Sở Vô Minh rời đi cũng không hề làm cho thế cục căng thẳng của Đế Đô dịu đi chút nào. Tất cả mọi người đều hiểu chuyện này, bởi vì Sở Vô Minh vừa đi, cục diện ba phương thế chân vạc trước đó đã trở thành hai hổ giao tranh.
Thấy được khoảng cách đi tới vị trí Thái tử chỉ còn một bước, Sở Vô Khuyết và Sở Vô Song càng trở nên liều mạng. Bởi vì chỉ cần bọn hắn diệt trừ được đối phương thì sẽ đoạt được vị trí Thái tử.
Sau khi Sở Vô Minh rời đi, cuộc chiến tranh giành vị trí Thái tử càng kịch liệt hơn. Trong luc đo, Phần Thien Chua Te không he roi khỏi Đe Đô cùng với Tiêu Trần.
Đầu tiên, hiện tại Phần Thiên Chúa Tể đã là một vị Thái thượng hoàng của Vô Nguyệt Đế Quốc, có thể xem như thần hộ mệnh của Đế Quốc. Nếu ông ta rời đi cùng Tiêu Trần thì khó tránh khỏi việc làm cho Sở Mục nghi ngờ, đây không phải chuyện tốt đẹp gì đối với những dự định tiếp theo của Tiêu Trần. Thứ hai, tuy nói Sở Vô Minh rời khỏi Đế Đô nhưng sớm hay muộn hắn vẫn phải trở về. Phần Thiên Chúa Tể ở lại đây có thể xem như một loại uy hiếp đối với kẻ khác.
Rất nhanh đám người Tiêu Trần đã thông qua truyền tống trận đi tới Hổ Lao quan. Bọn hắn không quan tâm tới việc sau khi bọn hắn rời đi, Đế Đô sẽ loạn thành bộ dáng gì nữa.
Là biên cảnh của Vô Nguyệt Đế Quốc nên khoảng cách giữa Đế Đô và Hổ Lao quan vô cùng xa xôi. Nếu như không có truyền tống trận để nối liền thì cần ít nhất là năm ngày để đi từ Đế Đô tới nơi đây. Mà đây còn là tính toán bằng tốc độ của cường giả Đạo Tôn Cảnh siêu cấp.
Nhưng khi được di chuyển toi khu vực bên trong Hổ Lao quan thì mới có thể thấy được thật ra Hổ Lao quan là một khu sơn cốc bị hai núi lớn vây quanh hai bên sườn. Chẳng qua diện tích của sơn cốc này vô cùng rộng lớn, đưa mắt nhìn lại hoàn toàn không thấy được biên giới mà trông giống như một bình nguyên hoang vu.
Chính mảnh bình nguyên này là nơi duy nhất nối liền Vô Nguyệt Đế Quốc và Thiên Lang Đế Quốc. Bởi vì hai bên sườn của Hổ Lao quan đều là núi lớn cao chót vót đến tận mây xanh, chưa nói tới việc có thể xuyên qua hay không, cho dù là có thể thì bên trong hai ngọn núi này chính là nơi sinh hoạt của rất nhiều yêu thú. Một khi con ngưoi tiến vao trong đo thì at han cửu tử nhất sinh.
Cũng bởi vì vị trí địa lí trời sinh của Hổ Lao quan cho nên nơi này đã trở thành vùng giao tranh giữa hai binh gia Dù là Thiên Lang Đế Quốc hay Vô Nguyệt Đế Quốc thì đều muốn nắm Hổ Lao quan trong tay mình. Boi vì một khi có được Hổ Lao quan thì chẳng khác nào nắm giữ quyền chủ động tuyệt đối. Còn đối phương chính là thịt bò trên đĩa, muốn ăn khi nào thì ăn, ăn lúc nào cũng được.
Nhận thức rõ tầm quan trọng của Hổ Lao quan cho nên hai đại Đế Quốc đều để lại trọng binh phòng thủ ở nơi đay. Ở hai đầu của son cốc rộng lớn có trên trăm vạn đại quân của Vô Nguyệt Đế Quốc và Thiên Lang Đế Quốc đang đóng quân mỗi ngày. Kể từ đó, nơi này đã chính thức trở thành chiến trường của các cuộc giao tranh giữa hai Đế Quốc.
Ở cửa khẩu Hổ Lao quan thuộc về Vô Nguyệt Đế Quốc có tổng cộng bốn tòa thành trì được xây dựng. Bốn tòa thành trì này chính là lối vào Vô Nguyệt Đế Quốc từ phía Hổ Lao quan.
