Những đòn tấn công của Tiêu Trần đã thực sự chọc tức Hầu Vương. Đánh một đòn mạnh, Tiêu Trần phải thừa nhận là mình đã xem thường Hầu Vương rồi. Thực lực của hắn ta đủ mạnh để có thể sánh ngang với các võ giả Huyền Nguyên Cảnh.
Chỉ là yêu thú cấp một mà cũng đã mạnh ngang bằng võ giả Huyền Nguyên Cảnh. Tiêu Trần không khỏi lui về phía sau hơn mười bước, cánh tay cầm Thanh Vân kiếm cũng hơi run lên vì mới bị sức mạnh khổng lồ kia làm chấn động.
Gầm... Một chiêu đã lấy được thế mạnh, Hầu Vương không cho Tiêu Trần thời gian để thở, gầm lên một cách giận dữ, chủ động tấn công về phía Tiêu Trần.
Trước sự tấn công của Hầu Vương, Tiêu Trần cũng không tỏ ra sợ hãi. Mặc dù sức mạnh của Hầu Vương mạnh hơn dự đoán của mình, nhưng không tới mức không thể đấu lại. Hơn nữa, hiện tại Tiêu Trần cũng không còn cách nào khác, chỉ có đánh chết Hầu Vương mới có thể thoát khỏi bầy khỉ này.
Vẫn là Kiếm Pháp Viêm Hỏa như cũ, Viêm Hỏa cực nóng bao quanh lấy thanh kiếm, Tiêu Trần và Hầu Vương chiến đấu kịch liệt.
Ròng rã mấy trăm chiêu khốc liệt, những vết thương trên người Tiêu Trần ngày càng nghiêm trọng, nhưng trên người Hầu Vương cũng có không ít vết kiếm.
Tất cả toàn là những đòn tấn công chí mạng. Thời gian gấp rút, Tiêu Trần không có nhiều thời gian để lãng phí.
Tiêu Trần liều mạng bị thương nặng, nhận lấy một đấm của Hầu Vương, cùng lúc đấy đâm kiếm ra. Thanh Vân kiếm trực tiếp đâm xuyên qua đầu Hầu Vương. Trước khi chết, Hầu Vương hét lên thảm thiết, cơ thể cường tráng ngã về phía sau.
Nghe Trần Lăng nói, Tiêu Trần vừa cười vừa trả lời.
Đông Kiếm Các? Nghe Tiêu Trần nói là đệ tử của Đông Kiếm Các, trong mắt Trần Lăng ánh lên một tia khác thường, nhưng rất nhanh liền lấy lại tinh thần, cười nói với Tiêu Trần.
“Được, nếu có thời gian ta nhất định sẽ đến.”