Trận chiến trong chiến tuyến Nam Phong vực, hay trận chiến trong khóa thiên đại trận có liên quan đến hướng đi của toàn bộ trận chiến, nói cách khác, kết quả thắng bại của Nam Phong vực là điểm mấu chốt của toàn bộ trận chiến mà Tiêu Trần và những thiên kiêu trẻ tuổi khác là chìa khóa của cả trận chiến.
Nghe được lời nói của Tiêu Trần, tất cả mọi người nhìn nhau, hiển nhiên là không ngờ Tiêu Trần lại nói như vậy, hơn nữa chiến trường Nam Phong vực bây giờ là chiến trường của các thiên kiêu trẻ của hai bên, chiến trường như vậy làm sao có thể ảnh hưởng được tới hướng đi của toàn bộ trận đánh?
Phải biết, cho dù mọi người đều là thế hệ trẻ xuất chúng, có tài năng phi thường nhưng bởi vì tuổi tác, căn cơ tu luyện vẫn còn quá thấp, căn cơ tu luyện như vậy trong Đạo Hoàng Cảnh đại năng có hàng chục cường giả, làm thế nào có thể chi phối kết quả của trận chiến?
Tiêu Trần nói rằng kết quả của chiến tuyến Nam Phong là mấu chốt của toàn bộ trận chiến, điều này khiến mọi người hơi khó hiểu, Man Vương Hoang Cổ mở miệng nói: “Tiêu Trần sư huynh, lời này của huynh là có ý gì? Chỉ bằng chút sức mạnh của chúng ta e rằng không đủ để xác định hướng của cuộc chiến? "
Sau khoảng thời gian chiến đấu ác liệt này, tên gọi của mọi người đối với Tiêu Trần cũng đã thay đổi, mọi người đều gọi Tiêu Trần là sư huynh bao gồm cả Cô Độc Vô Nhai, Long Thanh, Trần Lăng, lúc không có người ngoài ba người họ vẫn gọi với tư cách là huynh muội tương xứng.
Trước những câu hỏi từ Man Vương Hoàng Cổ, Tiêu Trần giải thích.
"Thực lực tu luyện của chúng ta thật sự không thể khống chế xu thế của trận chiến, nhưng thử nghĩ xem, nếu chúng ta có thể bắt được Hạo Thiên và những Ma Thánh thân truyền này thì sao? Không cần tất cả bọn họ, cho dù chỉ là bắt sống một hai người, thì mọi người nghĩ sao? "
Tiêu Trần hỏi, nghe những lời này, mọi người trầm ngâm trong giây lát sau đó Mộc Hợp phản ứng đầu tiên, nhìn Tiêu Trần và nói với sự phấn khích.
"Tiêu Trần sư huynh có ý dùng bọn họ uy hiếp Ma Hoàng bên đám tu ma giả?"
Đoán được ý định thực sự của Tiêu Trần, Hạo Thiên và những người khác với tư cách là Ma Thánh thân truyền, địa vị trong đám tu ma giả tuyệt đối cao. Nếu bị bắt, họ sẽ bị đưa đến chiến trường Trung Thổ thần vực, nơi có những Ma Hoàng này. Mặt khác, sử dụng mạng sống của họ đe dọa chắc chắn có thể khiến một nhóm các Ma Hoàng ném vũ khí điều khiển và đầu hàng.
Thậm chí có thể sử dụng những Ma Thánh thân truyền này để tạo cơ hội giết Ma Hoàng, dù có thể chỉ cần giết được Ma Hoàng thì sức mạnh của Đạo Hoàng Cảnh của cả hai bên sẽ thay đổi, cán cân chiến thắng chắc chắn sẽ nghiêng về Thiên Thần lục địa.
Nghe được lời này của Mộc Hợp, các kiêu vương cũng lần lượt hiểu ra, quả thực nếu sử dụng tốt Ma Thánh thân truyền hoàn toàn có thể khống chế cục diện trận chiến.
