Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sau khi nói hết tất cả về việc trong hoàng thất có hai vị Đại năng Đạo Hoàng Cảnh cho Phần Thiên Chua Te biết, Phần Thiên Chua Te nghe những lời này vốn là sững sờ, ngay sau đó sắc mặt ngưng trọng nhìn lại về phía Tiêu Trần nói:

"Ngươi có chắc chắn là tên Tam hoàng tử kia không nói dối ngươi?"

"Chắc chắn, bởi vì hắn ta không có lý do gì để phải nói dối ta, hơn nữa, tình huống của Sở Vô Minh bây giờ đã là cực kỳ nguy hiểm. Nếu như vào lúc đó ta có thể trợ giúp hắn ta một tay, chúng ta không những có thể mau chóng đứng vững gót chân tại Vô Nguyệt Đế Quốc mà thậm chí còn có thể phát triển thế lực đến bên trong Đế Đô."

"Thiên thúc, tòa thành Nguyệt Tích này chung quy cũng chỉ là một tòa thành nhỏ. Mặc dù ở đây có một loại bảo vật kỳ lạ như quả Huyễn Nguyệt, nhưng tài nguyên tu luyện thì vẫn khá ít. Nhưng mà ở Đế Đô thì lại khác, với tư cách là một kinh đô của một quốc gia, có lẽ phải đến gần tám phần tài nguyên tu luyện của toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc đều tập trung ở bên trong Đế Đô. Nếu như có thể đi đến Đế Đô, việc tu luyện của chúng ta chẳng phải là sẽ thu được kết quả càng thêm làm chơi ăn thật sao."

Tiêu Trần nói rõ tình cảnh hiện tại của Sở Vô Minh cho Phần Thiên Chúa Tể, đồng thời cũng nói thẳng ra kế hoạch của bản thân.

Dựa theo suy nghĩ của Tiêu Trần, Sở Vô Minh hiện tại đã đứng ở trên bờ vực, lại không có đường lui, mà nguyên nhân tạo thành hết thảy những việc này, cũng là bởi vì sau lưng Sở Vô Minh không có Đại năng Đạo Hoàng Cảnh chống đỡ. Như thế, Phần Thiên Chua Te sẽ nghiễm nhiên trở thành cọng rơm cứu mạng mà Sở Vô Minh đang một mực tìm kiếm.

Thử tưởng tượng một chút, nếu để cho Sở Vô Minh phát hiện Phần Thiên Chúa Tể tồn tại, vậy thì hắn ta sẽ làm cái gì?

Không hề nghi ngờ gì nữa, Sở Vô Minh chắc chắn sẽ không tiếc công sức để lôi kéo Phần Thiên Chúa Tể, đồng thời hắn ta cũng sẽ đích thân giới thiệu Phần Thiên Chúa Tể với hoàng thất của Vô Nguyệt Đế Quốc. Kể từ đó, có lời giới thiệu của Sở Vô Minh, Phần Thiên Chúa Tể muốn mưu cầu một vị trí nhỏ nhoi trong hoàng thất cũng thuận lý thành chương rồi.

Hơn nữa, nếu là Sở Vô Minh đưa Phần Thiên Chúa Tể vào Đế Đô, cũng sẽ không khiến cho hoàng thất cảnh giác quá nhiều. Dù sao đây cũng là Đại năng Đạo Hoàng Cảnh mà Sở Vô Minh tìm đến.

Đã không đắc toi hoang that, lại con co the giup Phần Thiên Chua Tể tìm được một chỗ đứng nhỏ nhoi trong hoàng thất. Đã có những điều này rồi thì tất cả mọi người sẽ có thể tiến vào Đế Đô cách quang minh chính đại. Một mặt là trợ giúp, dẫn dắt Tam hoàng tử Sở Vô Minh, một mặt khác thì nhanh chóng đứng vững gót chân ở Vô Nguyệt Đế Quốc.

Đúng như Tiêu Trần vẫn luôn nghĩ, mọi người đến Thiên Hà lục địa này đều không phải để tìm nơi ẩn náu, cũng không phải đến để chém giết đánh nhau, mà tới nơi này là để tìm kiếm con đường tiến bộ đấy. Mà muốn tiến bộ, muốn đột phá tu vi, thì tài nguyên đương nhiên là một thứ không thể thiếu.

Muốn đạt được đầy đủ tài nguyên tu luyện ở trên mảnh đất Thiên Hà lục địa này thì nhất thiết phải hòa nhập vào Thiên Hà lục địa. Nếu không thể hòa nhập vào bên trong Thiên Hà lục địa, thì mọi người làm sao có thể tranh đoạt tài nguyên tu luyện cùng với các thế lực địa phương khác ở Thiên Hà lục địa được đây?

Chính là bởi vì điều này cho nên khi nghe nói Sở Vô Minh muốn chiêu mộ chính mình, trong nội tâm Tiêu Trần đã có kế hoạch này. Kế hoạch đó chính là nhờ cậy vào sự giúp đỡ của Sở Vô Minh, khiến cho mọi người có thể nhanh chóng đứng vững gót chân ở Vô Nguyệt Đế Quốc, như thế thì cho dù sau này mọi người có muốn tiếp tục ở lại Vô Nguyệt Đế Quốc hay là đi nơi khác phát triển thì đều có trăm lợi mà không có một hại.

Có thể nói, Vô Nguyệt Đế Quốc này chính là bàn đạp lớn để mọi người hòa nhập vào Thiên Thần lục địa, mà Sở Vô Minh cũng chính là cơ hội tốt nhất trước mắt. Và nếu như cuối cùng bọn người Tiêu Trần có thể trợ giúp Sở Vô Minh bước lên ngôi vị thai tử thì Vo Nguyet Đe Quốc lại se trở thành nơi trú ẩn an toàn nhất cho mọi người tại trong Thiên Thần lục địa. Và thậm chí Tiêu Trần còn nghĩ qua, sau này hắn sẽ đưa phụ mẫu tới Vô Nguyệt Đế Quốc, như thế thì bản thân hắn cũng mới an tâm.

Đương nhiên, việc đưa phụ mẫu đến Vô Nguyệt Đế Quốc này vẫn nên bàn tính sau, bởi vì điều kiện tiên quyết là bản thân hắn nhất định phải trợ giúp Sở Vô Minh tranh đoạt được ngôi vị thái tử, nếu không thì tất cả những việc này đều chỉ là nói suông, và tiếp theo còn phải tìm được tung tích của phụ mẫu nữa.

Đã có thể không cần phải trở mặt cùng hoàng thất, lại có thể hòa nhập vào bên trong toàn bộ Vô Nguyệt Đế Quốc. Khiến cho tất cả mọi người quang minh chính đại trở thành thế lực cường đại tại một phương Vô Nguyệt Đế Quốc, quang minh chính đại đi đi lại lại ở bên trong Vô Nguyệt Đế Quốc, có thể tranh đoạt tài nguyên tu luyện cùng các thế lực địa phương khác, điều này chính là mục tiêu cuối cùng của Tiêu Trần.

Có thể nói, một cái kế hoạch tính toán này của Tiêu Trần cho dù là đối với chính bản thân hắn hay là đối với Sở Vô Minh đều chỉ có lợi. Cho nên căn bản không cần cân nhắc tới việc liệu Sở Vô Minh có thể cự tuyệt hay không, bởi vì hắn ta hoàn toàn không có lý do để cự tuyệt, cũng sẽ không nổi lên một chút nghi ngờ nào cả ...

Về phần Phần Thiên Chúa Tể, ông ta chỉ cần nói cho Sở Vô Minh biết ông ta là một cường giả Đại năng Đạo Hoàng Cảnh đang sống ngao du bốn bể là được rồi như vậy sẽ không tồn tại một điểm đáng ngờ nào cả.

So sánh giữa việc cùng lúc có được hai cường giả Đại năng Đạo Hoàng Cảnh với việc bị hoàng thất trở mặt, không thể nghi ngờ gì, lựa chọn như vậy chính là hoàn mỹ nhất.

Dù sao nếu không phải là mượn mặt mũi Sở Vô Minh thì mọi người muốn từ thành Nguyệt Tích phát triển đến Đế Đô, chỉ sợ sẽ còn gặp phải không ít trở ngại đâu. Đồng thời cũng sẽ rất dễ dàng khiến cho hoàng thất sinh lòng đề phòng. Dù sao thì một Đại nang Đạo Hoang Cảnh lạ lẫm đột nhiên xuất hiện tại Vô Nguyệt Đế Quốc, điều này đương nhiên là một chuyện lớn, mà một khi hoàng thất cho rằng bọn người Tiêu Trần có tính uy hiếp thì nhất định sẽ ra tay vây quét tiêu diệt bọn họ.

Đến lúc đó, mặc dù bọn họ có Phần Thiên Chúa Tể ở đây, nhưng bên hoàng thất cũng có hai vị Đại năng Đạo Hoàng Cảnh. Một khi hoàng thất ra tay, kết cục số phận của mọi người đều có thể hình dung ra đấy, cho dù không bị tiêu diệt hoàn toàn thì nhất định sẽ bị thương vong nặng nề. Như vậy rõ ràng là đi ngược lại ước nguyện ban đầu của mọi người khi đến Thiên Hà lục địa.

Nghe xong kế hoạch của Tiêu Trần, Phần Thiên Chua Te trầm ngâm trong chốc lát, lúc lâu sau mới nói với Tiêu Trần:

"Trần Nhi, ý tưởng của ngươi quả thực rất hay, nhưng ngươi đã từng nghĩ tới, nếu như Sở Vô Minh cuối cùng thất bại, vậy thì chúng ta nên lo liệu như thế nào? Với tư cách người theo phe Sở Vô Minh, nếu như hắn ta thất bại, hai vị hoàng tử khác liệu có thể dễ dàng buông tha chúng ta hay không?"

Nghe Phần Thiên Chúa Tể nói những lời này, Tiêu Trần trả lời lại:

"Thiên thúc, từ xưa đến nay, chúng ta đều tìm kiếm và mưu cầu phú quý trong nguy hiểm, đã muốn thuận thuận lợi lợi tiến vào chiếm giữ Đế Đô, muốn quang minh chính đại trở thành thế lực ngang ngược một phương bên trong Đế Đô thì làm sao lại có thể không chịu được một ít liều lĩnh mạo hiểm đây chứ, so sánh với mạo hiểm rủi ro thì lợi ích của chúng ta chẳng phải sẽ lớn hơn rất nhiều sao?"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!