Trước đó Lục tiên sinh đã nói với Sở Hưu, Ngũ Độc. Giáo tôn Bái Nguyệt Giáo làm chủ, như thiên lôi chỉ đâu đánh đó.
Trước đó Sở Hưu còn tưởng do Ngũ Độc Giáo ở gần Bái Nguyệt Giáo, nhưng giờ xem ra còn ẩn tình khác.
Bái Nguyệt Giáo cũng am hiểu luyện cổ, có điều không như Ngũ Độc Giáo chỉ luyện chế độc cổ mà còn có cổ trùng cao cấp hơn, như Lưu Ly Kim Tỉ Cổ trong cơ thể Sở Hưu.
Mà luyện cổ chỉ là một nhánh tu luyện của Bái Nguyệt Giáo, thậm chí chỉ coi là phụ trợ, võ giả Bái Nguyệt Giáo đều chủ tu ma công cực kỳ cường đại.
Cho nên cứ như vậy võ giả Bái Nguyệt Giáo hoàn toàn áp đảo khắc chế Ngũ Độc Giáo, chẳng trách Ngữ Độc Giáo kính cẩn nghe theo Bái Nguyệt Giáo như vậy.
Lúc này Sở Hưu đối mặt với Cửu Tương Tử cũng là như vậy, hoàn toàn áp đảo tới mức đối phương không thở nổi.
Cửu Tương Tử giờ đã chẳng còn chiến ý, đáng tiếc. Sở Hưu không định cho hẳn cơ hội bỏ chạy.
Đại Kim Cương Luân Ấn ầm ầm đánh xuống, vài ấn liên tiếp đã khiến Cửu Tương Tử hộc máu.
Có điều càng đánh Cửu Tương Tử càng có cảm giác quen thuộc, dù sao dung mạo công pháp có thể thay đổi nhưng một số thói quen khi giao chiến của một người lại không cách nào cải biến.
Điểm này có lẽ người khác không cách nào phát giác, nhưng Cửu Tương Tử thân là loại lõi đời trên giang hồ, lần mò trên giang hồ suốt mấy chục năm, kinh nghiệm chiến đấu hết sức phong phú.
Cửu Tương Tử đột nhiên nhớ lại lúc ở Ma Đạo Hội Minh, khi mình giao thủ với Lâm Diệp kia, mặc dù mình không vận dụng những cổ trùng ẩn giấu nhưng cổ trùng của mình đều mất hiệu lực trước mặt đối phương, cũng như lúc này.
Cửu Tương Tử nhìn Sở Hưu, hai mặt mở to, sợ hãi hét lên: “Ngươi là...”
Có điều lời tiếp đó của hắn không nói ra được khỏi miệng, chỉ thấy trong mắt Sở Hưu bừng lên ánh sáng rực rỡ, phật quang chói mắt ngưng tụ tất cả lực lượng quanh người Sở Hưu ầm ầm đánh tới!
Viên Mãn Bảo Bình Ấn!
Một tiếng nổ lớn vang lên, Cửu Tương Tử trực tiếp bị Viên Mãn Bảo Bình Ấn của Sở Hưu đánh nát tâm mạch, câu nói cuối cùng vĩnh viễn không ra khỏi miệng.
Sở Hưu nhíu mày, trực tiếp bước qua thi thể Cửu Tương Tử, liếc mắt với Lục tiên sinh. Hai người mặt không đổi sắc tránh khỏi đám người, tới một chỗ tối phía ngoài cùng ẩn nấp.
Một Cửu Tương Tử chết đi không khiến nhiều người chú ý, dù sao nơi này cũng là chiến trường đại chiến Chính Ma, đừng nói một võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất như Cửu Tương Tử, cho dù tông sư võ đạo chết đi cũng là chuyện hết sức bình thường, không ai buồn để ý.
Lúc này sau một tảng đá lớn bên rìa Phù Ngọc Sơn, Sở Hưu cùng Lục tiên sinh đều nấp tại chỗ, Sở Hưu lại thay một bộ quần áo, đeo mặt nạ lên.
Lục tiên sinh cười hắc hắc nói: “Làm không tệ, tên Cửu Tương Tử chết tiệt kia luôn khiến người ta căm ghét. Ta muốn giết hắn từ lâu rồi nhưng vẫn không có cơ hội.
