Sở Vô Minh cực kỳ vui vẻ khi thành công lôi kéo Dương gia, ngày hôm đó hắn ta tổ chức tiệc rượu ở trong cung của mình, mời tất cả mọi người cùng tụ hội với nhau. Đối với dạng yến hội này Tiêu Trần vốn không muốn tham gia, nhưng mà Sở Vô Minh đã đích thân đến mời cho nên cuối cùng hắn vẫn đáp ứng.
Đêm đó đám người tụ tập ở trong cung của Sở Vô Minh, mà sau chuyện đánh bại Dương Hằng, Tiêu Trần cũng thành công tiến vào tầm mắt của đám người.
Hắn trực tiếp ngồi sóng vai bên cạnh Sở Vô Minh, bởi vậy cũng có thể thấy Sở Vô Minh nể trọng Tiêu Trần như thế nào. Tiệc rượu kéo dài tới tận khuya mới kết thúc, Tiêu Trần trở về Vô Trần cư dưới sự bảo vệ của Cố Tu.
Hai ngày sau đó, tam gia Tưởng Thẩm Hàn cũng thay phiên nhau phái người đưa tới không ít bảo vật, đều hi vọng có thể hoa giải ân oán lúc trước với Tiêu Trần.
Đối với việc tam gia chủ động lấy lòng, đương nhiên Tiêu Trần ai đến cũng tiếp, nhận lấy toàn bộ tài nguyên tu luyện mà bọn hắn đưa tới. Thế nhưng, hắn không hề lôi kéo tam gia Tưởng Thẩm Hàn.
Không giống với Dương gia, gần như tam gia này đã không thể đầu nhập dưới trướng của Sở Vô Minh, bởi vì bọn hắn chính là người của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử.
Không thể loi kéo tam gia Tưởng Thẩm Hàn nhưng Tiêu Trần cũng thu được không ít đồ tốt từ trên tay bọn hắn. Tiêu Trần giữ lại cho mình những thứ hữu dụng đối với tu luyện, còn vô dụng thì hắn phân phát cho mọi người.
Có thể nói từ khi tiến vao Đế Đô cho đến bây giờ, đám người Thiên Thần lục địa chưa bao giờ thiếu tài nguyên tu luyện. Rất nhiều tài nguyên tu luyện ở đây còn tốt hơn so với thời điểm bọn hắn ở Thiên Thần lục địa.
Dù sao thì Thiên Hà lục địa cũng dồi dào hơn Thiên Thần lục địa nhiều lắm, huống hồ gì mấy ngày nay mặc kệ là vì Phần Thiên Chúa Tể hay là vì Tiêu Trần thì đều có rất nhiều người đến đây tặng lễ. Mà võ giả thì tặng cái gì, đương nhiên là tài nguyên tu luyện.
Có đủ tài nguyên tu luyện chống đỡ, tu vi của mọi người cũng nhanh chóng tiến bộ. Nghĩ đến không bao lâu sau mọi người sẽ có thể đồng loạt bay vọt, dù sao thì lúc này cũng đã có không ít người sắp đến biên giới đột phá.
Không để ý tới những chuyen bên ngoai, Tieu Trần bình tĩnh tu luyện ở trong Thiên Thần Cư. Hai ngày liên tiếp trôi qua, đến ngày thứ ba thì Sở Vô Minh tự mình đến cửa. Nghe Cố Tu nói Sở Vô Minh đến, Tiêu Trần đích thân ra ngoài nghênh đón.
Hắn biết Sở Vô Minh tới đây là vì cái gì, tính toán thời gian một chút, Đạo Chi Lộ trong Học vien Hoang that han là đã tới lúc mở ra. Lúc này Sở Vô Minh tới đây hiển nhiên là vì chuyện Đạo Chi Lộ.
