Căn bản là hắn cũng không để Mã Nguyên vào trong mắt. Chỉ có tu vi Đại Thành Khai Mạch Cảnh cùng với chút thực lực ít ỏi ấy thì hắn ta không thể nào chống đỡ được một đòn của Tiêu Trần. Phải biết rằng ba năm trước, khi Tiêu Trần gần mười lăm tuổi, hắn đã thành công vượt qua Khai Mạch Cảnh từ lâu.
Hắn đánh bại Mã Nguyên chỉ với một đòn duy nhất. Cùng lúc đó, Thẩm Minh một mực cố chấp im lặng lúc này cũng mở miệng nói:
“Ngươi chính là Chân Long Tiêu Gia, là thiên tài hơn người được lưu truyền ở huyện Lĩnh Sơn?”
Thẩm Minh đã từng nghe qua tên của Tiêu Trần. Không chỉ riêng hắn ta, mọi tầng lớp cao ở tông Giác Sơn đều được nghe danh của Tiêu Trần. Ấy là chuyện hiển nhiên, từ khi Tiêu Trần còn nhỏ, hắn đã thể hiện tài năng thiên phú, làm cho người khác không tài nào theo kịp. Vốn dĩ, tầng lớp cao ở tông Giác Sơn muốn đặc biệt thu nhận Tiêu Trần làm đệ tử. Nhưng đáng tiếc rằng ba năm trước Tiêu Trần đã ra ngoài xông pha, đến tung tích cũng không rõ. Tông Giác Sơn không thể nào tìm thấy hắn.
Xưa nay tất cả chỉ nghe danh chưa từng gặp mặt, hôm nay cuối cùng cũng nhìn thấy Tiêu Trần thực sự. Không ai có thể phủ nhận được rằng so về mọi phương diện thì Tiêu Trần đều xuất sắc hơn Thẩm Minh. Cũng chính vì lý do ấy mà Thẩm Minh càng cảm thấy khó chịu trong người. Nhất là khi hắn ta thấy được vẻ phức tạp trong ánh mắt của Trần Mộ Tuyết thì sự khó chịu càng tăng thêm nhiều lần.
Ánh mắt Thẩm Minh hiện lên một tia lạnh lẽo, hắn ta lạnh lùng nói:
“Trước mặt ngươi, Mã Nguyên là sâu kiến. Tuy nhiên ngươi có biết hay không, ngươi ở trước mặt ta cũng không khác sâu kiến là bao…”
Tiêu Trần nghe được câu nói của tên đệ tử, hắn thờ ơ trả lời. Sau đó quét kiếm, trực tiếp đánh bại tên đệ tử này.
Sau khi thành công đánh bại được một người, cục diện tiếp theo cũng không xuất hiện việc gì ngoài ý kiến xảy ra cả, thời gian ngắn ngủi không đến một phút đồng hồ thì sáu tên đệ tử của tông Giác Sơn đã bị Tiêu Trần quét sạch gọn gàng.
Sáu người kết hợp lại cũng không thể hạ gục Tiêu Trần. Lúc này, người của tông Giác Sơn cũng chỉ còn một mình Thẩm Minh. Thẩm Minh nhìn người đám người nằm rạp dưới đất kêu rên, sắc mặt âm trầm. Lúc đó, Tiêu Trần nhàn nhạt hé miệng nói:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!