Đấy là còn chưa nói ân oán giữa Âm Sơn Phái và nhánh Ẩn Ma, thế nhưng Hạng Long vẫn để Ngũ Ương đạo nhân và Sở Hưu làm việc cùng nhau.
Sở Hưu chăm chú quan sát Ngũ Ương đạo nhân, lạnh lùng nói: “Mấy chuyện linh tỉnh này tạm thời không bàn tới nữa. Thần Vũ Môn muốn hạ độc cổ hại ta, chuyện này cho dù thế nào cũng phải cho ta một câu trả lời, có gì sai?
Ngũ Ương đạo nhân, đừng quên giờ ngươi đang đứng về bên nào, tránh ra! Nếu không ta sẽ tới trước mặt bệ hạ vạch tội ngươi!”
Ngũ Ương đạo nhân cau mày, thật ra hẳn cũng âm thầm chửi mắng Yến Hoài Nam không thôi. Rốt cuộc tên này làm thế nào, thậm chí chẳng quản được con gái mình.
Vốn dĩ Ngũ Ương đạo nhân không định ra mặt, dù sao Sở Hưu cũng là người của Trấn Võ Đường. Trước mặt người ngoài Trấn Võ Đường tự giết lẫn nhau như vậy sẽ là mất mặt Sở Hưu, mất mặt hắn. Nếu bị bệ hạ biết sẽ ảnh hưởng rất xấu.
Nhưng giờ Yến Hoài Nam đã hô tên của hắn ra, hắn không ra mặt cũng không được.
Ngũ Ương đạo nhân chỉ đành đằng hắng một cái rồi nói: “Sở Hưu, chuyện này vốn là Thần Vũ Môn đuối lý, nhưng ngươi cũng đừng ép quá đáng không buông tha cho người ta.
Chuyện này không liên quan gì tới Yến môn chủ, hoàn toàn do con gái hắn gây ra.
Việc này ngươi yên tâm, cho dù Thần Vũ Môn không muốn cho ngươi một câu trả lời, bần đạo cũng sẽ cho ngươi câu trả lời.”
Gương mặt Sở Hưu nở một nụ cười lạnh lùng: “Ngũ Ương đạo nhân, xem ra ngươi vẫn chưa hiểu ta rồi.
Sở Hưu ta muốn giết người, không ai ngăn được. Hôm nay không giết được thì ngày khác giết. Ngày khác không giết được thì cả ngày lẫn đêm tìm cơ hội.
Ngươi có thể giữ được Thần Vũ Môn nhất thời, còn giữ được Thần Vũ Môn cả đời hay sao?
Huống hồ ngươi có biết vừa rồi ngươi nói gì không? Cho ta câu trả lời? Đúng là trò cười!
Sở Hưu ta cần gì ngươi trả lời? Ngươi cũng xứng trả lời cho ta!
Cút đi! Nếu không cả ngươi ta cũng giết!”
Nếu nói Ngũ Ương đạo nhân còn cố kỵ thể diện Trấn Võ Đường với triều đình gì đó, vậy Sở Hưu thật sự không e ngại điều gì.
Ngũ Ương đạo nhân không có Trấn Võ Đường thì chẳng còn đất dung thân, còn Sở Hưu không có Trấn Võ Đường cùng lắm thì về Quan Trung Hình Đường sống là được.
Cho nên hắn không hề kiêng kỵ trở mặt, còn Ngũ Ương đạo nhân lại không dám.
Chỉ có điều dưới câu khích bác này của Sở Hưu, Ngũ Ương đạo nhân cũng bừng bừng lửa giận, hẳn hừ lạnh một tiếng, dùng giọng trầm trầm khàn khàn nói: “Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng. Sở Hưu, ngươi thật sự không để ý tới thể diện Trấn Võ Đường à?”
Cười lạnh một tiếng, Sở Hưu trực tiếp bước ra một bước, Thần Vũ Môn trong tay bừng bừng ma khí, mang theo sát khí hung ác chém thẳng xuống!
Trở mặt cũng trở mặt rồi, giờ còn nói linh tỉnh làm gì?
Ngũ Ương đạo nhân cau mày, tay phải cầm kiếm, trường kiếm trên tay mang theo quỷ khí âm trầm, kiếm xuất ra vang lên tiếng ác quỷ kêu khóc ẩn hiện, vô cùng tà ác quỷ dị.
