Trong bối phận chữ Hư ở Đại Quang Minh Tự, hắn không có gì nổi bật. Tuy không phải thủ tọa nhưng cũng là người hỗ trợ Hư Ngôn quản lý Kim Cương Viện, chủ yếu phụ trách dạy bảo những đệ tử vừa gia nhập Kim Cương Viện.
Nhưng hắn không dạy võ công mà phụ trách hóa giải những sơ hở cố chấp trong tâm chí của đệ tử. Dù sao Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh của Kim Cương Viện rất dễ khiến sân niệm đại thịnh.
Hư Ninh mặt không đổi sắc nói: “Thẩm bang chủ, không phải Đại Quang Minh Tự chúng ta bá đạo mà là Cự Linh Bang các ngươi quá đáng.
Đại Quang Minh Tự chúng ta chân trước vừa thu đệ tử Vương gia vào chùa, chân sau các ngươi đã diệt Vương gia, còn mang đệ tử Vương gia đó đi. Thế chẳng phải nhắm vào Đại Quang Minh Tự chúng ta à?”
Mâu thuẫn giữa Đại Quang Minh Tự và Cự Linh Bang lần này rất đơn giản.
Đại Quang Minh Tự vào Bắc Yên truyền giáo, đương nhiên muốn đi khắp giang hồ Bắc Yên, tìm kiếm đệ tử thích hợp.
Thật ra xưa nay ấn tượng của người trong giang hồ về Đại Quang Minh Tự cũng không được tốt. Đa số mọi người đều cảm thấy Đại Quang Minh Tự hành xử quá bá đạo, luôn thích xen vào việc của người khác.
Cho nên lần này Đại Quang Minh Tự thay đổi thái độ so với quá khứ, thăm hỏi một số thế lực nhỏ ở Bắc Yên, đích thân tới cửa chỉ điểm võ đạo cho những thế lực nhỏ, đương nhiên cũng tiện đó tuyên dương Phật pháp, tuy hầu hết mọi người không ai muốn nghe.
Nhưng cho dù như vậy cũng khiến các thế lực nhỏ buông lỏng cảnh giác, giúp Đại Quang Minh Tự tìm được không ít đệ tử phù hợp với yêu cầu của mình. Đệ tử Vương gia này chính là một trong số đó.
Vương gia là một thế gia nhỏ ở gần Yên Kinh Thành, gia chủ Vương gia cũng chỉ có cảnh giới Ngoại Cương mà thôi.
Sau khi biết con mình có thể trở thành đệ tử Đại Quang Minh Tự, gia chủ Vương gia cực kỳ hưng phấn, vô thức cho rằng mình đã trở thành người có chỗ dựa.
Con trai hắn mới chưa tới hai mươi tuổi, chưa từng bước chân vào giang hồ, vốn không hiểu tới Đại Quang Minh Tự làm hòa thượng nghĩa là thế nào. Hắn chỉ biết có vẻ mình có một chỗ dựa mạnh hơn phụ thân cả ngàn vạn lần.
Nhưng gia nhập Đại Quang Minh Tự còn phải trải qua nhiều nghi thức quy , Đại Quang Minh Tự định để người của Vương gia chờ một thời gian, khi Đại Quang Minh Tự nhận đủ số lượng đệ tử mới tiến hành quy y đồng loạt.
Ai ngờ trong thời gian chờ đợi này lại xảy ra chuyện.
Vương gia vừa vặn nằm trong phạm vi quản lý của Cự Linh Bang, dựa theo quy củ của Trấn Võ Đường, mỗi tháng Vương gia phải nộp một phần thu nhập cho Cự Linh Bang, coi như cung phụng.
Bây giờ Vương gia có chỗ dựa, đương nhiên không chịu nộp số tiền cung phụng này, thậm chí còn có xung đột với bang chúng Cự Linh Bang. Đệ tử Vương gia kia còn trẻ tuổi, trong cơn giận còn không biết chừng mực, ra tay đánh lén giết chết một bang chúng Cự Linh Bang, chuyện này đã chọc giận Thẩm Phi Ưng.
Nếu Vương gia chỉ nói là con của mình sắp gia nhập Đại Quang Minh Tự, thật ra Cự Linh Bang sẽ không kiên quyết đòi thu tiền cung phụng kia.
Bên phía Sở Hưu đã quyết định đối phó với Hạng Xung trước nên đã căn dặn người của Trấn Võ Đường, ở những khu vực nhỏ, có thể nhượng bộ hợp lý đối với hai nhánh Đạo Phật.