Giờ hắn vì Ma đạo ta 'hy sinh thân mình tin rằng người của Ngũ Độc Giáo sẽ lập đền thờ cho hắn.”
Sau khi nói xong, Lục tiên sinh nhìn Sở Hưu nói: “Ngươi định giết người à? Giết ai?”
Trước đó Sở Hưu cũng đã truyền âm cho Lục tiên sinh, nhờ hắn phối hợp giết một người.
Giờ Sở Hưu thân có hai loại thân phận, vừa vặn đục nước béo cò trong Đại chiến chính ma này.
Thậm chí có thể nói chỉ cần Sở Hưu không phách lối tới mức tìm tới tông sư võ đạo, võ giả cùng cấp không ai làm gì được y.
Sở Hưu híp mắt nói: “Đương nhiên là giết Nhiếp Đông Lưu với Hạ Hầu Vô Giang. Hai tên này cực kỳ đáng ghét, luôn gây phiền toái cho ta.
Mặc dù nói quân tử báo thù mười năm không muộn, có điều giờ ta muốn báo cái thù này luôn đi!”
Nhiếp Đông Lưu không cần phải nói, ngày trước Sở Hưu bị đuổi giết chật vật như vậy, cho dù Nhiếp Đông Lưu muốn hòa giải Sở Hưu cũng sẽ không đáp ứng, dù sao lòng dạ Sở Hưu vốn chẳng lớn.
Còn Hạ Hầu Vô Giang lại như con ruồi suốt ngày vo ve gây chuyện cũng khiến Sở Hưu nổi sát tâm.
Lục tiên sinh gật đầu, nhìn về phía chiến trường nhíu mày nói: “Ngươi muốn giết ai trước? Giết Nhiếp Đông Lưu trước thì hơi phiền phức, tên này cực kỳ giảo hoạt, đi theo sau một đám tông sư võ đạo làm bộ làm tịch, muốn giết hắn khá khó đấy!”
Lần này Tụ Nghĩa Trang không có tông sư võ đạo. tới, dù sao hiện tại toàn bộ Tụ Nghĩa Trang chỉ có mình Nhiếp Nhân Long là tông sư võ đạo, hẳn rời khỏi Tụ Nghĩa Trang một thời gian dài như vậy cũng không ổn. Cho nên những người theo Nhiếp Đông Lưu tới chỉ có một số võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của Tụ Nghĩa Trang mà thôi.
Nhưng Nhiếp Đông Lưu nhanh chóng nghĩ cách dựa thế.
'Trong Bắc Yên Tụ Nghĩa Trang có danh tiếng rất lớn, Nhiếp Nhân Long lại giao du rộng rãi, vô số hảo hữu. Lần này những tông sư võ đạo từ Bắc Yên tới hầu hết đều có giao tình với Nhiếp Nhân Long. Nhiếp. Đông Lưu đi theo sau bọn họ rất an toàn, còn có thể thừa cơ chém giết một số võ giả Ma đạo thực lực không bằng hắn, tích lũy thêm thanh thế. Giờ Sở Hưu muốn giết Nhiếp Đông Lưu quả thật rất khó, trừ phi giải quyết hết những người bên cạnh Nhiếp Đông Lưu mới được.
Giờ mặc dù Sở Hưu coi như tân tú trong giới Ma đạo, cũng coi như có chút thể diện, nhưng rõ ràng thể diện của hắn còn chưa lớn tới mức đó.
Cho nên Sở Hưu trực tiếp nhìn sang Hạ Hầu Vô Giang nói: “Giải quyết Hạ Hầu Vô Giang trước đã, lát nữa nếu có cơ hội thì xử lý Nhiếp Đông Lưu saul”
Hạ Hầu Vô Giang thật ra luôn đi theo phía sau Hạ Hầu Trấn, có điều bên Hạ Hầu Trấn chỉ có một người, Hạ Hầu Vô Giang được phụ thân che chở, giao thủ với những võ giả Ma đạo, cũng coi như tích lũy kinh nghiệm.
Lục tiên sinh híp mắt nói: “Cái này dễ giải quyết, động thủ đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!