Nhưng chỉ một đảo Nhân Viện mà đã có nhiều cường giả đến thế, ba vị Đạo Tôn Cảnh, bốn vị Đạo Vương Cảnh, còn có hơn trăm vị Đạo Hóa Cảnh, thế nhưng đây mới chỉ là một đảo Nhân Viện mà thôi.
Đối voi thuc luc cua Hoc vien Hoang that, truoc do Tieu Tran con co chut coi thường, vậy mà không thể ngờ được rằng lại có thể mạnh mẽ như thế. Dường như đoán được suy nghĩ của Tiêu Trần, lúc này Sở Vô Minh khẽ cười nói: "Học viện Hoàng thất này là do một tay hoàng thất tạo nên, cho nên hơn một nửa thực lực của hoàng thất đều tới từ Học viện Hoàng thất."
Theo lời giải thích của Sở Vô Minh, về cơ bản thì lực lượng nội bộ của hoàng thất chia làm hai phần, một phần ở trong hoàng cung, mà phần còn lại thì nắm trong Học viện Hoàng thất. Nói như thế thì Học viện Hoàng thất có nhiều cường giả cũng không phải chuyện gì kỳ lạ.
So với những hào môn khác của Vô Nguyệt Đế Quốc, lực lượng của hoàng thất quả thật mạnh mẽ hơn rất nhiều. Chỉ cần tính sơ qua thì số lượng cường giả Đạo Tôn Cảnh đã có hơn mười vị rồi, mà đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, ai biết được trong bóng tối còn giấu bao nhiêu cường giả nữa chứ.
So với hoàng thất, cho dù là gia tộc thuộc Tứ Đại Thân Vương sợ rằng cũng còn kém xa, mà đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho Sở gia luôn ngồi vững trên ngôi vị Hoàng đế của Vô Nguyệt Đế Quốc.
Vừa đi Sở Vô Minh vừa giới thiệu tình hình cơ bản của đảo Nhân Viện cho Tiêu Trần, chẳng mấy chốc đã đến trước đại điện trung ương.
Đại điện trung ương này chính là trung tâm của đảo Nhân Viện, ở bên ngoài điện có một quảng trường khá rộng. Lúc này trên quảng trường đã tập hợp không ít đệ tử của đảo Nhân Viện.
Ngoài những đệ tử này ra, không ít đạo sư còn có mười đại trưởng lão và ba vị viện trưởng của ba phân viện, trong đó bao gồm cả Đỗ Thành Phong cũng đang ở đây.
Khi thấy Sở Vô Minh đến, mọi người đều cung kính hành lễ. Nếu như ở Đế Đô hoac là ở bên ngoai thì ba huynh đe Sở Vô Minh, Sở Vô Khuyết và Sở Vô Song chỉ được xem như đang trong giai đoạn phát triển. Tuy nhiên khi ở trong phạm vi nội viện của Học viện Hoàng thất thì nơi đây hoàn toàn được xem là địa bàn của ba huynh đệ bọn hắn.
Bên trên là các viện trưởng của phân viện, bên dưới là các học viên, tất cả đều là người của ba huynh đệ bọn hắn. Chỉ trong thời gian vài năm, ba huynh đệ bọn han đã tạo ra thế lực của riêng mình. Cung vì quyền lực tuyệt đối ở Học viện Hoàng thất mà sự tranh đấu của ba huynh đệ vô cùng kịch liệt, hoàn toàn không giống như khi ở bên ngoài.
Nhìn thấy Sở Vô Minh đến, tất cả các đệ tử của đảo Nhân Viện đều cung kính hành lễ: "Tham kiến điện hạ."
Thấy mọi người hành lễ, Sở Vô Minh khe gat đầu, sau đo đi thang về phía đám người Đỗ Thành Phong. Thấy Sở Vô Minh, mọi người cung kính hành lễ nhưng Đỗ Thành Phong thì chỉ chào hỏi đơn giản với hắn ta, sau đó quay sang chào Tiêu Trần: "Tiêu công tử."
"Đỗ lão khách khí rồi." Đáp lại lời chào của Đỗ Thành Phong, Tiêu Trần cũng đáp lễ.
