Dưới sự lãnh đạo của Tiêu Trần và những tên kiêu vương khác, tất cả mọi người đều sải bước vào trong khóa thiên trận. Toàn bộ khóa thiên trận chỉ dựa vào tuổi của đám người đó. Chỉ cần không vượt quá năm mươi tuổi liền có thể tiến vào khóa thiên đại trận mà không mảy may bị ngăn cặn, nếu không thì ngay cả Đạo Hoàng Cảnh đại năng cũng không vào được.
Nhìn mọi người sải bước tiến vào khóa thiên đại trận, xuyên qua tầng ám khí mầu vàng sẫm vô cùng thuận lợi, ánh mắt của Mộc Thiên chúa tể có chút phức tạp, vừa mong đợi, vừa tự hào lại vừa lo lắng về những nguy hiểm mà đám người Tiêu Trần có thể gặp phải, bất luận là kiêu vương nào gục xuống đối với Thiên Thần lục địa đều là một tổn thất không thể xem thường.
Ai có thể nghĩ rằng trong một trận chiến tầm cỡ như thế này lại có một chiến tuyến thực sự trở thành chiến trường của những tiểu tử này mà chiến thắng hay thất bại của chúng đã có thể ảnh hưởng đến đại cục.
Hít một hơi thật sâu, việc đã đến nước này, Mộc Thiên chúa tể cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng vào đám người Tiêu Trần. Ở Thiên Thần lục địa trong cuộc chiến với thiên kiêu đồng bạn, đám người Tiêu Trần là thế hệ vô địch cho nên dù có gặp thiên kiêu của lục địa khác, họ vẫn có thể tiến lên và chiến đấu bất khả chiến bại.
“Các ngươi, Nam Phong vực kể từ giờ phút này là của các ngươi.” Nhìn bóng lưng của mọi người, Mộc Thiên chúa tể khẽ lẩm bẩm một mình, sau khi dứt lời liền hóa thành một luồng sáng biến mất trên bầu trời, đã đưa đám người an toàn vào khóa thiên đại trận, Mộc Thiên chúa tể cũng muốn trở về chiến tuyến Trung Thổ thần vực, dù sao nơi đó cũng là chiến trường chính, tuyệt đối không thể phớt lờ.
Mộc Thiên chúa tể đi đồng thời Tiêu Trần và những người khác cũng đã tiến vào bên trong khóa thiên đại trận. Toàn bộ khóa thiên đại trận vô cùng rộng lớn. Dù sao trận pháp này cũng bao phủ toàn bộ chiến tuyến Nam Phong vực với gần ba mươi thành trì trải dài trên Tây Hải vực và Nam Phong vực.
Từ Nam Phong vực tiến vào, Tiêu Trần và những người khác đang ở trong doanh trại của đại quân Thiên Thần lục địa, ngay đối diện là doanh trại của những tu ma giả. Cũng không biết đám tu ma giả thiên kiêu đang ở đâu vào lúc này.
“Trước tiên phải đến thành chủ đã.” Cứ tìm kiếm mà không có mục tiêu rõ ràng như này thì cũng không phải là cách, Tiêu Trần dự định tới thành chủ trước.
Thành chủ đó từng là đại bản doanh của đại quân Thiên Thần lục địa, từ đây có thể nhìn thấy đại doanh của tu ma giả ở phía xa xa kia, ở trên cao nhìn xuống thành chủ còn có thể bao quát được toàn bộ chiến tuyến của Nam Phong vực vào trong tầm mắt.
Nghe câu này của Tiêu Trần, mọi người cũng không có ý kiến gì lập tức đi về phía thành chủ, trước đó Mộc Thiên chúa tể đã đem bản đồ của chiến tuyến Nam Phong vực đưa cho đám người Tiêu Trần cho nên mọi người cũng không bị bỡ ngỡ khi nhìn thấy cảnh vật xung quanh đây, dù sao thì mỗi một tòa thành trì trên bản đồ đều đã được đánh dấu kỹ càng, tỉ mỉ.
Men theo một đường thẳng tiến về nơi thành chủ, cùng lúc đó, bên trong đại doanh của tu ma giả, đám người của Hạo Thiên đã sớm trở lại rồi, đồng thời lúc này cũng biết được có một nhóm võ giả trẻ tuổi của Thiên Thần lục địa đã tiến vào bên trong khóa thiên đại trận.
“Số người bên đó và bên chúng ta cũng tương đương nhau, đều chỉ có trên dưới trăm người phải không?” Biết được số người võ giả lần này tiến vào khóa thiên đại trận giống bên bọn họ, chỉ có vỏn vẹn trên dưới trăm người, thất sư đệ Diệp Thiên Lâm lạnh lùng hỏi.
Đây là ý gì? Thiên Thần lục địa đó muốn đấu một trận công bằng sao? Phải biết rằng mới đây thôi, vào một ngày trước, một trăm người của Hạo Thiên đã tàn sát gần vạn tên võ giả thiếu niên của Thiên Thần lục địa, vết xe đổ này không ngờ Thiên Thần lục địa lại dám giẫm vào một lần nữa.
