Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sở Vô Song vừa nói ra câu này, tâm thần tất cả mọi người ở đây đều ngưng lại. Quả nhiên, Sở Vô Song không để cho Sở Vô Minh dễ dàng quật khởi như thế, cho dù không thể ngăn cản nhưng vẫn có thể làm người ta chán ghét một phen.

Những kẻ đang ngồi ở đây hoặc là triều thần quyền cao chức trọng, hoặc là gia chủ của một phương gia tộc quyền thế, đều là những kẻ già đời thành tinh. Nghe Sở Vô Song nói vậy, làm sao bọn họ có thể không hiểu được ý của Sở Vô Song.

Dựng một cái lôi đài để mọi người luận bàn, cái này chỉ có thể gạt được hài tử ba tuổi chứ làm sao gạt được bọn hắn. Ở thời điểm này sao bọn hắn có thể đích thân lên đài luận bàn được đây? Cho dù thực sự có người ra sân, vậy thì những người đó sẽ đại biểu cho ai? Chuyện này nói rõ nếu ngươi lên sàn có nghĩa là ngươi ủng hộ cho một trong ba vị hoàng tử đang tranh đấu.

Chính vì vậy, sẽ không có ai lên cái lôi đài này.

Đương nhiên Sở Vô Song cũng chưa từng muốn để người khác ra sân. Sau khi nói xong, Sở Vô Song nhìn thanh niên phía sau mình mỉm cười nói:

"Dương Hằng huynh, không biết ngươi có hứng thú luận bàn một phen hay không?"

Lời này của Sở Vô Song nhìn như là đang hỏi thăm ý kiến của Dương Hằng, nhưng thật ra lại là đang nói với đám người rằng ta phái Dương Hằng ra sân đấy.

Dương Hằng là ai, đối với thân phận của hắn những người đang ngồi ở đây không ai xa lạ gì. Hắn là đệ tử hạch tâm đến từ Thiên Phong Thánh Tông, là tồn tại vô địch trong cùng thế hệ.

Bây giờ Sở Vô Song phái Dương Hằng ra, ý tứ rất rõ ràng: Ai muốn luận bàn thì phải phái một người thuộc thế hệ trẻ tuổi lên đài, mà hiển nhiên đây là đang nhắm vào Sở Vô Minh.

Bây giờ sau lưng của Sở Vô Minh có Phần Thiên Chúa Tể, đối với Đạo Hoàng Cảnh đại năng kia, Sở Vô Khuyết cùng Sở Vô Song đã không còn cách nào để ngăn Sở Vô Minh lại. Vậy nên Sở Vô Song cũng chỉ có thể tìm cách khác để áp chế Sở Vô Minh.

Nghĩ tới nghĩ lui, lá bài có thể chèn ép Sở Vô Minh ở trên tay mình cũng chỉ có Dương Hằng. Hắn ta là đệ tử hạch tâm của Thiên Phong Thánh Tông, Sở Vô Song biết rất rõ thực lực của Dương Hằng. Mặc dù ở bên người Sở Vô Minh có không ít người thuộc thế hệ trẻ tuổi, nhưng những người này so với Dương Hằng chỉ là sâu kiến mà thôi.

Vả lại, phía bên mình phái ra Dương Hằng, hiển nhiên Sở Vô Minh cũng chỉ có thể phái người thuộc thế hệ trẻ tuổi ra mặt. Mà trong thế hệ trẻ tuổi ở bên phe Sở Vô Minh có ai là đối thủ của Dương Hằng?

Nghe Sở Vô Song nói xong, Dương Hằng đứng dậy, khẽ mỉm cười nói: "Điện hạ có lệnh, ta không dám cự tuyệt."

"Ha ha, tốt! Chư vị, không biết ai nguyện ý luận bàn với Dương Hằng huynh một chút?" Dương Hằng đã đáp ứng, Sở Vô Song cười vang nói.