Hơn nữa, tổng thể thực lực của hai bên bây giờ cũng không chênh lệch bao nhiêu, dễ bị thay đổi nhất chính là thiên kiêu trẻ tuổi bởi nó có thể thay đổi nhiều thứ.
Dưới sự gợi ý của Tiêu Trần, mọi người cuối cùng cũng nhận ra tầm quan trọng của Nam Phong vực, kết quả của Nam Phong vực này quả thực có thể ảnh hưởng đến phương hướng của toàn trận.
Tất nhiên, bây giờ Tiêu Trần và những người khác không biết rằng trong chiến trường chính của Trung Thổ thần cực, Đạo Hoàng Cảnh đai năng đã thất thủ và bốn người trong số họ đã ngã xuống cùng một lúc.
Cái khác lại lâm vào trầm ngâm, lời nói của Tiêu Trần không phải không có lý nhưng muốn bắt những Ma Thánh thân truyền này đâu phải dễ dàng? Chiến đấu ác liệt hơn một tháng rồi nhưng kiêu vương không chiếm được chút lợi thế nào trong tay đám Ma Thánh thân truyền này, thực lực hai bên ngang nhau, muốn lấy mạng cũng không dễ dàng gì.
“Bắt sống bọn họ không dễ đâu.” Nhìn về phía đám người, Ly hỏa kiêu vương Phượng Lăng Dạ trầm giọng nói.
Tiêu Trần khẽ cười trước câu nói của Lăng Dạ "Thật sự không dễ dàng. Nếu như lúc đầu chúng ta nói ra thậm chí có thể nói là không có chút cơ hội nào nhưng bây giờ đã khác. Chỉ cần chúng ta lên kế hoạch tốt là được rồi, không thể không thành công. "
Có khả năng thành công, nghe được lời của Tiêu Trần, các kiêu vương lần lượt nhìn Tiêu Trần, đối mặt với ánh mắt của mọi người, Tiêu Trần mỉm cười nói.
"Quả thực không thể bắt hay giết chúng khi chúng ta mới tiếp xúc với Hạo Thiên nhưng sau hơn một tháng chiến đấu ác liệt, bất kể là chúng ta hay nhóm người Hạo Thiên đều có rất ít bảo vật cứu mạng, nếu không có những bảo vật giữ mạng này không phải là cơ hội của chúng ta sao? "
Chưa bao giờ đề xuất ý định bắt sống Hạo Thiên và những người khác bởi vì Tiêu Trần cảm thấy thời gian chưa đến, nhưng nếu hôm nay chủ động nói ra là bởi Tiêu Trần cảm thấy đã đến thười điểm thích hợp.
Những bảo vật cứu mạng của cả hai bên đã tiêu hao gần hết, kết quả là nếu nhóm người Hạo Thiên không có những bảo vật cứu mạng đó, muốn bắt giữ bọn họ há chẳng phải dễ dàng hơn sao.
Tất nhiên, đây chỉ là cơ hội và thành công không đơn giản như vậy bởi vì khi Hạo Thiên và những người khác đã hết vật cứu mạng, thì nhoms người Tiêu Trần cũng còn lại không mấy vật cứu mạng.
Sau khi nghe những lời của Tiêu Trần, mọi người đều đoán rằng Tiêu Trần chắc chắn đã có dự định gì đó trong lòng, nếu không với tính cách của Tiêu Trần sẽ không nói suông như vậy.
“Tiêu Trần sư huynh Tiêu Trần, mau nói về kế hoạch của huynh đi.” Nhìn Tiêu Trần, Lâm Nặc hỏi.
Thấy vậy, Tiêu Trần không thừa nước đục thả câu nhìn về phía đám người nói: "Mọi người vẫn còn giữ những tấm phù triện mà mấy ngày trước ta đã nhờ mọi người giữ chứ?"
“Đương nhiên.” Nghe vậy, mọi người đồng thanh đáp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!