Nhìn Đế Vương Các sừng sững trước mắt, Tiêu Trần nở một nụ cười nhẹ. Đại hôn hôm nay của Ngũ hoàng tử nói trắng ra là một cuộc hôn nhân không được hoàng thất thừa nhận, cũng có thể nói là một trò khôi hài. Nhưng vì một nữ nhân mà Ngũ hoàng tử có thể làm đến nước này, Tiêu Trần cũng phải cảm thấy tò mò với nữ nhân kia. Hắn muốn xem xem đến cùng là kiểu nữ nhân như thế nào mà có thể làm cho Ngũ hoàng tử si mê như thế.
"Tiêu huynh, mời." Trong khi Tiêu Trần đang đánh giá Đế Vương Các, Sở Vô Minh gọi nhỏ.
Sở Vô Minh có vẻ rất quen thuộc Đế Vương Các này, hắn đã tới đây rất nhiều lần, nhưng Tiêu Trần lại la lần đầu tiên. Là tửu lâu xa hoa nhất cả Đế Đô, thậm chí có thể nói là xa hoa lộng lẫy nhất Vô Nguyệt Đế Quốc thì ngoài danh tiếng ra, Đế Vương Các quả là cũng có điểm bất phàm.
Lầu chính của Đế Vương Các có tổng cộng chín tầng, đồng thời còn có hơn mười sân viện. Vừa tiến vào lầu chính của Đế Vương Các, thứ đập vào mắt mọi người đầu tiên chính là một kiến trúc hết sức lộng lẫy, hết sức phô trương, so với hoàng cung có lẽ cũng không thua kém bao nhiêu.
Sở Vô Minh không mang theo tùy tùng, hai người cứ thế sải bước đi vào thì thấy một thị nữ diện mạo xinh đẹp chủ động tiến tới tiếp đón. Nàng cũng không cần bọn hắn giới thiệu mà trước tiên là cúi người hành lễ.
'Tham kiến Tam hoàng tử điện hạ, tham kiến Tiêu công tử."
Ngay cả thân phận của Tiêu Trần mà thị nữ này cũng biết, đây cũng chính là điểm xuất sắc của Đế Vương Các. Là một tửu lâu, Đế Vương Các có một hệ thống tình báo hoàn thiện. Phàm là người có thân phận trong Vô Nguyệt Đế Quốc thì Đế Vương Các đều có chân dung của người đó. Chi phí tại Đế Vương Các vô cùng đắt đỏ, người bình thường hoàn toàn không thể bỏ ra số tiền lớn như vậy. Cho nên mỗi một vị khách đến Đế Vương Các đều không cần tự báo thân phận, thị nữ đã biết người tới là ai.
Thị nữ cung kính hành lễ với hai người, Sở Vô Minh khẽ gật đầu, thị nữ lập tức dẫn đường đưa hai người đi về chủ viện phía sau.
Hôm nay bởi vì là ngày đại hôn của Ngũ hoàng tử, cho nên toàn bộ Đế Vương Các cũng đều được hắn bao trọn, nhưng đương nhiên Ngũ hoàng tử cũng đã phải tốn một khoản lớn cho quyết định này của mình. Không bỏ ra mười, hai mươi vạn trung phẩm linh thạch thì không có khả năng bao hết tất cả Đế Vương Các đâu, mà đó chỉ là giá cả của một đêm thôi.
Trên đường, ngay cả Tiêu Trần cũng phải âm thầm tán thưởng kiến trúc của Đế Vương Các. Đại sảnh lầu chính rực rỡ muôn màu, lộng lẫy vô cùng, nhưng vừa vào hậu viện, lại đổi thành cầu nhỏ nước trong, duyên dáng đến cực điểm.
Không chấp nhất theo đuổi hoa quý tục tĩu, chỉ từ những bố trí đơn giản này cũng không khó nhìn ra, chủ nhân Đế Vương Các cũng có tầm mắt nhất định. Chẳng trách có thể biến Đế Vương Các thành tửu lâu đệ nhất Vô Nguyệt Đế Quốc.
