Cũng giống như các chiến tuyến khác, chiến tuyến ở Trung Thổ thần vực cũng đang bạo phát, các vị võ giả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng đều cùng nhau chém giết, đôi bên đã có sáu Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng ngã xuống, nhưng mà cho dù như thế thì cũng đều cố gắng chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.
Thân là tam đại thú hoàng của yêu thú đế quốc, ba người Sư Hoàng sớm đã đầy những vết thương.
"Nghiệt súc, chết đi cho ta." Cùng Sư Hoàng đối chiến là một tên Ma Hoàng, chiến đấu kịch liệt một quyền xuất ra, đã nhìn ra tình hình của Sư Hoàng thật sự không tốt, cho nên tên Ma Hoàng xuống tay cũng không có chút lưu tình.
Đối mặt với công kích của Ma Hoàng, Sư Hoàng trong mắt hiện lên một tia kiên quyết, chiến đấu cho đến bây giờ, mỗi một trận chiến đều có thể nói là vô cùng nguy hiểm, chỉ cần sở hở một chút là có thể đẫn đên cái chết.
Tự mình biết rõ tình huống của bản thân hiện giờ, Sư hoàng cao giọng quát: "Chư vị, ta chỉ sợ mình phải đi trước một bước rồi."
Tiếng quát rõ ràng truyền vài trong tai đám người Cửu Tiêu Chúa Tể, nghe thấy lời này, chúng Chúa Tể không có trả lời, chẳng qua trong mắt đều có một mảnh bi thương đau khổ hiện lên, lời nói này, trong vài ngày qua mọi người ở đây đã nghe qua rất nhiều lần, mà mỗi một lần xuất hiện lời nói như vậy đồng nghĩa với việc một Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng lại ngã xuống.
Tất cả mọi người đều rất rõ ràng, chiến đấu đến cuối cùng nếu là thật sự không thể giữ được, thì lựa chọn cuối cùng chính là cùng đối thủ đồng quy vu tận, tuyệt đối không thể làm cho số lượng Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng của hai bên có sự chênh lệch quá lớn, nếu không cả chiến cuộc đều có thể bị phá vỡ.
Cho nên lựa chọn trong một khắc cuối cùng của chúng Chúa Tể đều ăn ý một cách thần kì, đó chính là có chết cũng phải kéo theo một kẻ làm đệm lưng.
Cùng ba người Bá Quyền Chúa Tể giống nhau, sau khi Sư Hoàng gầm lên một tiếng, liền trực tiếp nhằm phía trước mặt Tôn Ma Hoàng lao đến, huyết mạch trong cơ thể giống như ngọn lửa hừng hực bốc cháy lên.
Tự thiêu huyết mạch, một cỗ ánh sáng màu đỏ rất nhanh đã lan ra nhiễm đỏ phía chân trời, cùng lúc đó, trên thế gian mất đi một Sư Hoàng và Ma Hoàng.
Lại có hai vị Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng đồng quy vu tận, chiến đấu diễn ra đến hiện tại, có thể nói cơ hồ mỗi một lần đại chiến bùng nổ, đều sẽ có môt cường giả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng cơ hồ trở thành một loại định luật, mà đối với các tu ma giả Ma Hoàng một phương, bọn họ trong lòng cũng vô cùng phẫn nộ, Chúa Tể Thiên Thần đại lục này, quả thực chính là một đám bị điên, phải chết cũng muốn kéo theo cho mình một cái đệm lưng.
Sư Hoàng ngã xuống, lại là một cường giả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng ngã xuống, đây đã là Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng thứ tư của Thiên Thần đại lục thân vẫn rồi.
Trận chiến vẫn còn tiếp tục, đồng thời ngay tại chiến tuyến của Trung Thổ thần vực cũng đang chiếu đấu rất kịch liệt, đám người Tiêu Trần cũng đang vội vàng trên đường đến đây.
Liên tiếp trong hai ngày, mọi người đều không dám dừng lại một khắc nào, hai ngày sau, mọi người cuối cùng cũng đến được Tây Quan thành, từ xa nhìn thấy tình hình của Tây Quan thành, nhưng ở phía trên tường thành, Tiêu Trần lại nhìn thấy treo đầy vải trắng, trong lòng ngưng lại một khắc, Chẳng lẽ toàn bộ cường giả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng đều đã thân vong?
Không nghĩ gì nhiều, mọi người thẳng hướng Tây Quan thành mà đi, ngay tại thời điểm gần đến Tây Quan thành một vài cường giả Đạo Hoàng Cảnh xuất hiện, ngăn cản đám người Tiêu Trần, tên cầm đầu cao giọng quát: "Kẻ nào xâm phạm Tây Quan thành?"
Còn chưa nhìn thấy rõ diện mạo của đám người Tiêu Trần, nghe thấy lời này, Tiêu Trần trả lời: "Cửu Tiêu cung Tiêu Trần."
Tự báo thân phận, nghe xong lời này, đầu lĩnh Đạo Hoàng Cảnh cường giả đem tầm mắt nhìn về phía đám người Tiêu Trần, người tới cư nhiên lại là các đại Kiêu Vương, người này mới vội vàng hành lễ nói, "Thì ra là chư vị Kiêu vương, đắc tội."
"Không sao, chúng ta muốn vào thành gặp Chúa tể đại nhân." Đối với lời nhận lỗi của người này, Tiêu Trần cũng không để ý đến.
Muốn gặp mặt Chúa Tể, nghe lời nói của Tiêu Trần, Đạo Hoàng Cảnh cường giả vẫn chưa cự tuyệt, thậm chí đều không có thông báo, trực tiếp liền mang theo đám người Tiêu Trần đi đến trung tâm đại điện nơi mà chúng Chúa Tể đang ở.
Đám người Tiêu Trần thành công đến được Tây Quan thành, lúc này ở bên trong trung tâm đại điện, chúng chúa tể sắc mặt ai đấy đều bi thống, kể từ sau ngày Sư Hoàng thân vẫn, trận chiến hôm qua, hai Tôn Thú Hoàng của yêu thú đế quốc còn lại cũng đã thân vẫn, đến lúc này Thiên Thần đại lục một phương trong nhất thời đã có sáu vị cưởng giả Đạo Hoàng Cảnh Đại Năng cùng lúc ngã xuống.
Chúa Tể hiện tại còn sống, cũng chỉ còn có Cửu Tiêu Chúa Tể, Phần ThiênChúa Tể, Thiên Đan Chúa Tể, Mộc Thiên Chúa tể, Thần Phù Chúa Tể, Thiên Cơ Chúa Tể, cùng với Đan Vân Chúa Tể tất cả là tám người .
Vốn dĩ là mười bốn vị Chúa Tể, hiện tại chỉ còn lại có tám người, như thế thương vong quả thực khó có thể tưởng tượng, hơn nữa trong lòng đám người Cửu Tiêu Chúa Tể cũng rõ ràng, trận chiến tiếp theo tuyệt đối còn có thể có người sẽ lại ngã xuống, trừ phi chiến tranh kết thúc, nếu không tất cả đều không thể chấm dứt.
Trong lúc chúng Chúa Tể bởi vì chuyện tam đại Thú Hoàng thân vẫn mà bi thương, một cường giả Đạo Tôn Cảnh vội vàng bẩm báo nói đám người Tiêu Trần Kiêu Vương đi tới Tây Quan thành, nghe vậy, chúng chúa tể lúc này liền cho đám người tiến vào.
Mặc dù thông qua truyền âm phù đã biết vự việc biên trong Toả Thiên đại trận, biết được đám người Tiêu trần đã tiêu diệt toàn bộ tu ma giả Thiên Kiêu, chúng Chúa Tể trong lòng vui sướng vạn phần, hiện giờ mọi người bình an đi đến Tây Quan thành, chúng Chúa Tể coi như là thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Mang theo Hạo Thiên bốn người bước đi tiến trong điện, nhìn đến chúng chúa tể, đám người Tiêu Trần cung kính hành lễ nói: "Tham kiến Chúa Tể đại nhân."
"Trở về là tốt rồi, trận chiến trong Khóa thiên đại trậntoàn bộ tiêu diệt tu ma giả Thiên Kiêu, các ngươi làm tốt lắm." Đối với việc hành lễ của đám người Tiêu Trần, chúng chúa tể vui mừng gật đầu trả lời.
Kết quả của trận chiến Khóa thiên đại trậnchúng chúa tể thực vừa lòng, biểu hiện của đám người Tiêu Trần đủ để có thể nói là vô cùng hoàn mỹ, nghe những lời chúng chúa tể tán thưởng, Tiêu Trần bọn họn cũng không cảm thấy vui vẻ, ở trên đường đến cũng đã biết, kể từ sau khi ba vị Chúa tể ngã xuống trong hai ngày này, tam đại Thú Hoàng cũng là lần lượt thân vẫn.
Sự thảm khốc của chiến tranh càng ngày càng tăng, nếu còn không mau chóng chấm dứt trận chiến tranh này, chỉ sợ còn có thể có thêm nhiều Chúa Tể phải ngã xuống, chính vì vậy trước mắt vẫn không phải là thời điểm nên mừng thầm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!