Kể từ sau thảm kịch ở Thiên Kiếm Phong, Tiêu Trần quả thực đã thay đổi rất nhiều, lúc đầu còn trầm mặc ít nói, tuy rằng sau này có vẻ đã bình phục và nghĩ thông rồi, nhưng Long Thanh có thể cảm nhận rõ ràng rằng tính tình của Tiêu Trần quả thực đã thay đổi rất nhiều.
Trước kia Tiêu Trần ngoài tài năng ra thì tâm tính cũng không khác gì những người trẻ tuổi khác, nhưng bây giờ thì hoàn toàn ngược lại, chỉ cần nói rằng kế hoạch lần này mà Tiêu Trần bày ra nhằm tiêu diệt hoàn toàn thiên kiêu của tu ma giả, Tiêu Trần lúc trước có thể nghĩ ra được là hoàn toàn không thể.
Mặc dù trước đó Tiêu Trần sẽ chiến đấu không ngừng với đám tu ma giả nhưng tuyệt đối không thể nghĩ ra một kế hoạch hoàn hảo như vậy, có thể nói là không có sơ sót.
Và điều khiến Long Thanh ngạc nhiên nhất là kế hoạch này đã bắt đầu ấp ủ trong lòng Tiêu Trần ngay sau trận chiến đầu tiên với tu ma giả thiên kiêu.
Chịu đựng một thời gian dài như vậy và chiến đấu với tu ma giả gần một tháng, mọi việc Tiêu Trần làm là để mở đường cho kế hoạch của mình, với tâm cơ thâm sâu như vậy, dù Trần Lăng có đầu thai chuyển kiếp cũng không thể như vậy đi.
Ngạc nhiên trước những thay đổi của Tiểu Trần, nghe vậy, Tiêu Trần khẽ cười, ánh mắt vẫn nhìn chắm chằm về hướng doanh trại chính của tu ma giả, giọng điệu bình tĩnh nói: "Nhị tỷ cảm thấy ta đã thay đổi rất nhiều sao?"
"Thay đổi rất lớn. Tiểu đệ của trước kia sẽ không nghĩ ra được kế hoạch như vậy." Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Trần, Long Thanh thành thật trả lời mà không hề che giấu.
"Con người luôn lớn lên, vả lại lần này chúng ta và tu ma giả là tương xứng. Nếu không có một chút thủ đoạn làm sao có thể đánh bại tu ma gỉa thiên kiêu" Tiêu Trần đáp.
Tiêu Trần không quan tâm đến những thay đổi của mình. Sự cố Thiên Kiếm Phong thực sự khiến hắn cảm động rất nhiều, đồng thời nó cũng khiến Tiêu Trần hiểu ra một sự thật.
Khi đối mặt với đối phương, nếu bạn có chút mềm lòng thì người gặp nạn có thể là chính bản thân bạn hoặc những người xung quanh.
Vì vậy, khi đối mặt với tu ma giả thiên kiêu, ngay từ đầu Tiêu Trần đã nghĩ cách giết hết bọn chúng mà không để chúng có cơ hội quay đầu.
Đối mặt với kẻ thù, bạn phải làm tất cả những gì có thể, chỉ để giết hết chúng.
Phải nói rằng sau khi trải qua sự việc của Thiên Kiếm Phong, Tiêu Trần càng trở nên quyết đoán và tàn nhẫn hơn, đương nhiên đây đều là thời điểm đối mặt với kẻ thù còn đối đãi với người thân cận, Tiêu Trần không hề thay đổi, ngược lại bây giờ Tiêu Trần còn trở thành người biết trân trọng những người xung quanh hơn, căn bản vì hắn không muốn thấy bất cứ ai quanh mình bị tổn thương, đây cũng là lý do tại sao Tiêu Trần lại tàn nhẫn và nhẫn tâm với kẻ thù như vậy.
Lời nói vừa dứt, Tiêu Trần thu hồi ánh mắt, tha thiết nhìn Long Thanh, "Nhị tỷ chỉ cần nhớ kỹ một câu, cho dù sau này có chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ là tiểu đệ của tỷ, điều này sẽ không bao giờ thay đổi."
Sau đó, Tiêu Trần bước xuống bức tường thành, nếu dự đoán đúng thì ngày mai đám người Hạo Thiên nhất định sẽ tấn công, tranh thủ tối nay để hồi phục thương tích càng nhiều càng tốt là điều quan trọng nhất.
Nhìn thấy bóng lưng Tiêu Trần rời đi, Long Thanh đầu tiên là hơi kinh ngạc, một lúc sau, trên mặt Long Thanh mới nở một nụ cười, "Đúng vậy, nhưng có phải tiểu đệ hiểu lầm ý ta không? Ta nói đệ thay đổi như vậy, không phải mang ý nghĩa là đệ đã lớn rồi sao, nhóc. "
Một đêm không nói nên lời, sáng sớm hôm sau, Tiêu Trần từ từ mở mắt, sau một đêm nằm điều trị, vết thương của hắn đã hồi phục phần nào, tuy còn lâu mới lành nhưng thế này là đủ. Dù sao thì Hạo Thiên và những người khác cũng bị thương như vậy.
Ra khỏi nơi ở, Tiêu Trần lại đến bức tường thành, mặc dù mọi thứ trông không khác gì ngày hôm qua nhưng Tiêu Trần biết rằng trong ngày hôm nay, Hạo Thiên chắc chắn sẽ phát động một cuộc tấn công.
Yên lặng chờ đợi trong thành phố chính, không chỉ Tiêu Trần, mà còn những người khác.
Sau một loạt chuẩn bị, tất cả mọi người đều biết đây là trận chiến quyết định cuối cùng, Tiêu Trần đã đánh cược toàn bộ sức lực của mình cho trận chiến này, nếu trận chiến này không thể phân thắng bại, muốn đánh bại tu ma giả một lần nữa khả năng là rất thấp.
Thiên kiêu yên lặng chờ đợi sự xuất hiện của đám tu ma giả, mọi người giống như lâm đại địch, thời gian từng giây từng phút trôi qua, trời sớm đã về đêm, bóng tối bao trùm mặt đất.
Cả một ngày tu ma giả thiên kiêu không xuất hiện, không ít người cho rằng hôm nay tu ma giả thiên kiêu sẽ không tới tấn công, ngay cả những kiêu vương cũng nghĩ như vậy.
Tập trung trong đại sảnh, Man vương Hoang Cổ trầm giọng nói: "Tiêu Trần sư huynh, ta nghĩ rằng đám tu ma giả thiên kiêu hôm nay sẽ không đến?"
Trời đã về đêm, tu ma giả vẫn chưa xuất hiện, Hoang Cổ cho rằng hôm nay Hạo Thiên và những người khác không đến. Nghe những gì Hoang Cổ nói, Tiêu Trần đáp: “Ngươi nghĩ cảm thấy sẽ không ư? Hạo Thiên có lẽ cũng nghĩ như ngươi vậy. "
“Sư huynh, ý huynh là bọn họ sẽ đánh lén?” Nghe được lời nói của Tiêu Trần, Hoang Cổ bối rối hỏi.
Cả ngày không thấy bóng dáng của đám tu ma giả thiên kiêu, vì vậy Tiêu Trần càng lúc càng chắc chắn rằng Hạo Thiên nhất định sẽ có động thủ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!