Đối mặt với hơn một trăm tu ma giả, Thập Đại Kiêu Vương đã sẵn sàng để chiến đấu, nghe mấy lời mọi người nói, vẻ mặt nhóm tu ma giả rất tức giận, tất cả đều cảm thấy đang bị khinh thường, lập tức có tu ma giả lạnh giọng quát: “Đúng là tìm chết mà, ra tay giết hết bọn chúng, nếu có thể một đao tiêu diệt Thập Đại Kiêu Vương, sẽ vô cùng hãnh diện.”
Sức mạnh của Thập Đại Kiêu Vương vô cùng nghịch thiên, nhưng mà với tình huống hiện tại chính là mười đấu với một trăm. Dưới tình huống như vậy, Thập Đại Kiêu Vương lại dám kiêu ngạo như thế, thật sự là muốn tìm chết.
Hai phe chiến đấu kịch liệt với nhau, sau khi Thập Đại Kiêu Vương lần lượt xuất hiện, ban đầu những môn khách Thiên Kiêu còn hung hăng đánh nhau, dần về sau lại rảnh rỗi ăn không ngồi rồi, dường như bọn họ không có hứng thú với đám tu ma giả đó, chỉ muốn đánh chết Thập Đại Kiêu Vương.
Nhìn trận chiến kịch liệt như vậy, có một Thiên Kiêu ngơ ngác hỏi: “Các người nói xem trận này có thể thắng không?”
Thật sự là quá khoa trương rồi, mười người đấu với cả trăm người, đây là vượt quá ranh giới chiến đấu rồi, trận này thật sự có thể thắng hay sao?
Ánh mắt tất cả đều nhìn chằm chằm vào trận chiến trước mắt, không chỉ là bên phía môn khách Thiên Kiêu, bây giờ ở phía chân trời, cường giả của thành Ngũ Hành cũng đã chạy đến, nhưng cũng không có ra tay, cùng ngơ ngác nhìn Thập Đại Kiêu Vương hỗn chiến với đám người giả tu ma phía dưới.
Ba nam một nữ, tu vi đều đang ở Đạo Môn Cảnh, lúc này bốn cường giả Đạo Môn Cảnh đang kinh ngạc nhìn trận chiến phía dưới, một người đẹp trong số đó nhịn không được sự ngạc nhiên, nói ra tiếng.
“Đây chính là Kiêu Vương sao, chỉ vỏn vẹn vài ba tháng ngắn ngủi, vậy mà đã có thể trưởng thành đến trình độ cao như thế này rồi?”
Nghe thấy người đẹp nói, một người đàn ông trung niên mở miệng nói: “Thời gian đi hồ Thiên Đảo mới qua không lâu, vậy mà Thập đại Vương Kiêu có thể nhẹ nhàng áp đảo võ giả Thiên Nhân Cảnh, tốc độ trưởng thành như vậy thật sự quá nhanh rồi."
"Nghe đồn từ lúc Thập Đại Kiêu Vương xuất hiện đến nay, mỗi lần bọn họ hiện thân, sức mạnh đều tăng vọt một bậc."
Một người khác nói tiếp.
Bọn họ đến đây vốn là để nghĩ cách trợ giúp, nhưng mà nhìn tình huống trước mắt hình như đã không cần đến bọn họ ra tay nữa rồi. Chiến đấu với đám tu ma giả này, Thập Đại Kiêu Vương hoàn toàn có khả năng đánh chết bọn nó.
Mười người này tàn sát gần cả trăm tên tu ma giả, thật sự là quá kinh khủng, đừng nói bây giờ tu vi của Thập Đại Kiêu Vương chỉ ở Địa Minh Cảnh tiểu thành, cho dù để võ giả tu vi ở Thiên Nhân Cảnh đến đây, cùng một cảnh giới, sợ là cũng không phải đối thủ của đám tu ma giả này, nhưng mà Thập Đại Kiêu Vương lại có thể làm được.
Trận chiến được tiếp tục, Thập Đại Kiêu Vương lần lượt có người bị thương. Nhưng mà so sánh giữa hai bên, phía của tu ma giả bị thương vong nghiêm trọng hơn, gần một nửa số lượng đã bị chém giết, phần còn lại không đến sáu mươi người.
"Ha ha, tên thứ tư, Hoành Phủ huynh, ngươi không cố gắng thêm chút nào sao? Ban đầu là ngươi đề nghị thi đấu, nếu như đến cuối cùng lại xếp chót, như vậy thì rất là khó coi đó."
