Có rất nhiều người hi vọng Đông Kiếm Các bọn họ có Tiềm Long, dù sao tình huống bây giờ như vậy, ngươi không có Tiềm Long, vậy sẽ bị người ta chèn ép, cuối cùng thì bị đá bay ra bên ngoài.
Đám người trên không khẩn trương nhìn trận đấu bên dưới, đúng lúc này, trong lúc đang chiến đấu kịch liệt thì Tiêu Trần đột nhiên lùi lại.
Thấy Tiêu Trần lùi lại, mọi người đều nhíu mày, rõ ràng không bị rơi vào thế hạ phong thì tại sao Tiêu Trần lại lùi lại? Chẳng lẽ hắn không thể giết được công tử Độc Giao sao?
Không biết tại sao Tiêu Trần đột nhiên lùi lại, nhưng rất nhanh Tiêu Trần đã cho mọi người biết đáp án. Sau khi kéo dài khoảng cách với công tử Độc Giao, Tiêu Trần lắc cánh tay hơi tê tê, sau đó cười nhạt nói.
"Không tồi, sức mạnh của võ giả Huyền Nguyên Cảnh quả thật mạnh hơn rất nhiều so với Hoàng Cực Cảnh, nhưng cũng chỉ có vậy, trò chơi đến đây thôi, cũng đến lúc tiễn ngươi lên đường rồi."
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, khung cảnh này...Đông Kiếm Các đã chờ đợi khung cảnh này ba năm rồi.
Trong ba năm, Điện Huyết Ma, Phủ Nhạc Sơn, Lầu Vạn Tiên, Hỏa Vân Tông đều lần lượt đón ánh sáng của Tứ đại Tiềm Long, còn đệ tử của Đông Kiếm Các thì ảm đạm u tối.
Ngay ngày hôm nay, trải qua ba năm chờ đợi, cuối cùng Đông Kiếm Các cũng xuất hiện Tiềm Long thuộc về bọn họ. Khi ánh sáng của Tứ đại Tiềm Long chiếu xuống, Đông Kiếm Các cũng có ánh sáng thuộc về chính mình.