Lựa chọn Điệp Lãng Tam Trùng này có thể nói là độ tu luyện khó nhất của Địa Cấp Thượng Phẩm Võ Kỹ, thời gian sau đó, Tiêu Trần bắt đầu bế quan, chỉ có điều lần bế quan này, không còn là thăng cấp tu vi, mà là tu luyện võ kỹ.
Tu luyện Điệp Lãng Tam Trùng phải được nắm vững, đồng thời bây giờ Thái A Kiếm Chỉ mới bước vào cảnh giới đầu tiên, trước khi Ngũ Hành Đạo Cung mở ra, như thế nào đi nữa cũng phải thăng cấp lên đến Tinh Thông Chi Cảnh chứ.
Đồng thời tu luyện hai môn Địa Cấp Thượng Phẩm Võ Kỹ, hơn nữa thời gian chỉ còn chưa tới nửa tháng, thời gian gấp gáp như vậy muốn đạt được đến mức này, độ khó đương nhiên sẽ không phải bình thường, ngay cả trong lòng Tiêu Trần cũng không nắm chắc lắm.
Độ khó tu luyện của Địa Cấp Võ Kỹ không phải là chuyện đùa, thế nhưng, thời gian trôi qua, chớp mắt đã mười ngày rồi, mà trong mười ngày này, bản thân Tiêu Trần cũng không ngờ rằng, mình không chỉ tu luyện tinh thông Điệp Lãng Tam Trùng, ngay đến cả Thái A cũng đã bước vào Tinh Thông Chi Cảnh rồi.
Thời gian mười ngày, tu luyện hai môn Địa Cấp Thượng Phẩm Võ Kỹ đến Tinh Thông Chi Cảnh, nếu để cho người khác biết, nhất định sẽ phải há mồm kinh ngạc.
Không nói khoa trương, có thể làm được đến bước này, không thể không kể đến công của sức mạnh huyết mạch thần bí bên trong cơ thể của Tiêu Trần kia, cũng chính bởi vì sự xuất hiện của sức mạnh huyết mạch thần bí này, làm cho thiên phú của Tiêu Trần tăng lên trên diện rộng, bằng không dựa vào thiên phú vốn có của Tiêu Trần, cho dù cũng là bất phàm nhưng tuyệt đối không làm được đến mức này.
Hai môn Địa Cấp Thượng Phẩm Võ Kỹ song song bước vào Tinh Thông Chi Cảnh, điều này khiến trong lòng Tiêu Trần mừng rỡ, đã như thế, đối mặt với cuộc tranh giành Ngũ Hành Đạo Cung lần này, bản thân càng nắm chắc hơn, tuy rằng Chín vị Kiêu Vương khác chắc chắn cũng sẽ không giậm chân tại chỗ, thế nhưng bàn về tốc độ tiến bộ, rõ ràng Tiêu Trần là đi trước bọn họ một bậc.
Thời gian còn lại chỉ có mấy ngày, Tiêu Trần cũng không có ý định tiếp tục luyện nữa, cũng đúng vào lúc này, Tiêu Trần nhận được truyền tin của một tên Thiên Kiêu, tên Thiên Kiêu này chính là một trong những môn khách dưới trướng của Tiêu Trần, lúc này hắn ta gửi thư đến báo cho Tiêu Trần, lúc đầu mọi người lựa chọn trở thành môn khách của Tiêu Trần đã hẹn ba ngày sau sẽ gặp nhau ở Bách Tiên Lâu của thành Ngũ Hành, đến lúc đó Tiêu Trần có thể đến đó tìm bọn họ.
Bách Tiên Lâu Thành Ngũ Hành, chính là một phần của Bách Tiên Lâu, là chốn Phong Nguyệt lớn nhất của Thiên Thần lục địa, Bách Tiên Lâu ở Đại Thành Trì của Trung Thổ thần vực dường như đều có bộ phận riêng của mình.
Nhận được truyền tin, Tiêu Trần cũng đã nghe nói một chút về thành Ngũ Hành, thành Ngũ Hành rất nổi tiếng ở Trung Thổ thần vực, nguyên nhân cuối cùng chính bởi vì thành Ngũ Hành chính là lối dẫn vào Ngũ Hành Đạo Cung, mỗi khi Ngũ Hành Đạo Cung mở ra, tất cả mọi người nhất định phải đi vào từ thành Ngũ Hành, đương nhiên, lúc rời đi cũng phải trở lại thành Ngũ Hành.
Chính bởi vì Ngũ Hành Đạo Cung, mà thành Ngũ Hành hết sức náo nhiệt, đặc biệt là khoảng thời gian khi Ngũ Hành Đạo Cung mở ra, càng vô cùng náo nhiệt, không quan tâm có tư cách tiến vào Ngũ Hành Đạo Cung hay không, nhưng rất nhiều người sẽ đến đây để tận mắt nhìn thấy một trong Ngũ Đại thần tích của Thiên Thần lục địa rốt cuộc là hình dáng gì.
Ba ngày sau tụ họp ở Bách Tiên Lâu của thành Ngũ Hành, Tiêu Trần khẽ mỉm cười, lúc này liền quyết định ngày mai lên đường, từ Cửu Tiêu Cung đi tới Bách Tiên Lâu, vừa đúng mất ba ngày.
Trở về Vô Trần cư nói với Tần Thủy Nhu chuyện mình sắp phải rời đi, lần này, Tần Thủy Nhu tự nhiên không nói gì thêm, nàng ấy biết Ngũ Hành Đạo Cung rất quan trọng với Tiêu Trần.
Nói chuyện phiếm một lát, cuối cùng, Tiêu Trần có chút lo lắng nói: "Thủy Nhu, ta cảm thấy hàn khí trên người nàng càng ngày càng mạnh, đặc biệt là sau khi đột phá Địa Minh Cảnh, ngay cả ta có lúc sẽ cảm nhận được băng hàn, hay là ta bảo sư phủ đến xem giúp nàng một chút."
Sau khi đột phá tới Địa Minh Cảnh, hàn khí của Tần Thủy Nhu trực tiếp tăng lên gấp mấy lần, ngay đến cả Tiêu Trần cũng có thể cảm giác được chút hàn ý này, có chút lo lắng cho nên muốn bảo Đan Vân Chúa Tể tới xem một chút.
Nghe thấy lời của Tiêu Trần, trên người Tần Thủy Như mặc một bộ quần áo màu trắng quần lụa mỏng khẽ mỉm cười, nói: "Không cần đâu, cơ thể của ta, ta biết."
Tần Thủy Nhu từ chối thẳng, đối diện với sự kiên trì của Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ là Tiêu Trần cũng không biết, sau khi đột phá Địa Minh Cảnh, bên trong cơ thể của Tần Thủy Nhu thực sự là xảy ra chút biến đổi, hình như có thứ gì thức tỉnh vậy, mà sự thay đổi như thế, thực ra rất giống với sức mạnh huyết mạch thức tỉnh bên trong cơ thể của Tiêu Trần.
Một đêm không nói gì, sáng sớm ngày hôm sau, sau khi cáo biệt với Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần cưỡi Kim Sí Đại Bàng Điêu rời khỏi Cửu Tiêu Cung, chạy về phía thành Ngũ Hành.
Nhìn thấy Tiêu Trần từ từ biến mất ở phía chân trời, trong mắt của Tần Thủy Nhu lóe ra một vẻ phức tạp, trong miệng nhẹ giọng rù rì nói: "Cuối cùng là thứ gì muốn thức tỉnh, còn giấc mơ của mấy ngày hôm nay, còn có cả Tuyết Nguyên lục địa rốt cuộc là nơi nào..."
Trong lòng thật ra có rất nhiều chuyện giấu Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu có thể khẳng định, trong cơ thể mình đã xảy ra một loại biến hóa nào đó, có thứ gì đó muốn thức tỉnh, mà chính vì biến hóa như vậy dẫn đến tính cách của Tần Thủy Nhu cũng xảy ra sự thay đổi, sự nhẹ nhàng dịu dàng của nàng ấy dần dần mất đi thay vào đó là sự lạnh lẽo, lạnh lẽo đến vô tận.
Trong ánh mắt tràn đầy mờ mịt, mà tất cả những thứ này, Tiêu Trần hiển nhiên không biết, hắn lúc này, đã trên con đường đi tới thành Ngũ Hành rồi, lần đầu tiên bước lên vũ đài tranh đấu cùng với chín vị Thiên Kiêu.
Chỉ có một mình đi tới trước phía trước, về phần Cửu Tiêu Chúa Tể và những người khác, phải chờ tới ngày mở Ngũ Hành Đạo Cung mới xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!