Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Đã dặn dò Long Thanh đừng quá lo lắng cho mình, sau nhiều ngày như vậy, Tiêu Trần đã nghĩ thong suốt rất nhiều vấn đề, sự ra đi của những người thân bên cạnh quả thực rất đau lòng và khó có thể chấp nhận, bất luận là ai cũng vậy. 

             Nhưng người chết cũng đã chết, điều duy nhất Tiêu Trần có thể làm là kế thừa ý chí đồng thời báo thù cho họ. 

             Hơn nữa, điều quan trọng nhất bây giờ là ngoài những người đã mất, xung quanh Tiêu Trần vẫn còn có những người quan trọng khác như  huynh đệ, thân nhân và thê tử, những người này hiển nhiên cũng không muốn thấy bộ dạng trầm mặc của hắn như vậy. 

             Con người đã chết thì không thể phục sinh, Tiêu Trần không thể làm gì với những gì đã xảy ra, nhưng về tương lai điều duy nhất Tiêu Trần có thể làm là kiểm soát và không cho phép bi kịch tái diễn.  

             Phụ thân, mẫu thân, Tần Thủy Nhu, Bách Hoa Tiên Tử, đại ca, nhị tỷ, còn cả Cô Độc Vô Nhai, Hoàng Phủ Ngạo, v.v., đây cũng là những người quan trọng xung quanh Trần Tiêu nên hắn không muốn có lần thứ hai phải chịu cảnh mất người thân, mà nếu muốn ngăn chặn những điều đó xảy ra thì sức mạnh là điều kiện tiên quyết, chỉ khi đủ mạnh thì mới có đủ tư cách để bảo vệ những người xung quanh. 

             Ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, có lẽ giống như lời Cô Độc Vô Nhai nói, sư phụ, sư huynh, sư tỷ đều đã biến thành sao trên bầu trời lẳng lặng nhìn Trần Tiêu, bọn họ đương nhiên không hy vọng Trần Tiêu cứ như vậy không gượng dậy nổi. 

             “Sư phụ, sư huynh, sư tỷ, Mạc Kiệt, ta nhất định sẽ mạnh mẽ hơn, không chỉ có thể trấn giữ Kiếm Thiên Phong mà còn có thể bảo vệ tốt mọi người xung quanh.” Tiêu Trần âm thầm hạ quyết tâm, cùng lúc đó trong trong số các vì sao trên trời, Tiêu Trần dường như nhìn thấy khuôn mặt của Thương Huyền và những người khác đang lặng lẽ nhìn anh. 

             Sư phụ Thương Huyền khẽ gật đầu với chính hắn một nụ cười mãn nguyện, trong khi đó sư huynh Tần Hằng thì nháy mắt với bản thân như thể muốn nói rằng sư huynh rất coi trọng ngươi. 

             Đối với sư tỷ Tề Nghiên, Tiêu Trần mơ hồ thấy nàng lại giơ nắm đấm lên với mình, giống như lần đầu đưa nàng ra ngoài luyện tập, bĩu môi giả vờ cảnh cáo mình nhưng lại không  hành động một cách lỗ mãng. Sư tỷ không còn bên cạnh, ngươi nhất định phải chăm sóc tốt bản thân, cuộc sống chính là điều quan trọng nhất. 

             Tất cả mọi người đều như đang cổ vũ cho chính mình, mặc dù mọi thứ đều là hư ảo song Tiêu Trần vẫn vô thức nở nụ cười trên miệng. Vẫn còn rất nhiều việc cần phải làm và những mong muốn cuối cùng của họ cũng cần phải tự mình thực hiện. 

             Giờ phút này, nút thắt trái tim của Tiêu Trần cuối cùng cũng hoàn toàn được cởi trói, ánh mắt nhìn về phía Nam Phong vực nở nụ cười trên khóe miệng, một cỗ ý chí chiến đấu vô thức bốc lên trong Tiêu Trần. Tiêu Trần, thiên kiêu và tu ma giả rất tốt, vậy chúng ta hãy xem ai sẽ chết. 

             Cảm nhận được tinh thần chiến đấu của Tiêu Trần bùng nổ, mọi người xung quanh cũng nở nụ cười, sau nhiều ngày như vậy, bọn họ thực sự sợ Tiêu Trần sẽ không thể thoát ra khỏi rào cản trong lòng nhưng bây giờ xem ra Tiêu Trần đã trở lại rồi. 

