Ba người Phượng Lăng Dạ, u Dương Nhu Tuyết và Mộc Hợp đều có những duyên phận của riêng mình. Cùng lúc đó, những Kiêu Vương khác như Long Tranh, Trần Lăng, Cô Độc Vô Nhai và Hoàng Phủ Ngạo cũng vậy.
May mắn chính là tất cả mọi người đều còn sống, hơn nữa đã thích ứng với cuộc sống ở Thiên Hà lục địa. Giờ này khắc này, mọi người đều đang tiến bộ bằng phương pháp của chính mình.
Tại Đế Đô của Vô Nguyệt Đế Quốc, bởi vì đột nhiên nhớ tới đám Phượng Lăng Dạ nên Tiêu Trần đang thu nguoi ra, mai đen khi Duong Hang khe gọi vai tiếng hắn mới hoàn hồn lại.
Tiêu Trần chắp tay với Dương Hằng, nói với vẻ hơi hối lỗi: "Vừa nãy ta nghĩ đến một vị cố nhân, thất lễ rồi."
"Không sao." Nghe Tiêu Trần nói vậy, Dương Hằng trả lời với vẻ không bận tâm.
Trận chiến kết thúc, tất nhiên trận pháp cũng được giải trừ. Dương Hằng tự trở về vị trí của mình rồi ngồi xuống. Trước thất bại của Dương Hằng, hơn nữa còn là chủ động đầu hàng, mặc dù trong lòng Sở Vô Song rất phẫn nộ nhưng hắn ta lại không dám trút lửa giận lên đầu Dương Hằng.
Hết cách rồi, Dương Hằng chính là đệ tử hạch tâm của Thiên Phong Thánh Tông, Sở Vô Song cũng không dám đắc tội.
Dương Hằng cũng không giải thích cái gì với Sở Vô Song, có lẽ ở trong mắt Dương Hằng, thất bại thì thất bại, dù sao quả thật thực lực của mình cũng không bằng Tiêu Trần. Dẫu có liều mạng đấu tiếp thì người thua vẫn là mình, hơn nữa Dương Hằng cũng không quá mức xem trọng thắng thua.
Hắn ta vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên như trước, không hề có chút biểu cảm thất bại nào. Thấy vậy, trong lòng Sở Vô Song tức giận đến mức gần như sắp nổ tung, nhưng cố tình lại không có chỗ để trút giận.
So với Sở Vô Song đang giận dữ, Sở Vô Minh bên cạnh lại hưng phấn đến tột độ. Thấy Tiêu Trần đi tới, Sở Vô Minh chủ động đứng dậy chào đón, hắn ta cao hứng vỗ bả vai Tiêu Trần mà nói:
"Tiêu Trần huynh, ngươi giỏi thật đấy, bản cung có thể được ngươi trợ giúp đúng là trời cao ban ân mà."
Đối mặt với Sở Vô Minh đang kích động vô cùng, Tiêu Trần hơi mỉm cười đáp lại: "Điện hạ nói quá lời."
Trận chiến đã kết thúc, có điều ai cũng không ngờ được lại là kết quả này. Vốn dĩ bọn hắn nghĩ chắc chắn Dương Hằng sẽ thắng, nhưng cuối cùng người thắng lại là Tiêu Trần.
Lúc này ánh mắt mọi người đều bất tri bất giác nhìn về phía Tiêu Trần. Trước đó ai có thể ngờ được lần này Sở Vô Minh không những tìm được một vị đại năng Đạo Hoàng Cảnh ủng hộ mình, mà thậm chí còn tìm được một người có thể so với yêu nghiệt tuyệt thế là đệ tử hạch tâm của Thánh Tông trợ giúp cho chứ. Như vậy là Sở Vô Minh đã không hề thua kém Đại hoang tử Sở Vô Khuyết và Nhị hoàng tử Sở Vô Song rồi.
Lúc này Sở Vô Minh đã thực sự có được tư cách cạnh tranh ngôi vị Thái tử. Nếu hiện giờ bọn hắn đầu quân cho Sở Vô Minh thì đó chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nếu cuối cùng Sở Vô Minh có thể có được ngôi vị Thái tử thì hiển nhiên những gia tộc đầu tiên gia nhập phe Sở Vô Minh cũng sẽ có được nhiều chỗ tốt hơn.
Không ít gia tộc đã bắt đầu âm thầm suy nghĩ về chuyện này. Nhưng giờ đây lại có mấy gia tộc khác đang nhìn Tiêu Trần với sắc mặt phức tạp, không cần phải nói cũng biết tất nhiên mấy gia tộc đó chính là bốn gia tộc Tưởng Thẩm Hàn Dương.
Thân là tứ đại gia tộc chỉ đứng sau bát đại chư hầu, bọn hắn có không ít mâu thuẫn không lớn không nhỏ với Tiêu Trần, mà ngọn nguồn của những mâu thuẫn đó là đến từ Huyễn Nguyệt đại hội.
Gia chủ của tứ gia đều đã biết chuyện xảy ra trong Huyễn Nguyệt đại hội, lúc này gia chủ của Tưởng gia nhẹ giọng nói với người bên cạnh: "Phải nghĩ cách làm thân với Tiêu Trần kia, hắn không phải là người mà chúng ta có thể đắc tội."
Nếu muốn làm lành với Tiêu Trần và giải quyết hiềm khích lúc trước, đương nhiên hai bên cũng không có chuyện lớn gì, như gia chủ của Tưởng gia nghĩ, chỉ cần Tưởng gia cho Tiêu Trần chút bồi thường cộng thêm thành tâm nhận lỗi thì chắc hẳn sẽ trót lọt cả thôi.
Lúc này giống với Tưởng gia, ba gia tộc khác cũng nghĩ y như vậy. Sau khi biết thân phận của Tiêu Trần, hiển nhiên tứ đại gia tộc sẽ không muốn đối địch với Tiêu Trần.
Chưa noi tới thực lực của bản than Tiêu Trần, chỉ nói hiện giờ Tam hoàng tử coi trọng Tiêu Trần như thế nào thôi thì cũng biết hắn không phải người mà tứ đại gia tộc bọn hắn có thể đắc tội. Hơn nữa giờ đây thúc phụ của Tiêu Trần đã trở thành vị Thái thượng hoàng thứ ba của đế quốc, như thế càng khiến cho tứ đại gia tộc không dám kiêu ngạo một chút nào.
So với ba đại gia tộc khác, hiển nhiên Dương gia là gặp rắc rối nhất. Chung quy ngày đó chỉ có người của Dương gia đã thực sự động thủ với Tiêu Trần, mặc dù tên tử đệ của Dương gia kia đã bị Tiêu Trần trực tiếp hạ gục ngay lập tức, nhưng ai biết liệu Tiêu Trần có luôn nhớ rõ chuyện đó hay không.
Nếu Dương gia muốn làm lành với Tiêu Trần thì hiển nhiên sẽ khó khăn hơn ba gia tộc khác rất nhiều. Gia chủ của Dương gia cũng rất rõ chuyện này, trong lòng đã thầm quyết định đợi sau khi Thiên Tứ Đại Điển kết thúc, ngày mai hắn sẽ đích thân tới Thiên Thần Cư tạ tội với Tiêu Trần.
Hiển nhiên gia chủ đích thân đến là đã bày tỏ thành ý lớn nhất, mà trước mắt đây cũng là biện pháp duy nhất của Dương gia.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!