Các phóng viên nhao nhao kích động, hướng ống kính máy ảnh của đài nhà mình về phía Lý Tử Bồng, vui vẻ cứ như ăn tết, quả thực như thể đã nhìn thấy phần thưởng cuối năm đang đập vào mặt. Nhóm phóng viên ôm máy ảnh, chỉ hận không thể ghi lại cảnh này bằng video âm thanh, ba trăm sáu mươi độ lập thể. Khoảnh khoắc này, gần như tương đương với việc thừa nhận yêu đương.
Nhưng mà, lời nói của Lý Tử Bồng đã dừng lại ở đây, không chịu nói thêm. Từ ý tứ trong lời nói của cô nàng, chính là đã thừa nhận tình yêu một cách hàm súc, thế nhưng lại tuyệt đối không chịu nói rõ ràng. Không thể không nói cô gái này đúng là rất có tâm cơ, còn giữ lại cho mình một đường lui. Nếu như Hoắc Dật tìm cô để tính sổ, cô cũng có thể nói là bởi truyền thông đã hiểu lầm ý của mình.
Tuy nhiên, các phóng viên cũng sẽ không nhìn theo chiều hướng ấy. Họ chỉ quan tâm nhà nào lên được tiêu đề tốt nhất, nhà nào có lưu lượng lớn hoặc sức tiêu thụ ấn bản tốt hơn.
Thế là chỉ trong chớp mắt, các loại báo chí, tạp chí, diễn đàn, công chúng trên wechat và weibo đều bắt đầu sôi trào. Cái gì mà ‘Nữ thần thanh thuần Lý Tử Bồng, sẽ trở thành thiếu phu nhân tương lai của Hoắc gia đứng đầu giới giải trí.’, ‘Trai tài gái sắc: Hoắc Dật và Lý Tử Bồng hư hư thực thực chính thức công khai.’, còn có bên trực tiếp nói: ‘Lý Tử Bồng công khai thừa nhận tình yêu’…
Lý Tử Bồng và Hoắc Dật liền leo lên top 1 hot search.
Mặc dù Lý Tử Bồng là nữ minh tinh tuyến một, thế nhưng vẻ bề ngoài cũng không quá xuất sắc, có thể nói là mọi người còn đánh giá cao kỹ năng của cô ta hơn.
Nếu không, trong số những nhân vật nữ vốn không nhiều trong kịch bản kia, Thạch Trường An cũng sẽ không cho cô nàng nhiều đất diễn như vậy. Từ khi Lý Tử Bồng nổi tiếng đến nay, gần như cũng không có chuyện xấu nào, quả thực giống như đóa Bạch Liên Hoa vậy. Có người từng nghi ngờ rằng, cô nàng tuổi đã cao không thể nào không có bạn trai, nhưng đều bị đám fan hâm mộ mắng cho to đầu.
Vị nữ thần của đại chúng này, cũng là lần đầu tiên hư hư thực thực mà công khai tình yêu. So với những nữ minh tinh từng gặp scandal khác, thì nhận được nhiều lời chúc phúc hơn hẳn, nhưng đáng tiếc đối tượng lại là ông chồng quốc dân Hoắc Dật. Mặc dù Hoắc tổng đã lâu không xuất hiện trên màn ảnh bạc, nhưng số fan hâm mộ của anh thì vẫn khổng lồ như cũ.
Sức chiến đấu của nhóm fan bạn gái nhà anh vẫn kinh người như vậy, nhanh chóng chạy qua weibo của Lý Tử Bồng để phản đối.
@bánh quai chẻo chấm đậu ngọt mềm mượt: “Đừng có đụng đến Hoắc tổng nhà tôi!”
@Bánh bích quy nhỏ vị trà: “Aaa, vì Tử Bồng nhà mấy người chưa có scandal, mà Hoắc tổng nhà tôi cũng như vậy cho nên nhất định hai người phải có gì đó hay sao? Vậy tôi cũng chưa từng gặp scandal đó, có phải Hoắc tổng cũng nên bí mật cưới tôi về rồi không?”
@pudding vị ô mai chạy rông: “Đủ rồi đó mấy đám fan cuồng của Lý Tử Bồng! Giờ tôi sẽ nói cho mấy người biết, năm năm trước Lý Tử Bồng chính là nhờ dựa hơi anh Dật nhà tôi nên mới nổi, cũng không phải là Hoắc tổng theo đuổi gì đâu.”