Nghe được câu này của Sở Vô Song, không một người nào mở miệng. Hiển nhiên Sở Vô Song đã nghĩ tới chuyện này cho nên không hề tức giận, mặt đầy ý cười nhìn về phía Sở Vô Minh: "Tam đệ, nghe nói gần đây bên người ngươi mới xuất hiện một vị thiên kiêu. Thế nào? Có muốn để hắn luận bàn một phen hay không?"

Nói xong, ánh mắt Sở Vô Song không biết là cố ý hay là vô tình mà nhìn Tiêu Trần. Rất rõ ràng, người mà hắn nói tới chính là Tiêu Trần.

Hắn ta chưa từng thấy Tiêu Trần xuất thủ, nhưng hắn ta biết rõ thực lực của Dương Hằng, hiển nhiên là hắn ta không cho rằng Tiêu Trần có thể chống lại Dương Hằng. Ngày hôm nay, ngay trước mặt mọi người, hắn ta muốn Dương Hằng đánh bại Tiêu Trần. Sở Vô Song cũng muốn mượn chuyện này để nói cho mọi người ở đây một điều.

Không phải Sở Vô Minh ngươi lôi kéo được một Đạo Hoàng Cảnh đại năng sao? Ở mặt này người có thực lực để chống đối ta, nhưng phương diện khác thì sao? Còn không phải Sở Vô Song ta nghiền ép ngươi!

Noi thang ra là Sở Vô Song muốn nói cho mọi người rang, cho dù co Phần Thiên Chúa Tể ở đây thì Sở Vô Minh vẫn không có tư cách chống lại hắn. Thực lực của Sở Vô Minh quá yếu, hắn muốn nhắc nhở đám gia tộc quyền quý đang do dự kia phải cân nhắc thật kĩ, xem có nên đầu quân dưới trướng Sở Vô Minh hay không.

m thanh vừa dứt, Sở Vô Song nở nụ cười nhìn Sở Vô Minh đợi hắn ta trả lời. Sở Vô Minh đã đâm lao thì chỉ có thể theo lao, bất đắc dĩ dời mắt nhìn về phía Tiêu Trần.

Hắn đã biết được từ trước rằng hai người Sở Vô Song cùng Sở Vô Khuyết sẽ không để cho mình dễ dàng quật khởi, bất quá Sở Vô Minh lại không ngờ Sở Vô Song lại làm như này. Hắn ta muốn ép mình đến đường cùng ngay trước mặt mọi người.

Dựa theo tình thế trước mắt, mặc kệ Sở Vô Minh lựa chọn thế nào thì hôm nay đều phải mất mặt. Tiêu Trần không xuất chiến nghĩa là e ngại, mà nếu Tiêu Trần xuất chiến, đến cuối cùng thua trận thì đó chính là đánh không lại. Như vậy sẽ làm cho địa vị của Sở Vô Minh giảm xuống một phần, về sau muốn lôi kéo bọn hắn thì sẽ càng khó khăn hơn.

Đương nhiên, nếu Tiêu Trần có thể chiến thắng Dương Hằng, vậy thì lại là chuyện khác. Nhưng mà Dương Hằng chính là đệ tử hạch tâm của Thiên Phong Thánh Tông, Tiêu Trần có thể đánh bại hắn ta sao?

Tuy hắn biết sức chiến đấu của Tiêu Trần bất phàm, nhưng Dương Hằng cũng không phải là một nhân vật bình thường. Đối với Tiêu Trần, trong lòng Sở Vô Minh cũng không hoàn toàn nắm chắc.

Biết được Sở Vô Minh đang suy nghĩ gì, Tiêu Trần chậm rãi đứng dậy, trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói: "Nếu Nhị hoàng tử điện hạ muốn luận bàn, sao ta dám cự tuyệt."

Tiêu Trần đáp ứng xuất chiến, Sở Vô Song nở nụ cười lạnh lùng nhìn Tiêu Trần, âm thanh nhẹ nhàng vang lên: "Ha ha, tốt, vậy thì chúng ta cùng nhìn xem, tể tướng dưới trướng Tam đệ mạnh bao nhiêu."

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!