Nhưng bây giờ người cũng đã chết, có thể coi là tát thẳng vào mặt Cự Linh Bang, cũng là tát thẳng mặt Trấn Võ Đường, tát thẳng mặt Sở Hưu.
Cho nên Thẩm Phi Ưng mới hạ lệnh diệt trừ Vương gia, bắt lấy đệ tử Vương gia kia.
“Đại hòa thượng, đừng chụp mũ. Đệ tử Vương gia kia giết người của Cự Linh Bang ta, Cự Linh Bang ta sẽ diệt cả nhà hắn!
Hôm nay Cự Linh Bang đi theo Sở đại nhân, nếu chuyện này mà chúng ta cũng nhịn, vậy là làm mất mặt Sở đại nhân!”
Hư Ninh chắp tay trước ngực miệng niệm phật hiệu nói: “Ân ân oán oán, thị thị phi phi, mấy thứ này bần tăng không muốn nhiều lời.
Nhưng giết người chỉ là đầu chạm đất, mười mấy người của Vương gia đều chết trong tay Cự Linh Bang các người rồi, giết chóc như vậy đã đủ nhiều rồi chứ?
Người chết không thể sống lại, bần tăng sẽ không vì mười mấy người của Vương gia mà giết mấy chục người Cự Linh Bang các người, báo thù cho họ. Cho nên lần này bần tăng chỉ xin Thẩm bang chủ giao đệ tử của Vương gia kia cho bần tăng.”
Thẩm Phi Ưng không hề nghĩ ngợi, trực tiếp cự tuyệt: “Không thể! Thằng nhãi này chính là người ra tay giết người đầu tiên, giao kẻ cầm đầu ra thì mọi người trong võ lâm Bắc Yên sẽ nhìn Trấn Võ Đường chúng ta như thế nào?
Hơn nữa Cự Linh Bang ta đã diệt Vương gia, chắc chắn thằng nhãi kia đã hận Cự Linh Bang tới thấu xương. Làm gì có chuyện ta thả thằng nhãi ấy đi, tương lai rước lấy phiền toái cho mình?”
Hư Ninh thở dài một tiếng nói: “Nếu vậy, bần tăng cũng chẳng có cách nào khác. Thẩm bang chủ không muốn giao người, bần tăng đành phải cướp thôi.”
Sau khi dứt lời, quanh người Hư Ninh tỏa ra cương khí màu kim cuồng bạo, kim cường trừng mắt, tru tà hàng ma!
Hư Ninh là số ít người trong Kim Cương Viện có thể dùng tâm cảnh của bản thân ngăn chặn tác dụng phụ của Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh, cho nên phần
lớn thời gian biểu hiện của hắn hết sức bình thản.
Nhưng cho dù có bình thản đến đâu, hắn cũng xuất thân từ Kim Cương Viện, Nộ Mục Kim Cương Tâm Kinh thi triển tới cực hạn, vẫn cương mãnh hùng hồn, vô cùng dữ tợn.
Hàng Ma Ấn đánh xuống, Thẩm Phi Ưng chỉ tiếp chiêu này đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, nội phủ chấn động, cố nén mới không phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Thẩm Phi Ưng vừa bước vào cảnh giới Chân Đan chưa được bao lâu, hơn nữa thực lực và thiên phú của hắn cũng chẳng ra sao. Tuy dựa vào tài nguyên của Trấn Võ Đường bước lên cảnh giới Chân Đan, nhưng thực lực của hắn vẫn rất yếu ớt.
Trong cùng cảnh giới cũng có khác biệt một trời một vực, loại người như Thẩm Phi Ưng coi như kém cỏi nhất trong cảnh giới Chân Đan. Thậm chí có lẽ hắn còn không bằng võ giả xuất thân từ Thương Thành, chưa quen với hệ thống sức mạnh của thế giới bên ngoài. Ít nhất người ta cũng có cơ thể cường đại, chịu đòn tốt, không như hắn chỉ đỡ một đòn của người khác đã suýt nữa hộc máu.
Hư Ninh mặt không đổi sắc, ngay tiếp theo đó lại là một đòn Hàng Ma Ấn đánh xuống.
Trước đó Hư Ngôn đã nói với bọn họ, mục đích tới Bắc Yên chủ yếu là truyền đạo, mấy chuyện ân oán phiền toái, nếu tránh được thì cố tránh.
Cho nên lần này hắn không nặng tay, chỉ muốn tạm thời phế bỏ chiến lực của Thẩm Phi Ưng, cứu người rồi đi khỏi.
Nhưng đúng lúc này, một luồng kình phong cuồng bạo đột nhiên ập tới, luồng lực lượng kia cường đại tới mức Hư Ninh cũng phải biến sắc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!