Ngũ Ương đạo nhân đã ra tay, Yến Hoài Nam đương nhiên không thể ngồi yên bỏ mặc, cũng lao về phía Sở Hưu, nhưng lại bị Mai Khinh Liên cản lại.
Có điều Yến Hoài Nam lại không hề bối rối, hắn trực tiếp vung tay lệnh cho những đệ tử Thần Vũ Môn tấn công đám người Đường Nha.
Lần này Sở Hưu tới gây sự chứ không phải tới diệt môn, cho nên hắn chỉ mang hơn mười người tinh nhuệ như Đường Nha. Mặc dù mỗi người đều là cao thủ, yếu nhất cũng có tu vi Ngũ Khí Triều Nguyên, nhưng không chịu nổi đây là sân nhà của Thần Vũ Môn, về mặt nhân số chắc chắn không đấu lại người ta, cho nên vừa giao chiến đã bị ép xuống thế hạ phong.
Lúc này Yến Hoài Nam cũng nổi sát cơ, lần này hắn không giết Sở Hưu, e là Sở Hưu sẽ giết hắn.
Giờ tâm phúc thủ hạ của Sở Hưu đều lâm vào nguy cơ, hắn không tin Sở Hưu có thể không phân tâm, có thể giữ sức chiến đấu như lúc trước. Huống chỉ Yến Hoài Nam tin vào thực lực Ngũ Ương đạo nhân.
Mặc dù Ngũ Ương đạo nhân và Yến Hoài Nam không trực tiếp giao thủ. Có điều hôm nay Ngũ Ương đạo nhân được Hạng Long bỏ nhiệm làm đại tổng quản Trấn Võ Đường ngồi ngang hàng với Sở Hưu, chứng tỏ về mặt thực lực hắn cũng có tư cách khiêu chiến Sở Hưu, nếu không chuyện này sẽ thành một trò cười.
Mà thực tế cũng là vậy, công pháp của Ngũ Ương đạo nhân cực kỳ quỷ dị, ngay cả Sở Hưu cũng thấy ngạc nhiên.
Kiếm quang mang theo quỷ khí lạnh lẽo kia như chiếc lưỡi dài, cuốn một cái lập tức thôn tính một phần đao cương của Sở Hưu.
Đến cuối cùng, trường kiếm không ngờ lại rời tay, được một quỷ ánh màu xám trắng thao túng bay múa giữa không trung, kiếm quang lạnh lẽo quỷ dị. Nhìn kỹ lại quỷ ảnh đang múa trường kiếm kia có hình dáng Bạch Vô Thường trong truyền thuyết!
Vô Thường múa kiếm, độ ách hoàng tuyền!
Pháp môn của Âm Sơn Phái không ở chính ma mà ở thời khắc sinh tử!
Sở Hưu cau mày, thu đao lui lại phía sau, tay niết phật ấn. Khoái Mạn Cửu Tự Quyết nhanh chóng được thi triển, phật quang chói mắt hóa thành Cửu Tự Luân Bàn liên tiếp đánh xuống, lực lượng cường đại đó chấn động hư không, phát ra một tràng nổ vang.
Dưới Cửu Ấn Hợp Nhất, Vô Thường Kiếm Vũ hoàn toàn tan nát, nhưng trường kiếm trong tay Ngũ Ương đạo nhân lại xoay chuyển. Chỉ trong chớp mắt, cương khí tối tăm mờ mịt hóa thành hư ảnh lao về phía Sở Hưu, nhìn kỹ lại ra là đầu lâu Hắc Vô Thường, há to miệng rộng định nuốt sạch thân thể Sở Hưu vào trong.
Hơn nữa lực hút đó cực kỳ cường đại, những nơi nó đi qua ngay cả thiên địa nguyên khí cũng bị thôn tính sạch sẽ.
Có điều ngay lúc này sau lưng Ngũ Ương đạo nhân đột nhiên hiện lên một thân ảnh, cũng mở miệng, cũng nhào về phía hắn. Hơn nữa lực lượng thôn tính kia còn cường hãn hơn Hắc Vô Thường nhiều, đồng thời còn mang theo cảm giác cực kỳ tà ác quỷ dị.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!