Trong tay cầm một cái đầu của tu ma giả, Hoang Cổ cười vang, sau đó nhìn về phía tu ma giả đang chiến đấu kịch liệt với Hoàng Phủ Ngạo nói.
Hoang Cổ đã đánh chết được bốn tên tu ma, nghe những lời nói này của Hoang Cổ, kiếm trên tay Hoàng Phủ Ngạo bay ra như rồng, ngọn lửa mang theo trên đó như thể đốt cháy được cả bầu trời, nháy mắt chém chết tên tu ma giả trước mắt của mình.
"Ta cũng giết được bốn tên." Giết xong tên này, Hoàng Phủ Ngạo cười nói với Hoang Cổ.
Tại trận chiến quyết liệt này, mọi thủ đoạn đều được sử dụng, thực lực thật sự của Thập Đại Kiêu Vương cũng được thể hiện đến mức tối đa.
Tận mắt nhìn thấy cuộc chiến đấu kịch liệt này, trong lòng môn khách Thiên Kiêu một phương đều sinh ra cảm giác bất đắc dĩ.
Khoảng thời gian tại hồ Thiên Đảo, thực lực của Thập Đại Kiêu Vương đã vượt lên trên tất cả người trong đám Thiên Kiêu rất nhiều. Vậy mà chỉ trải qua vài tháng ngắn ngủn, mười tên biến thái này lại tiến bộ nhiều đến thế, chênh lệch giữa hai bên càng thêm lớn.
Một chút cảm giác ganh đua cũng không có, khoảng cách chênh lệch đã đạt đến làm các Thiên Kiêu còn lại tuyệt vọng. Tốc độ trưởng thành của Thập Đại Kiêu Vương, thật sự rất khó cho các Thiên Kiêu để theo kịp, nếu cứ tiếp tục như vậy, rồi sẽ có một ngày Thập Đại Kiêu Vương thoát ly khỏi Thiên Kiêu, bởi vì danh tiếng của Thiên Kiêu đã không còn xứng với bọn họ.
Cuộc chiến càng thêm quyết liệt, Thập Đại Kiêu Vương càng ngày càng giết chết nhiều tu ma giả, nhưng mà trong sự chiến đấu kịch liệt như thế, dĩ nhiên những vết thương của Thập Đại Kiêu Vương ngày càng nặng.
Chỉ còn lại hơn bốn mươi tu ma giả, lúc này bốn tên cường giả Đạo Môn Cảnh đang khoanh tay đứng kiêu ngạo trên bầu trời cũng bắt đầu không yên lòng, mặc dù nhìn tình huống trước mắt, Thập Đại Kiêu Vương phối hợp cùng nhau có thể tiêu diệt hoàn toàn bốn mươi tên tu ma giả này. Mặc dù là như vậy, Thập Đại Kiêu Vương cũng đang bị trọng thương, hơn nữa Ngũ Hành Đạo Cung cũng sắp mở ra, lúc này mà bị thương nặng, cũng phải chuyện gì tốt đối với Thập Đại Kiêu Vương. Cho nên bốn cường giả Đạo Môn Cảnh quyết định ra tay.
Bốn luồng sức mạnh mạnh mẽ từ trên trời giáng xuống, cảm nhận được sự xuất hiện của sự áp chế này, hơn bốn mươi tên tu ma giả may mắn còn sống sót sắc mặt lập tức trắng bệt, bọn chúng kinh ngạc hét lên: “Cường giả Đạo Môn Cảnh…”
“Bọn chuột nhắt các ngươi chờ đấy, chuẩn bị chết đi.”
Một tiếng gầm vang lên. ngay sau đó bốn cường giả Đạo Môn Cảnh lần lượt xuất hiện.
Các cường giả Đạo Môn Cảnh ra tay, rất nhanh sau đó biến thành một trận tàn sát, ở trong tay các cường giả Đạo Môn Cảnh, đám tu ma giả tu vi chỉ mới đến Thiên Nhân Cảnh căn bản không thể phản kháng để tìm đường sống, chỉ qua một khoảng thời gian ngắn sau tất cả đã bị bốn cường giả Đạo Môn Cảnh giết không còn một ai.
Cuộc chiến kết thúc, mặc dù trên người Thập Đại Kiêu Vương đều đẫm máu, nhưng mà trên mặt mỗi người đều có một nụ cười nhàn nhạt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!