Quả thực là, Hoắc Dật muốn dùng trò chơi này để thử phản ứng của Trình Gia Mục. Bởi vì hắn vẫn chưa thể xác định rằng, Trình Gia Mục có thực sự thích mình hay không? Dù sao ngày đó cũng là vì muốn tiếp cận với cậu, nên hắn mới trời xui đất khiến mà gia nhập vào ngành giải trí, vậy mà chỉ một lần đã nổi tiếng. Hắn cũng đã từng dùng thân phận diễn viên để lấy lòng cậu, thế nhưng căn bản là Trình Gia Mục chưa từng cho hắn cơ hội để mở miệng.
Cách xử sự của hắn và Tiết Vũ hoàn toàn trái ngược. Dù ở bất kỳ tình huống nào, Tiết Vũ vẫn luôn thể hiện mình là người độc thân. Mà Trình Gia Mục thì lại khác, trước khi người ta mở miệng hỏi, cậu luôn tự nói cho đối phương biết rằng cậu đã có người mà mình thích. Đồng thời, có lẽ là vì bị quấy rối quá nhiều, cho nên cậu cũng đã có biện pháp để mấy người theo đuổi mình phải chùn bước.
Hoắc Dật cũng không muốn nghĩ như vậy, nhưng nếu chẳng may Trình Gia Mục vẫn còn chưa hết dư tình với gã thì làm sao? Cứ coi như Tiết Vũ đã hại chết cậu, thế nhưng trong lòng cậu lại vẫn có hắn thì làm thế nào? Nếu như trong lòng cậu không thể nào chứa thêm một Hoắc Dật nữa, thì hắn phải làm sao?
Thế là Hoắc Dật liền cố ý không để ý tới Lý Tử Bồng, để cái tin tức này được xào nấu thêm mấy ngày nhằm thử phản ứng của Trình Gia Mục. Dù cậu chỉ chất vấn hắn một câu thôi cũng tốt rồi, vậy mà một chữ Trình Gia Mục cũng không đề cập tới.
Lúc này Trình Gia Mục còn đang ở chỗ đoàn phim quay phim, đây cũng đã là cảnh cuối cùng rồi, nếu như thuận lợi thông qua thì cậu liền có thể chính thức đóng máy.
Trình Gia Mục mặc đồ hóa trang, ngồi đọc thư mà bạn bè gửi đến. Đây là cảnh Kê Khang nhận được tin tức, hóa ra mấy người bạn cùng sống ẩn dật trong rừng trúc này đã tiến cử hắn làm quan, thế nhưng rõ ràng là bọn họ biết hắn không muốn làm bạn với Tư Mã thị. Cảm xúc mà Trình Gia Mục cần phải biểu đạt là sự phẫn nộ, đồng thời liền một mạch viết xuống cuốn sách ‘Tuyệt giao – nguyện cùng núi rừng’ trứ danh.
Nhưng không biết vì sao, cậu vẫn chẳng thể nắm bắt được cảm xúc phẫn nộ. Không giống với sự phẫn nộ và thất vọng đối với bạn bè, mà ngược lại nhìn có chút đau thương của kẻ thất tình.
Thạch Trường An nhìn mấy lần vẫn cảm thấy không hài lòng, cũng may chỉ còn lại một cảnh này nữa thôi. Nhưng lần lượt thử cũng khiến đạo diễn Thạch có chút bực bội, tuy nhiên đây rõ ràng không phải trình độ bình thường của Trình Gia Mục. Ngay cả cảm xúc trỗi dậy lúc Kê Khang phải đi chịu chết cậu cũng đều nắm vững, có thể một lần liền qua.
Vậy chỉ có thể là do trạng thái của cậu hôm nay không được tốt. Thạch Trường An thở dài: “Được rồi, tôi cũng không muốn làm khó dễ cậu nữa. Dù sao cũng chỉ còn đúng một cảnh, chờ cậu điều chỉnh lại trạng thái cho tốt rồi ngày mai lại quay đi. Hôm nay sẽ cho cậu nghỉ một ngày, trở về nghỉ ngơi đi.”
Trình Gia Mục cảm thấy rất ngượng ngùng, đành nói cảm ơn với Thạch Trường An rồi đi thay đồ. Cảnh quay cuối cùng này là suất diễn của một mình cậu, cho nên hôm nay mới có thể tạm nghỉ. Phần diễn của Đồng Hoài Cẩn và Điền Điềm đều đã kết thúc.
Hai người họ đều vô cùng thong thả, chờ Trình Gia Mục ra khỏi phòng thay đồ liền nhào tới thăm hỏi: “Hôm qua cậu không nghỉ ngơi cho tốt có phải không? Không vấn đề gì, chỉ một cảnh mà thôi, giờ cậu hãy về nhà ngủ một giấc thật ngon, ngày mai chỉ cần chục phút là quay xong thôi. Với thực lực của cậu thì chỉ như đi chơi ấy mà.”
Trình Gia Mục cười gật gật đầu, nhưng lại không nghe lọt tiếng nào. Tin tức về Lý Tử Bồng hẳn là cậu đều đã biết, bởi vì lúc Lý Tử Bồng tiếp nhận phỏng vấn Trình Gia Mục đang ngồi ngay bên cạnh cô. Phỏng vấn xong, thậm chí Lý Tử Bồng còn dùng ánh mắt khiêu khích liếc cậu một cái.
Không biết Viên Đào Đào đã chạy tới từ đâu tới, trong mớ thiết bị chồng chất của tổ đạo diễn. Cô có chút bận tâm hỏi: “Anh, anh không sao chứ?”
Hiện giờ trước mặt mọi người, Viên Đào Đào cũng chỉ gọi Trình Gia Mục một tiếng ‘anh’ chứ không phải ‘anh Mục’ nữa. Trình Gia Mục cũng tuyên bố, Đào Đào giống như em ruột của cậu vậy, còn mong mọi người chăm sóc cho cô nhiều hơn.
Vậy nên mấy người kia cũng không cảm thấy kinh ngạc nữa. Sau một thời gian dài tiếp xúc, bọn họ đã phát hiện tổ hợp khác phái có giá trị nhan sắc không tệ này, vậy mà lại thực sự có quan hệ nam nữ thuần khiết. Đúng là giống như anh em ruột vậy, không có bất cứ sự mập mờ nào.
Đồng Hoài Cẩn duỗi tay ôm lấy bả vai Trình Gia Mục, dùng dáng vẻ anh em tốt mà thay cậu trả lời: “Cậu ấy có thể có chuyện gì? Không phải chỉ là NG mấy lần thôi sao, là do cô tiến tổ quá ít, người xưa nay hiếm khi NG như anh cô mới là quái thai đó. Đương nhiên, diễn viên có tiêu chuẩn cao như anh Đông đây cũng rất ít.”
Viên Đào Đào cảm thấy, Đồng Hoài Cẩn vẫn nên đóng máy sớm một chút mới tốt. Với trí thông minh của hắn, làm sao lại có thể đạt được nhiều thành tựu tới vậy cơ chứ?
Trình Gia Mục lại nhịn không được bật cười, tâm trạng lập tức tốt hơn nhiều. Cậu cười cười lắc đầu nói với Viên Đào Đào: “Anh Đông nói đúng, chỉ là một cảnh quay thôi, bị NG không phải rất bình thường à.”
Rõ ràng anh biết cô không hỏi chuyện này, nhưng ở đây có nhiều người như thế đúng là Trình Gia Mục cũng không tiện nói chuyện. Viên Đào Đào tính toán, đợi muộn một chút sẽ kiếm cớ để trốn việc, đến an ủi ông anh mới thất tình nhà mình một chút. Nào ngờ lúc này Lý Tử Bồng lại nghe tiếng mà đến, mang tâm trạng tốt vô cùng mà ‘quan tâm’ Trình Gia Mục.
“Tiểu Mục, nghe nói tâm trạng cậu không được tốt, cho nên cảnh diễn này mới không phát huy được?”
Trình Gia Mục mỉm cười: “Làm gì có, ai nói là tâm trạng của tôi không tốt?”
Lý Tử Bồng cũng cười nói: “Vậy là tốt rồi, tôi chỉ sợ cậu như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc quay phim. Nếu như có chuyện không vui thì phải nói ra, quay phim giống như yêu đương vậy. Ví dụ như bộ phim mới mà cậu muốn nhận kia, tôi cũng không thể coi trọng. Nếu như Song Song muốn giúp tôi nhận đề tài phim đồng giới, đi quay cũng không khẳng định là có thể phát sóng. Nhất định là tôi sẽ mắng chết cô ấy. Ha ha ha, nói đùa thôi.”
“Nhưng mà, làm người thì phải có chừng mực, thấy đồ có thể nắm được liền tranh thủ là chuyện không thể, cũng không cần phải ảo tưởng. Cậu nói xem có đúng không.”
Đây là đang muốn ám chỉ việc mình và Hoắc Dật đều là đàn ông. Hắn lại là người có gia thế như vậy, cuối cùng vẫn sẽ phải tìm một người phụ nữ. Ý nói mình đừng si tâm vọng tưởng sao?
Nụ cười trên mặt Trình Gia Mục không chút thay đổi: “Đúng vậy a, thấy đồ có thể nắm được liền tranh thủ là chuyện không thể, cũng không cần phải ảo tưởng. Đúng là rất có đạo lý, cô cũng nỗ lực rồi.”
Nụ cười trên mặt Lý Tử Bồng lại càng thêm lãnh đạm, nói: “Vậy thì tốt.” Sau đó liền vui sướng bỏ đi.
Trình Gia Mục cũng thu lại nụ cười trên mặt.
Đồng Hoài Cẩn nhìn theo bóng lưng Lý Tử Bồng, lại nhìn nhìn Trình Gia Mục, cứ cảm thấy có gì đó mà mình không nghĩ ra. Điền Điềm thì lại ngửi thấy nơi này nồng nặc mùi thuốc súng, mặc dù cô cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì, nhưng trực giác nói rằng không nên ở lại đây quá lâu. Cô liền lôi Đồng Hoài Cẩn vẫn còn đang sững sờ nghĩ đi đâu đó cùng rời đi.
Viên Đào Đào càng thêm lo lắng: “Anh…”
Trình Gia Mục vò vò đầu cô nàng, nói: “Làm sao thế. Nói thật, vẻ mặt này của em anh nhìn không quen chút nào, ai không biết còn tưởng là anh lại chết một lần nữa.”
“A phi phi phi, miệng quạ đen, không cho phép nói bậy!” Viên Đào Đào phì phì vài tiếng ngắt lời cậu, đồng thời còn trợn mắt nhìn.
Trình Gia Mục lập tức đầu hàng: “Miệng quạ đen, phi phi phi! Anh không nói nữa, yên tâm đi bé ngốc. Anh của em là người đã từng chết qua một lần, cái gì cũng có thể nghĩ thoáng. Nếu như hắn thực sự dám ngoại tình, vậy thì anh rời đi không phải là xong rồi à? Loại chuyện này chính là anh tình tôi nguyện, có cái gì mà không giải quyết được?”
Nghe anh hai nói mấy lời nhẹ như gió thoảng thế này, nhìn còn rất thoải mái. Viên Đào Đào liền có chút nghi hoặc: “Thật ư? Vậy sao hôm nay anh lại phát huy thất thường như thế?”
Trình Gia Mục bật cười: “Chẳng lẽ thất tình không nên có một chút phản ứng phù hợp sao? Yên tâm đi, chờ Hoắc Dật trở về anh sẽ nói rõ ràng với hắn, đã gặp nhau thì cũng sẽ có lúc chia tay. Anh đã lớn tuổi rồi, chút chuyện này cũng không cần em phải nhọc lòng. Ngược lại là em đó, đi theo đạo diễn Thạch học tập cho tốt, đừng vì không hiểu chuyện mà trốn việc đó, biết chưa?”
Tính toán nho nhỏ trong lòng lập tức bị anh hai đoán đúng, Viên Đào Đào bèn le lưỡi trêu chọc anh.
Trình Gia Mục nói: “Anh nghe nói đạo diễn Thạch định thu nhận em làm đồ đệ chính thức.”
Viên Đào Đào nghe được câu này, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên, hỏi: “Thật sao?”
Trình Gia Mục: “Đương nhiên, chẳng qua là còn muốn xem biểu hiện của em. Đừng có ở đây làm trò trẻ con nữa, đi đi.”
Dỗ Đào Đào rời đi rồi, cậu vẫn cố giữ vẻ mặt đầy thoải mái kia. Thực tâm chìm vào tình yêu rồi, làm sao có thể không đau lòng? Nhưng cậu cũng không dám liều lĩnh mà yêu thương một người giống như đời trước. Cậu cũng mệt mỏi, cũng sợ.
Loại chuyện tình cảm này, cần có chừng mực lại có thế lực ngang nhau. Không phải vậy mới là phù hợp nhất hay sao?
Trình Gia Mục đứng dưới lầu tòa chung cư, nhìn quanh mấy vòng rồi mới chậm rãi lên lầu. Kết quả đẩy cửa ra, đã trông thấy Hoắc Dật ngồi đợi trong nhà.