Đối với việc Sở Vô Minh bị khinh thị, mọi người gặp trở ngại cả một đường, Tiêu Trần cũng không quá để tâm, chẳng qua là hơi cảm thán một chút Sở Vô Minh lăn lộn quá kém, chỉ cần nhìn vào vài sự việc xảy ra trong vòng chưa tới một canh giờ từ khi vào hoàng cung là có thể thấy được. So với hai ca ca của mình, quả thực Sở Vô Minh không chỉ yếu thế hơn một chút.
Xem ra khi ở trong thành Nguyệt Tích, Sở Vô Minh từng nói chính mình dường như đã gần kề với việc bị đào thải, những lời này xác thật không hề phóng đại chút nào.
Ra hiệu cho So Vo Minh đung tuc gian, Tieu Tran đi toi ben canh Phan Thiên Chúa Tể, nhỏ giọng nói với ông ta điều gì đó. Mà nghe xong lời của Tiêu Trần, Phần Thiên Chúa Tể cũng khẽ gật đầu.
Tuy không biết Tiêu Trần muốn làm cái gì, nhưng nếu Tiêu Trần muốn mình chờ một lúc, tất nhiên Sở Vô Minh chỉ có thể đứng đợi tại chỗ. Rất nhanh sau đó Tiêu Trần và Phần Thiên Chúa Tể đã nói chuyện xong. Ngay khi tiếng nói của Tiêu Trần biến mất, chỉ thấy Phần Thiên Chúa Tể bước từng bước ra ngoài, lúc này cỗ khí tức vô cùng khủng bố cũng phóng ra từ trên người ông ta.
Uy áp kinh khủng đến từ cơ thể của Phần Thiên Chúa Tể tỏa ra khắp nơi, đây chính là loại uy áp độc nhất của Đạo Hoàng Cảnh đại năng. Khoảnh khắc cỗ uy áp này xuất hiện, sắc mặt của một đám binh lính Cấm vệ quân xung quanh Vũ Hòa Cung biến đổi kịch liệt. Bọn hắn không thể khống chế nổi thân thể mà bị cứng rắn ép đến quỳ xuống.
Uy áp như vậy thật sự quá mức khủng bố, ngay cả Sở Vô Minh sắc mặt cũng trở nên tái nhợt ngay tức khắc. Cùng lúc đó, trong Vũ Hòa cung, Hoàng đế Sở Mục vốn đang thương nghị cùng với hai vị Hoàng tử về chuyện của Vô Nguyệt Đế Quốc, lúc này sắc mặt ông ta cũng đại biến, ánh mắt trực tiếp nhìn về phía ngoài hoàng cung: "Đây là ... Đạo Hoàng Cảnh đại năng, có một Đạo Hoàng Cảnh đại năng tới hoàng cung."
Sở Mục thân là Hoàng đế của Vô Nguyệt Đế Quốc, chính mình cũng là một cường giả siêu cấp Đạo Tôn Cảnh. Lúc này thông qua khí tức mà Phần Thiên Chúa Tể tỏa ra, Sở Mục cảm giác được người tới là một Đạo Hoàng Cảnh đại năng ngay lập tức.
Nghe phụ hoàng nói lời này, hai người Đại hoàng tử Sở Vô Khuyết và Nhị hoàng tử Sở Vô Song cũng mang vẻ mặt kinh hãi. Đạo Hoàng Cảnh đại năng xuất hiện ở hoàng cung tuyệt đối là một chuyện lớn.
Khí tức phát ra đã khiến Sở Mục chú ý ngay, bất chấp việc đang thương nghị sự tình với hai Hoàng tử, Sở Mục bước ra khỏi Vũ Hòa Cung.
Khi nhìn thấy Sở Vô Minh đang đứng ngoài hoàng cung, đầu tiên Sở Mục sửng sốt, nhưng rất nhanh sau đó đã chuyển dời ánh mắt tới trên người Phần Thiên Chúa Tể. Trong mắt lóe lên một chút vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ, Sở Mục nhanh chóng đi đến trước mặt Phần Thiên Chúa Tể chắp tay hành lễ nói:
"Không biết Đạo Hoàng tiền bối tới hoàng cung của Vô Nguyệt Đế Quốc có chuyện gì?"
