Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Kì Tài Giáo Chủ - Lâm Diệp (FULL)

Chỉ có điều chế tạo Thiên Đạo Chiến Hạp quá mức gian nan, nhưng cơ quan linh kiện không được có sai lâm nào. Nếu sai, toàn bộ Thiên Đạo Chiến Hạp sẽ lập tức sụp đổ.

Sở Hưu suy nghĩ, đương thời người có tư cách chế tạo Thiên Đạo Chiến Hạp chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Đại sư luyện khí Mạc Dã Tử chính là một trong số đó, lần này lại phải phiền tới Mạc Dã Tử mới được.

Hơn nữa Sở Hưu cũng rất tin tưởng Mạc Dã Tử, ông lão này lúc trước đã từ chức các chủ Thần Binh Các nhưng vẫn đồng ý ra mặt giúp Lạc Phi Hồng đối chọi với Lạc gia, đủ thấy hắn coi Lạc Phi Hồng còn hơn cả con trai ruột của mình.

Cho nên Sở Hưu trực tiếp lấy hết vật liệu cực phẩm mình thu thập được ở chỗ Lục gia và Tôn gia, nhờ Lạc Phi Hồng đưa tới chỗ Mạc Dã Tử giúp y chế tạo Thiên Đạo Chiến Hạp. Còn về vật liệu còn lại coi như thù lao cho Mạc Dã Tử đại sư.

Thật ra mấy năm nay Kính Hồ Sơn Trang cũng chẳng dễ chịu gì, đương nhiên là so với khi Mạc Dã Tử đảm nhiệm chức vụ các chủ Thần Binh Các.

Ngày trước khi Mạc Dã Tử làm các chủ Thần Binh Các, trong Thần Binh Các có đủ loại tài liệu luyện khí, Mạc Dã Tử có thể tùy ý sử dụng.

Nhưng giờ hắn đã không phải các chủ, Kính Hồ Sơn Trang mặc dù cũng được nhờ cậy luyện khí nhưng không so được với Thần Binh Các.

Cho nên mấy năm gần đây Mạc Dã Tử rất ít khi chế tạo được thần binh, chỉ có hai ba thanh, trong đó còn cả Thiên Ma Vũ của Sở Hưu.

Cho nên lần này chứng kiến thiết kế đột phá như Thiên Đạo Chiến Hạp, Mạc. Dã Tử lập tức động tâm, thậm chí cho dù bỏ thêm vật liệu hắn cũng muốn chế tạo,

nói chỉ Sở Hưu đưa cho hắn lượng lớn vật liệu.

Nhưng Mạc Dã Tử cũng có bệnh cũ tái phát, hắn luyện chế binh khí đầu tiên phải xem người sử dụng.

Lạc Phi Hồng trả lời nửa giấu nửa lộ, Mạc Dã Tử đã đoán được thân phận Sở Hưu.

Mặc dù kinh ngạc, nhưng Mạc Dã Tử cũng không kinh ngạc quá lâu. Hắn là người trong giang hồ, nhưng lại chỉ coi là nửa người trong giang hồ.

Trên giang hồ đủ loại ân ân oán oán, lợi ích dây dưa, hắn đều không hứng thú. 'Theo hắn thấy nhưng thứ đó còn chẳng thú vị bằng mấy cục sắt trong tay mình.

Cho nên sau khi biết chuyện, Mạc Dã Tử không nói năng gì, tập trung chú ý vào Thiên Đạo Chiến Hạp.

Sau khi an bài thỏa đáng mọi chuyện, Sở Hưu cũng an tâm bế quan. Diệp Tiêu bị y ném cho hai cao thủ phân đà Thiên Sát, hai trong Tứ Đại Huyết Sát

của Thanh Long Hội, Hàn Khốc cùng Tống Tiếu giáo dục.

Theo Sở Hưu, tiềm lực của tiểu tử Diệp Tiêu này không tệ. Tiềm lực này không phải chỉ tiềm lực võ đạo của hắn mà là tâm tính của hắn.

Bình thường hết sức ẩn nhãn, nên hung ác hạ thủ cũng rất chuyên chú, đáng để bồi dưỡng.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot  hoặc truyen.azz  thì mới có bản full đầy đủ vì bên các site khác copy bị thiếu phần ẩn và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.

Hơn nữa lần này Diệp Tiêu đã giúp y một ân tình lớn như vậy cũng đáng được. bồi dưỡng, dù sao hắn cũng coi như nửa đệ tử của mình.

Một tháng sau, trong đại đường dưới đất của phân đà Thiên Sát, Hàn Khốc cùng Tống Tiếu đứng lật xem nhiệm vụ.

Thời gian vừa qua do Sở Hưu, bất luận Mục Tử Y hay hai người bọn họ đều canh giữ trong phân đà Thiên Sát, rất ít khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ. Ví dụ như Diệp Tiêu, được Hàn Khốc cùng Tống Tiếu mang đi thi hành nhiệm vụ hai lần rồi bị bọn họ ném sang một bên, một mình chấp hành nhiệm vụ.

Cách bồi dưỡng sát thủ dưới trướng của Thanh Long Hội luôn rất đơn giản, phái ngươi đi giết người. Ngươi giết được người ngươi lại sát thủ tốt, ngươi bị người giết thì là rác rưởi. