Mỗi ngày ở Tử Đấu Tràng rất nhàm chán nhưng thời gian lại trôi qua rất nhanh, vô tri vô giác đã qua nửa năm, hôm nay chính là ngày mà Tiêu Trần phải đấu trận cuối cùng, chỉ cần sống sót sau trận đấu này, Tiêu Trần có thể rời khỏi Tử Đấu Tràng.
Nửa năm mài giũa, rất nhiều lần chiến đấu sinh tử, cả người Tiêu Trần cũng thay đổi rất nhiều, bản thân Tiêu Trần cũng không phát hiện ra những thay đổi này.
Đầu tiên chính là ý chí chiến đấu tăng lên rất nhiều, thứ hai là ra tay vô cùng tàn nhẫn dứt khoát, cuối cùng là tâm tính ngày càng thành thục hơn. Nếu như nói nửa năm trước Tiêu Trần còn mang dáng vẻ có chút non nớt, trôi qua nửa năm, điểm non nớt cuối cùng này cũng bị vô số lần chiến đấu sinh tử mài mòn triệt để.
So sánh ba điểm này sẽ thấy được năng lực của Tiêu Trần tăng lên rất nhiều, nửa năm ở Tử Đấu Tràng, tu vi từ cấp độ Hoàng Cực Cảnh tiểu thành mà giờ đã đạt đến Hoàng Cực Cảnh đại thành.
Chỉ có Tiêu Trần biết nửa năm này hắn đã vượt qua như thế nào, tuy rằng tiến bộ rất lớn nhưng chính điều này mà Tiêu Trần đã bỏ ra biết bao nhiều mồ hôi cùng với vô số lần sắp đi vào chỗ chết.
Cuối cùng cũng có thể đi khỏi nơi này, ngay khi Tiêu Trần vừa dứt lời, nam nhân một mắt mở cửa đi vào, nhìn thấy Tiêu Trần, nam nhân một mắt cười hiền lành nói: “Chúc mừng ngươi lại toàn thắng, kỳ hạn nửa năm đã đến, ngươi có thể tùy ý rời đi, Tử Đấu Tràng của chúng ta sẽ không sắp xếp trận đấu nào cho ngươi nữa...”
Kỳ hạn tới rồi, nghe thấy những lời này của nam nhân một mắt, Tiêu Trần khẽ gật đầu, thấy thế, nam nhân một mắt nói tiếp: “Nhưng trước khi rời đi, tiểu thư nhà ta hy vọng có thể gặp mặt ngươi một lần, ngươi cứ yên tâm đi, tiểu thư nhà ta không có ác ý gì đâu.”