“Nghe được lời này của Diệp Thiên Lâm, ngũ sư huynh Tô Tà hơi mỉm cười nói: “Phía Thiên Thần lục địa hôm nay tự tin nhỉ? Chỉ e người mà bọn chúng phái đi lần này là bọn người thiên kiêu thôi.”
“Chỉ là một cái Thiên Thần lục địa nhỏ bé thì đào đâu ra trên trăm tên thiên kiêu được chứ? Thực đúng là chuyện cười mà.” Giọng của Tô Tà vừa dứt thì tiểu sư muội Ngọc Cẩn gần đó khinh thường nói.
Về phía đám người Tiêu Trần, từ lúc đến nơi mọi người cũng không quá để ý xung quanh, mà sở dĩ chỉ có một nhóm trăm người Tiêu Trần tiến vào khóa thiên đại trận, thứ nhất là bởi vì đám người Tiêu Trần không muốn mang theo quá nhiều người, mặt khác nếu đám tu ma giả chỉ có hơn một trăm thiên kiêu thì đám người Tiêu Trần cũng chỉ cần nhiêu đó thiên kiêu là được, nếu nói bọn người Hạo Thiên kiêu ngạo khinh người thì sự kiêu ngạo của đám người Tiêu Trần cũng giống không kém là bao.
Hơn nữa, đối mặt với bọn người của Hạo Thiên, võ giả trẻ tuổi bình thường hoàn toàn vô dụng với chúng, chủ động đến đây chẳng qua cũng chỉ trở thành vật hi sinh mà thôi.
Mọi người lần lượt lên tiếng bàn luận, sau cùng, người tọa tên ở phía trên cao kia, Hạo Thiên trước sau vẫn không nói gì mãi đến lúc này rốt cuộc cũng cất giọng lạnh nhạt nói: “Được rồi, có phải thiên kiêu hay không chỉ cần đi xem là biết thôi, bọn họ đã đến thành chủ rồi, đợi lát nữa chúng ta phải đi lĩnh giáo thử xem đám người mà Thiên Thần lục địa phái tới lần này rốt cuộc là kẻ như thế nào, hi vọng đừng giống như mấy tên lần tước, nếu không thì sẽ rất vô tên.”
Trải qua trận tàn sát ngày hôm trước, Hạo Thiên rõ ràng có chút thất vọng đối với lớp thanh niên trẻ tuổi của Thiên Thần lục địa, nếu như biểu hiện lần này của đám người Tiêu Trần vẫn như lần trước không gợi được sự hứng thú trong hắn, vậy Hạo Thiên sẽ tính tới việc trở về đại lục Huyết Ma bởi vì người của Thiên Thần lục địa này quá yếu, không cho bọn chúng được thứ bọn chúng muốn.
Nghe những lời này của Hạo Thiên, tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý.
Nhờ biết rõ đường đi, rất nhanh nhóm người Tiêu Trần đã đi đến chủ thành, đi dọc theo con phố có thể thấy khắp nơi trên đường phố đều là thi thể. Những thi thể này còn sót lại sau vụ thảm sát ngày hôm qua mà những người này cũng đều là những võ giả trẻ tuổi của Thiên Thần lục địa.
Trên mỗi thi thể đều có dấu vết từng bị tra tấn, có thể tưởng tượng những người này trước khi chết chắc hẳn đã bị tu ma giả hành hạ, hơn nữa có không ít thi thể hiện ra trong bộ dáng hai đầu gối quỳ dưới đất, điều này chứng minh rằng trước khi chết những người này đã sợ đến vỡ mật nên mới quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Một cuộc tàn sát vô cùng khủng khiếp, nhìn thấy cảnh hoang tàn khắp nơi trong thành trì này, sắc mặt của mọi người đều có chút âm trầm, thậm chí kiêu vương Hoàng Phủ Ngạo lạnh giọng quát lên:
“Mấy tên súc sinh này, ngày nào đó ta nhất định sẽ cho bọn chúng nếm thử mùi tên muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong”.
“Hừ, thà đứng tử chứ không quỳ sinh, lời này nói thì dễ, nhưng khi cái chết thực sự ập đến, mấy ai có thể thà chết chứ không chịu khuất phục?”
Giọng nói của Hoàng Phủ Ngạo vừa hạ xuống, Ly Hoả Kiêu Vương Phượng Lăng Dạ khẽ thở dài.
Những võ giả trẻ tuổi này trước khi chết đã vứt đi tôn nghiêm của chính mình, vứt đi tôn nghiêm của Thiên Thần lục địa, tuy nhiên nhóm người Tiêu Trần cũng không trách cứ nhiều về chuyện này, đối mặt với cái chết, đúng như lời Phượng Lăng Dạ nói, có bao nhiêu người có thể thà chết chứ không chịu khuất phục đâu?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!