Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Ngũ hoàng tử chết, toàn bộ Đế Vương Các đều rơi vào sự yên tĩnh quỷ dị, mọi người vốn còn đang chiến đấu kịch liệt, lúc này một đám đứng tại chỗ ngây người như khúc gỗ, hai mắt trừng lớn.

Tam đại chiến doanh ngừng tay, đám người Thiên Thần Cư cũng dừng tay, nhìn thấy Xích Phong Kiếm trong tay Tiêu Trần, toàn thân hắn đầy máu tươi, vẻ mặt Trương Kỳ và Tư Không Minh trở nên hoảng sợ.

Đám người Thiên Thần Cư không biết Tiêu Trần có chuyện gì, cho nên sau khi nhìn thấy Tiêu Trần giết chết Ngũ hoàng tử chỉ trong một kiếm, trong lúc nhất thời, đám người Thiên Thần Cư khó mà phản ứng lại. Ròng rã nửa ngày sau, Trương Kỳ mới hít sâu một hơi, nhẹ giọng nói: "Xảy ra việc hệ trọng.

Giết hoàng tử, đây nhất định là vấn đề lớn.

Cũng không có khiếp sợ giống như những người khác, sau khi giết Ngũ hoàng tử, sát ý của Tiêu Trần từ từ thu lại, sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía ba gã cường giả Đạo Tôn Cảnh siêu cấp ở trên không trung.

Cũng không biết qua bao lâu, mọi người mới từ từ phục hồi tinh thần. Lúc này, ba gã cường giả của hoàng thất đều nhanh chóng hạ xuống trước người Tiêu Trần. Đầu tiên bọn hắn nhìn thoáng qua thi thể bị tách rời của Ngũ hoàng tử, rồi sau đó lại nhìn về phía Tiêu Trần, nói với vẻ mặt u ám:

"Tiêu Trần, ngươi thật to gan"

Tiêu Trần giết hoàng tử, vậy thì không cần lý do gì bọn hắn cũng có thể trực tiếp ra tay giết chết Tiêu Trần. Cùng lúc ba gã cường giả của hoàng thất lạnh giọng gầm lên, Trương Kỳ và Tư Không Minh cũng mang theo một đám võ giả Thiên Thần Cư đi tới bên cạnh Tiêu Trần, đề phòng ba gã cường giả của hoàng thất bất chợt ra tay với Tiêu Trần.

Tuy Tiêu Trần giết chết Ngũ hoàng tử, nhưng đám người Thiên Thần Cư cũng sẽ không để pháp luật của Vô Nguyệt Đế Quốc quản giáo. Ở trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, đó chính là dù thế nào cũng phải bảo vệ tốt Tiêu Trần, cùng lắm thì ầm ĩ trở mặt cùng với hoàng thất mà thôi.

Đối mặt với hành động của võ giả Thiên Thần Cư, hàn ý trong mắt ba gã cường giả của hoàng thất càng sâu, một người trong số đó lại lạnh giọng quát: "Thế nào, đám người Thiên Thần Cư có ý định tạo phản sao?"

Đối mặt với sự quát lạnh của người này, mọi người không trả lời, nhưng Trương Kỳ và Tư Không Minh tiến lên từng bước một, gắt gao bảo vệ Tiêu Trần ở sau người, ý muốn không cần nói cũng biết, trong mắt bọn hắn chỉ có Tiêu Trần, nếu hôm nay hoàng thất dám động thủ với Tiêu Trần, vậy thì chỉ có thể đánh một trận.

Nhìn thấy hành động của hai người Trương Kỳ, trong phút chốc ba gã võ giả của hoàng thất lại càng tức giận, trong lòng biết một khi động thủ ắt phải trở mặt cùng với Thiên Thần Cư, với sức mạnh của hoàng thất hiển nhiên bọn hắn không sợ những đám người Thiên Thần Cư này. Điều có thể làm bọn hắn kiêng dè chính là Phần Thiên Chúa Tể, đây chính một tôn Đạo Hoàng Cảnh đại năng.

Trong lúc nhất thời có chút mất chủ kiến, cũng ngay tại thời điểm hai bên căng thẳng chưa dứt, Tiêu Trần đi ra từ phía sau Trương Kỳ, nhìn thắng vào ba gã cường giả của hoàng thất nói:

"Chuyện này các người có thể làm chủ sao?"

Hắn nói một câu quái lạ khiến cả ba không kịp trả lời. Sau khi tạm dừng một chút, Tiêu Trần nói tiếp:

"Chuyện ta giết ngũ hoàng tử có được tha thứ hay không, hiển nhiên các người không thể làm chủ. Như vậy đi, ta cảm thấy các ngươi vẫn nên để bệ hạ tự mình quyết định thì hơn."

Ý kiến của Tiêu Trần rất rõ ràng, chính hắn giết Ngũ hoàng tử, theo lý mà nói, ba người bọn hắn đúng là có thể trực tiếp giết hắn, chẳng qua với thân phận của Tiêu Trần, ba người bọn hắn không dám làm như vậy. Bởi lẽ ở phía sau Tiêu Trần có một vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng tồn tại, như vậy tốt nhất là giao việc này cho Sở Mục tự mình quyết định.

Nghe thấy lời này của Tiêu Trần, ba gã cường giả hoàng thất liếc mắt nhìn nhau, một người trong số đó lập tức mở miệng nói: "Ngươi nói đúng, có điều tối nay ngươi phải đi theo chúng ta, trước khi chưa có phán quyết của bệ hạ, ta nhất định phải nhốt ngươi vào nhà lao."

Dẹp bỏ ý định giết Tiêu Trần, bởi vì không thể biết có thể thành công hay không, nhưng chọc giận một Đạo Hoàng Cảnh đại năng nhất định là chuyện đặc biệt kinh khủng. Như vậy còn không bằng trực tiếp thảy củ khoai lang nóng phỏng tay này cho bệ hạ tự mình giải quyết.

Nghe nói ba cường giả này muốn nhốt Tiêu Trần vào nhà lao. Trước tiên, trên thân hai người Trương Kỳ và Tư Không Minh tản ra một cổ sát ý, rất rõ ràng, cho dù như vậy, hai người cũng không hề đồng ý, ai biết bọn người kia có thể ở trong nhà lao giết Tiêu Trần không?

Sự an nguy của Tiêu Trần được mọi người đặt lên hàng đầu. Chỉ có điều Tiêu Trần lại nhìn hai người Trương Kỳ với một ánh mắt yên lòng.

Giết chết Ngũ hoàng tử, quả thật là hắn có thể phẫn nộ. Bởi vì rõ ràng là Ngũ hoàng tử dám làm nhục Tiêu Nguyệt, đây là Tiêu Trần bị ép đến mức không thể chịu đựng nổi. Nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ, thực ra thời điểm đánh chết Ngũ hoàng tử, trong lòng Tiêu Trần đã có kế hoạch. Thoạt nhìn Tiêu Trần như bị sự phẫn nộ che mờ mắt, tuy nhiên hắn không phải người lỗ mãng, có thể nói là trong lỗ mãng có tinh tế.

Nhắc tới thì đây là kế hoạch có thể trợ giúp chính mình thoát khỏi tội chết, nhưng lại có thể giúp Sở Vô Minh ngồi lên ngôi vị Thái tử.

Thật lòng mà nói, nếu như tối nay từ đầu đến cuối Sở Vô Minh đều không hề ra mặt, vậy khẳng định Tiêu Trần và đám người Thiên Thần Cư sẽ trực tiếp giết sạch Vô Nguyệt Đế Quốc. Chẳng qua hiện tại không cần nữa, hành động của Sở Vô Minh đã nhận được sự tán thành của Tiêu Trần, như vậy trong lòng Tiêu Trần cũng có một chút thay đổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!