Đối với Phần Thiên Chúa Tể, Sở Mục vẫn biểu hiện ra sự cung kính nhất định, nhưng cũng chỉ cung kính mà thôi, không đến mức sợ hãi. Dù sao Vô Nguyệt Đế Quốc cũng có Đạo Hoàng Cảnh đại năng, nếu như Phần Thiên Chúa Tể tới đây với ý đồ xấu, đương nhiên sẽ có hai vị Thái thượng hoàng kia ra tay đối phó.
Sở Mục chắp tay hành lễ, mà Đại hoàng tử Sở Vô Khuyết và Nhị hoàng tử Sở Vô Song đi theo sau lại hướng ánh mắt về phía Tam đệ của bọn hắn là Sở Vô Minh.
Một gã Đạo Hoàng Cảnh đại năng bỗng nhiên xuất hiện, mà vừa vặn Sở Vô Minh lại ở chỗ này. Trong lúc nhất thời, hai người Sở Vô Khuyết dường như đã đoán được chuyện gì, vẻ mặt hơi khó nhìn, tuy nhiên không ai nói thêm điều gì.
Không hề để ý đến hai người Sở Vô Khuyết, ánh mắt của Phần Thiên Chúa Tể than nhiên nhìn về phía Sở Mục, ngữ khí bình thản nói: "Ta được Tam hoàng tử mời đến Đế Đô, nhưng không nghĩ tới lại bị chặn ở ngoài cửa. Xem ra Hoàng đế của Vô Nguyệt Đế Quốc đúng là không có chút đạo đãi khách nào."
Được Tam hoàng tử mời? Nghe thấy lời này của Phần Thiên Chúa Tể, ánh mắt Sở Mục vô thức liếc sang Sở Vô Minh ở bên cạnh. Tuy rằng đó chỉ là một câu nói vô cùng đơn giản nhưng Sở Mục đã nghe ra được một chút manh mối từ trong đó
Hiện tại cuộc tranh giành ngôi vị thái tử giữa ba huynh đệ Sở Vô Minh càng lúc càng kịch liệt. Vốn dĩ Sở Vô Minh không có Đạo Hoàng Cảnh đại năng hỗ trợ, gần như có thể nói là bị đào thải. Thế nhưng bây giờ Sở Vô Minh vậy mà lại mang về một Đạo Hoàng Cảnh đại năng, như vậy tự nhiên mục đích của Sở Vô Minh vô cùng rõ ràng, hắn ta muốn đưa Phần Thiên Chúa Tể vào hoàng thất.
Sắc mặt Sở Mục có hơi phức tạp, thân là phụ thân, làm sao Sở Mục cũng không nghĩ đến, Sở Vô Minh vậy mà lại tìm được một vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng từ bên ngoài tới, hơn nữa còn muốn mang người này về Đế Đô.
Trong luc Sở Mục rơi vao trầm mặc, anh mắt Phần Thiên Chua Tể thản nhiên nhìn về phía chân trời, ngữ khí vẫn đạm mạc như trước: "Nhìn đủ chưa? Trốn ở một bên không hiện thân, có phải là hơi mất mặt hay không?"
Trong không trung còn có người ẩn nấp, theo sau lời nói của Phần Thiên Chúa Tể, ở phía chân trời thật sự có hai bóng người xuất hiện. Mà khi nhìn thấy hai người này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều hành lễ. Không cần phải nói, hai người này chính là hai vị Đạo Hoang Cảnh đại năng của hoàng thất Sở gia.
Hai vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng này đều là lão giả tóc đã hoa râm. Sau khi hiện thân, một người trong đó nhìn về phía Phần Thiên Chúa Tể nói: "Các hạ muốn tham dự vào trận chiến tranh gianh ngôi vị thái tử? Để trợ giúp Tam hoàng tử điện hạ ư?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!