Sau khi chào hỏi xong xuôi, Sở Vô Minh quay đầu nhìn các đệ tử. Hắn ta đặt tay lên vai Tiêu Trần rồi cao giọng hét lên:
"Các vị sư huynh đệ, vị này là Tiêu Trần, huynh đệ tình như thủ túc với bổn cung. Tiêu huynh cũng chính là một thành viên của đảo Nhân Viện chúng ta, từ nay trở đi, lời của Tiêu huynh cũng chính là lời của ta, mọi người nhất định phải nghe theo. Nếu như có người dám bất kính với Tiêu huynh, bổn cung nhất định sẽ trừng trị nghiêm khắc."
Nghe được lời nói của Sở Vô Minh, các đệ tử xung quanh đảo Nhân Viện đều ồn ào náo nhiệt cả lên, liên tục xì xào bàn tán không ngớt.
"Tiêu Trần, han chính là người mấy ngày trước đánh bại Dương Hẳng ở Thiên Tứ đại điển phải không?"
"Trời ơi, điện hạ thật sự đã mời được hắn gia nhập đảo Nhân Viện rồi, vậy thì chúng ta không cần phải sợ đám người Dương Hằng kia nữa."
Sau khi đánh bại Dương Hằng, danh tiếng của Tiêu Trần đã truyền ra khắp Đế Đô. Với chiến tích đáng nể như thế, các đệ tử của đảo Nhân Viện cũng đã từng nghe qua. Trước đó các đệ tử còn sinh lòng sùng bái Tiêu Trần, mà giờ đây người thật đã xuất hiện trước mắt tất cả bọn hắn, đương nhiên là mọi người không nhịn được mà liên tục thì thầm to nhỏ.
Đặc biệt là nữ đệ tử, lúc các nàng nhìn về phía Tiêu Trần mặc bạch y ánh mắt ai nấy cũng sáng rực lên. Đối với các nữ đệ tử, khí chất và tướng mạo của Tiêu Trần hoàn toàn phù hợp với hình tượng bạch mã hoàng tử trong tưởng tượng của các nàng.
Trong lúc nhất thời, Tiêu Trần đã trở thành mục tiêu chú ý của tất cả mọi người. Thế nhưng đối với những điều này, Tiêu Trần lại không hề để ý một chút nào. Những trường hợp tương tự Tiêu Trần cũng đã trải qua không ít, giống như khi ở Thiên Thần lục địa vậy.
Sau khi giới thiệu Tiêu Trần với mọi người, Sở Vô Minh lại nhìn về phía Đỗ Thành Phong rồi nói: "Đỗ lão, ngươi cũng như thế, sau này bổn cung không ở đây, lời Tiêu huynh nói chính là lời bổn cung nói, ngươi cũng phải tuân theo."
"Điện hạ yên tâm, lão nô hiểu rõ." Nghe được lời của Sở Vô Minh, Đỗ lão cung kính đáp lại.
Nhìn thấy Đỗ lão gat đầu, Sở Vô Minh mới dẫn theo Tiêu Trần rời khỏi nơi đây. Ở đảo Nhân Viện, Sở Vô Minh có một tòa trạch viện của riêng hắn. Tuy rằng diện tích không lớn nhưng môi trường lại vô cùng tuyệt mỹ. Lúc này, ở ngay bên cạnh trạch viện của Sở Vô Minh có một tòa trạch viện mới được xây xong, chính là nơi Sở Vô Minh chuẩn bị cho Tiêu Trần.
Tòa trạch viện không lớn lắm, nhưng vài trăm người ở đây cũng không có vấn đề gì. Khi Sở Vô Minh dẫn Tiêu Trần đi đến trước tòa trạch viện mới thì có bốn thị nữ trông vô cùng xinh đẹp đứng trước cửa cung kính hạ thấp người hành lễ: "Tham kiến công tử."
Đây là bốn thị nữ mà Sở Vô Minh chuẩn bị cho Tiêu Trần. Dẫu sao sau này Tiêu Trần cũng sẽ ở trong học viện, có vài thị nữ ở bên cạnh chăm sóc sẽ thuận tiện hơn nhiều.
"Ha ha, Tiêu Trần huynh, nơi này thế nào? Nếu huynh cảm thấy không hài lòng, ta sẽ sai người sửa lại ngay."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!