Trước mắt, đột phá Vấn Đạo Cảnh là sự tình cấp thiết nhất, cũng là trọng yếu nhất đối với Tiêu Trần. Hắn đích thân dẫn Sở Vô Minh đến tiểu viện mình ở, hai người ngồi đối diện nhau trên băng ghế đá. Lúc này Sở Vô Minh mới nhìn về phía Tiêu Trần nói.
"Tiêu Trần huynh, Đạo Chi Lộ đã xác định là ngày mai sẽ mở ra." Sở Vô Minh cũng không vòng vo mà trực tiếp nói thẳng.
Ngày mai sẽ mở, đối với Đạo Chi Lộ này, trong tâm Tiêu Trần có chút mong đợi. Dù sao thì ở Thiên Thần lục địa dường như cũng không hề tồn tại loại bí cảnh có thể giúp người đột phá Vấn Đạo Cảnh.
Sau khi đã an bài hết thảy cho Tiêu Trần, Sở Vô Minh còn cấp cho Tiêu Trần một thân phận đệ tử nội viện của Học viện Hoàng thất.
Biết được chuyện này, Tiêu Trần cũng không quá để ý. Nhìn thấy Tiêu Trần khinh thị, Sở Vô Minh mở miệng giải thích.
Dua theo loi noi cua So Vo Minh thi cai than phan de tu noi vien cua Hoc vien Hoàng thất này không hề đơn giản. Bỏ qua chuyện hiện tại những hoàng tử như bọn hắn đều là đệ tử nội viện của Học viện Hoàng thất, ngay cả Dương Hằng và sư huynh của hắn ta cũng như vậy.
"Dương Hang bọn han là đệ tử hạch tâm của Thiên Phong Thánh Tông mà cũng có thể gia nhập Học viện Hoàng thất sao?" Nghe nói hai người Dương Hằng cũng là đệ tử nội viện của Học viện Hoàng thất, Tiêu Trần khó hiểu hỏi.
Hai người bon han không phải là đệ tử hạch tâm của Thiên Phong Thánh Tông sao?
Đối mặt với nghi vấn của Tiêu Trần, Sở Vô Minh kiên nhẫn giải thích: "Tiêu Trần huynh có chỗ không biết, Học viện Hoàng thất có chỗ khác biệt so với tông môn. Ở học viện sẽ tự do hơn một chút, gia nhập học viện chẳng qua là vì học tập tu luyện, hơn nữa thời gian cũng có hạn chế. Không giống như tông môn, một khi gia nhập chính là chuyện cả đời."
Sau khi giải thích sự khác nhau giữa học viện và tông môn cho Tiêu Trần, Sở Vô Minh còn nói rất nhiều chỗ tốt của thân phận đệ tử nội viện trong Học viện Hoàng thất.
Nếu như ngay cả Dương Hằng và sư huynh của hắn ta cũng gia nhập thì trong học viện hẳn là có không ít chỗ tốt. Đạo Chi Lộ đương nhiên không cần phải nói, về phần tài nguyên tu luyện thì trong Học viện Hoàng thất cũng có rất nhiều. Hơn nữa, ngoại trừ Đạo Chi Lộ, Học viện Hoàng thất còn có rất nhiều bí cảnh khác trợ giúp cho việc tu luyện.
Cũng vì có nhiều chỗ tốt như vậy nên sư huynh đệ Dương Hằng mới trở thành đệ tử của học viện.
Nói một câu không hề khoa trương, hơn phân nửa tài nguyên tu luyện ở Vô Nguyệt Đế Quốc đều được hoàng thất bỏ vào bên trong Học viện Hoàng thất. Vì lẽ đó nên tu luyện trong Học viện Hoàng thất chỉ có trăm lợi mà không một hại. Vả lại, học viện cũng không cần ngươi phải trung thành cả đời cho nên không cần lo lắng khi gia nhập học viện.
Hàn huyên với Sở Vô Minh rất nhiều, cũng từ trong miệng hắn ta mà Tiêu Trần hiểu được đại khái tình huống trong Học viện Hoàng thất.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!