             Ngay cả Mộc Thiên chúa tể lúc này cũng hài lòng nhìn Tiêu Trần, kiếp nạn của Thiên Kiếm Phong là mọt trải nghiệm cho Tiêu Trần đồng thời cũng là một phép rửa tội, lúc này tâm trạng của Tiêu Trần có lẽ đã tốt hơn trước. Đã có những thay đổi trong suy nghĩ. 

             Ngọc thô cần phải trải qua nhiều lớp điêu khắc mới có thể trở thành ngọc quý, con người cũng vậy, làm sao có thể hoàn toàn thay đổi mà không cần trải qua chuyện gì đó? 

             Không nói them gì nữa, chúa tể Mộ Thiên phất tay một cái trực tiếp dẫn mọi người bay lên trời, lớn tiếng hô: "Đi thôi, để ta nhìn xem tuyệt chiến so với thiên kiêu của đại lục khác, các ngươi đến tột cùng là rồng hay giun. " 

             Đích thân dẫn mọi người xông tới chiến tuyến Nam Phong vực, cùng lúc đó, những thiên kiêu khác cũng đã chờ sẵn ở trước chiến tuyến Nam Phong. 

             Có Mộc Thiên chúa tể dẫn đầu, tốc độ đương nhiên là cực nhanh, không tới một ngày, mọi người đã tới chiến tuyến Nam Phong vực tức là bên ngoài khóa thiên đại trận. 

             Khi Tiêu Trần và những người khác đến nơi, chúng thiên kiêu đã đợi sẵn ở đây, nhìn vào khóa thiên đại trận trước mặt, tất cả các vương giả thiên kiêu trong mắt đều bừng lên ngọn lửa căm phẫn. 

             Trên đường đi, Mộc Thiên chúa tể đã kể cho mọi người nghe về những gì đã xảy ra ở Thiên Thần lục địa, cách chúng tàn sát những võ gải trẻ tuổi trên Thiên Thần lục địa và cách các vỏ giả trẻ tuổi quỳ gối trước mặt bọn chúng cầu xin lòng thương xót.  

             Đồng thời, dựa vào thông tin tình báo, các vị chúa tể cũng biết trong số những tu ma giả thiên kiêu này, có mười hai người thực lực đã đạt tới cấp độ kiêu vương, hoàn toàn vượt xa thiên kiêu bình thường. 

             Đứng ở bên cạnh mọi người, Mộc Thiên chúa tể trầm giọng nói: "Hừ, tôn nghiêm mà Thiên Thần lục địa đã từng đánh mất, các ngươi hãy dùng chính sức mình lấy lại đi." 

             Nghe Mộc Thiên chúa tể nói, mọi người hai tay nắm chặt, ý chí chiến đấu trong lòng đã nâng lên cực hạn, nhìn đám thiên kiêu trước mặt, bọn họ sẽ khiến chúng phải quỳ gối cầu xin tha thứ.  

             "Các ngươi không phải là thiếu một người sao? Bên kia có đến mười hai người kiêu vương lận." Đúng lúc này, từ xa truyền đến một giọng nói bình tĩnh, nương theo tiếng nói nhìn lại chỉ thấy một thanh niên áo đen đang sải bước đi tới. 

             Sự xuất hiện của người thanh niên khiến cho Tiêu Trần và Long Thanh từ kinh ngạc đến vui mừng khôn xiết, không ai khác chính là Trần Lăng đã biến mất từ ​​lâu. 

             Ba người kim đỉnh cúi đầu chào nhau, kể từ lần trước khi họ rời đi liền không còn tin tức gì của nhau, bây giờ lại gặp nhau trong tình cảnh này. Trần Lăng đã đột phá đến Thiên Nhân cảnh đại viên mãn, thực lực không hề kém cạnh so với các kiêu vương và Long Thanh. 

             Cũng không biết Trần Lăng đã tu luyện như thế nào. Hắn không vào Ngũ Hành Đạo Cung nhưng nghĩ đến bí mật của Trần Lăng, Tiêu Trần và Long Thanh đều cảm thấy bình thường trở lại, đại năng chuyển thế, có được trí nhớ kiếp trước chả trách tốc độ tu luyện có chút nhanh chóng cũng không khó hiểu. 

             Không ngờ Trần Linh sẽ xuất hiện vào lúc này, Tiêu Trần bước tới ôm lấy Trần Lăng, sau đó Long Thanh cũng muốn ôm Trần Lăng, nhưng Trần Lăng vội vàng tránh ra. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!