Bốn tòa biên thành tạo thành kỷ giác chi thế, bảo vệ Hổ Lao quan chặt chẽ Lúc này, đích đến mà đám người Tiêu Trần thông qua truyền tống trận đi tới chính là một trong bốn tòa thành trì này, tên là thành Trấn Sơn. Quân đội nắm tòa thành này trong tay chính là Trấn Sơn quân tiếng tăm lừng lẫy của Vô Nguyệt Đế Quốc.
Trước đó đã nhận được tin tức của Sở Vô Minh truyền tới nên ngay khi mọi người vừa mới bước ra khỏi truyền tống trận đã thấy một tướng lĩnh của Trấn Sơn quân chờ ở đó từ sớm.
Thấy Sở Vô Minh đi tới, một vị tướng quân độ tuổi trung niên có thân hình cao lớn tráng kiện, diện mạo cao to nhanh chóng tiến lên. Phía sau người này còn có bảy tám tướng lĩnh của Trấn Sơn quân đi theo.
"Mạt tướng Triệu Phong bái kiếm Tam hoàng tử điện hạ."
Triệu Phong chính là đại tướng của Trấn Sơn quân, phụ trách quản lý quân đội. Nhìn thấy Triệu Phong có diện mạo thô to, thân hình cao lớn tráng kiện, trong lòng Tiêu Trần âm thầm gật đầu. Người này thật sự là một kẻ cường hãn, tu vi cũng đã đạt tới Đạo Tôn Cảnh, khó trách hoàng thất để hắn trấn thủ Hổ Lao quan, một mình quản lí Trấn Sơn quân.
Quân quyền của bốn nhánh đại quân đóng xung quanh Hổ Lao quan đương nhiên đều bị hoàng thất nắm chặt trong tay. Tuy thoạt nhìn Tứ Đại Thân Vương và Bát Đại Chư Hầu đều có quyền thế rất lớn nhưng trên thực tế thì bọn hắn không có binh quyền.
Đương nhiên hoàng thất không phải kẻ ngốc, sao có thể giao binh quyền vào tay những quyền thần đó? Bởi thế nên quân đội của cả Vô Nguyệt Đế Quốc gần như đều nằm trong tay hoàng thất. Không có mệnh lệnh của hoàng thất, cho dù là Tứ Đại Thân Vương thì cũng khó mà điều động được bất cứ người nào, đương nhiên không bao gồm tư binh của bọn hắn. Nhưng thật ra chẳng có bao nhiêu tư binh có năng lực cả.
Nói tóm lại thì khi đại chiến chưa bùng nổ, Triệu Phong là người trấn giữ thành Trấn Sơn. Đến khi đại chiến bùng nổ thì hoàng thất sẽ phái người từ Đế Đô tới để trấn giữ. Lúc này Tứ Đại Thân Vương và Bát Đại Chư Hầu mới có quyền hạn chỉ huy Trấn Sơn quân tác chiến. Đương nhiên, quyền chỉ huy này và binh quyền là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Sau khi chiến tranh chấm dứt, Tứ Đại Thân Vương và Bát Đại Chư Hầu đều phải trả lại binh phù cho hoàng thất.
Đối mặt với hành lễ của Triệu Phong, Sở Vô Minh khẽ gật đầu nói: "Triệu tướng quân vất vả rồi."
Hắn ta nói vài lời khách khí với Triệu Phong. Về phía đám người Tiêu Trần thì Triệu Phong không quá để ý tới nhưng Tiêu Trần sẽ không để tâm vấn đề này.
Chỗ ở của Sở Vô Minh đã được chuẩn bị xong, đám người Tiêu Trần đương nhiên cũng ở cùng một chỗ với Sở Vô Minh. Dù sao thì ở bề nổi thân phận của bọn hắn cũng là thân vệ phụ trách việc bảo hộ Sở Vô Minh.
Màn đêm buông xuống, Triệu Phong đã chuẩn bị sẵn một tiệc rượu long trọng. Trong tiệc rượu này, tất cả những tướng lĩnh cao cấp của Trấn Sơn quân đều trình diện, Tam hoàng tử Sở Vô Minh ngồi trên ghế chủ tọa. Còn Tiêu Trần và Triệu Phong thì ngồi ở hai bên trái phải của hắn ta.
Không khí của tiệc rượu vô cùng náo nhiệt. Nhưng trong bầu không khí náo nhiệt này trực giác rất nhạy bén của Tiêu Trần lại cảm nhận được đám người Triệu Phong tuy rất khách khí nhưng lại chẳng có bao nhiêu cung kính đối với Sở Vô Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!