập môn, quả nhiên đúng với lời mà chưởng quỹ mập mạp nói, thân phận tên đệ tử của Thiên Tề tông này chắc chắn không hề đơn giản. Chỉ có điều đây cũng không phải là vấn đề đối với Tiêu Trần, thậm chí cùng tu vi càng tốt, dù sao thì như vậy mới càng khó để lộ thân phận.
Im lặng không một tiếng động mà lẻn vào khách điếm của tên đệ tử này, lúc Tiêu Trần đứng bên ngoài gian phòng của hắn ta thì hắn lại nghe được từng đợt thở dốc như có như không.
m thanh này cũng không lạ lẫm gì đối với Tiêu Trần, không cần nghĩ cũng biết được trong gian phòng này đang xảy ra chuyện gì. Tiêu Trần nhếch miệng bất đắc dĩ cười khổ:
"Hừ, cũng không phải là ta cố ý phá hư chuyện tốt của ngươi đâu nhé."
Không biết được rằng Tiêu Trần đã đứng ngay ngoài cửa, tên đệ tử của Thiên Tề tông này vẫn ra sức cày cấy ở trên cơ thể của một nữ nhân có tướng mạo lả lơi.
Thời điểm này chính xác là lúc mà tâm lý phòng bị của con người bị kéo xuống thấp nhất. Vậy nên khi Tiêu Trần bất ngờ xông vào gian phòng, hai người bọn họ hoàn toàn không kịp phản ứng đã bị Tiêu Trần thành thạo bắt lại.
Hắn dùng một chiêu đã đánh chết thiếu nữ lả lơi kia, sau đó lại phế tu vi của tên đệ tử của Thiên Tề tông này. Tiêu Trần đặt xích phong kiếm nằm ngang trên cổ của hắn ta, lạnh giọng nói:
"Không muốn chết thì ta hỏi ngươi đáp, hiểu chưa?"
Tiêu Trần không thẳng tay giết chết tên đệ tử của Thiên Tề tông này vì hắn còn một số việc cần biết. Dù sao thì cũng muốn dùng thân phận của tên này nên ít nhất phải hiểu sơ qua về hắn ta.
Khoan hãy nói, tướng mạo của tên đệ tử của Thiên Tề tông này không tệ, cũng có thể được xem là mỹ thiếu niên. Đương nhiên là vẫn kém hơn so với hắn.
Nghe thấy lời nói lạnh lùng của Tiêu Trần, tên đệ tử của Thiên Tê tông hoảng sợ mà gật đầu liên tục:
"Hảo hán cứ hỏi, ta cam đoan là hỏi gì đáp nấy."
Hắn ta còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Tiêu Trần bắt được, còn bị phế hết sạch tu vi. Tên đệ tử của Thiên Tề tông này lấy lại tinh thần từ cơn khiếp sợ lúc đầu nhưng vẫn hoảng sợ không ngừng, đối với vấn đề Tiêu Trần đặt ra, hắn ta cũng không dám giấu diếm, thành thật trả lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!