Dọc theo đường đi có không ít người nhiệt tình chao hỏi Sở Vô Minh, những người này đều là khách đến tham gia đại hôn của Ngũ hoàng tử, đều là con cháu hào tộc thuộc khắp các nơi tụ đến.
Bởi vì lần đại hôn này không được hoàng thất tán thành cho nên nhân vật đời trước của các đại hào tộc đều không có mặt, tuy nhiên thế hệ trẻ lại tới rất đông.
Gần như đều là những người thuộc thế hệ trẻ, quyền thần trong triều cùng gia chủ các đại gia tộc không một ai xuất hiện, Trúc viện có diện tích cực lớn, núi giả vờn quanh, nhưng lúc này đã được bày đầy bàn ghế, chính giữa sân trải một tấm thảm đỏ, kéo dài từ tận cửa viện đến giữa sân.
Bố trí hết sức tinh tế lại đẹp mắt. Rat nhanh sau đó hai người Tiêu Trần và Sở Vô Minh đã đi đến vị trí bàn tiệc chính. Lúc này, Sở Vô Song, Sở Vô Khuyết cùng mấy vị hoàng tử còn có các vị công chúa khác đều đã đến. Thấy Sở Vô Minh đến đây, Sở Vô Song tức giận nói:
"Tam đệ ra vẻ thật đấy, ta còn tưởng rằng ngươi không tới nữa kìa."
"Hôm nay nhị ca tới sớm quá nhỉ. Sao nào? Muốn lôi kéo luôn ngũ đệ vào phe cánh của huynh hay sao?" Nghe thấy lời này của Sở Vô Song, Sở Vô Minh không chịu nhượng bộ mà đáp trả ngay.
Hai người vừa gặp mặt đã sặc mùi thuốc súng, hiện giờ Ngũ hoàng tử này còn ở trạng thái trung lập, vẫn chưa nghiêng về bất kỳ một người nào trong ba người Sở Vô Minh.
Sở Vô Song hừ lạnh một tiếng, không nói thêm gì nữa. Sở Vô Minh và Tiêu Trần cũng chậm rãi ngồi xuống.
Tiệc rượu còn chưa bắt đầu, mọi người cũng tán gẫu với nhau vài ba câu, đương nhiên, giữa bầu không khí có vẻ vui mừng này vẫn có những dòng nước ngầm bắt đầu cuộn trào. Ba người Sở Vô Minh, Sở Vô Song, Sở Vô Khuyết ngồi cùng một bàn, mùi thuốc súng dù đã ẩn giấu đi nhưng bất cứ ai cũng có thể ngửi được.
Tiêu Trần không nói nhiều, chỉ lạnh mặt ngồi bên cạnh Sở Vô Minh. Hắn thưởng thức rượu ngon trong chén, nhàn nhã đánh giá mọi người ở đây.
Hôm nay tất cả đều tụ hội tại nơi này, có lẽ đều là thế hệ trẻ tuổi quyền thế nhất Vô Nguyệt Đế Quốc, mỗi người sinh ra đều cực kỳ bất phàm, không phải con cháu dòng chính của đại gia tộc thì chính là con nối dõi của quyền quý đương triều.
Hắn không định tiếp xúc quá nhiều với những người này, chỉ là chờ đợi quá nhàm chán trong lúc mọi người tán gẫu mà thôi. Cuối cùng, Ngũ hoàng tử mặc một bộ trường bào màu đỏ cũng chịu xuất hiện.
Trên mặt hắn là nụ cười vô cùng thoải mái, Ngũ hoàng tử vừa xuất hiện thì lập tức đi thẳng tới bàn đám người Sở Vô Minh đang ngồi. Hắn ta chắp tay cười nói với mọi người: “Đại ca, nhị ca, tam ca, còn có các vị huynh đệ, hôm nay phải uống thêm vài chén đó."
Nghe Ngũ hoàng tử nói lời này, mọi người cũng nhao nhao cười trả lời.
Ngũ hoàng tử xuất hiện cũng là lúc đại hôn chính thức bắt đầu, sau khi lần lượt chào hỏi mọi người hết một lượt, một thiếu nữ mặc váy dài màu đỏ, đầu trùm vải đỏ chầm chậm đi vào chủ viện cùng bốn thị nữ theo hầu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!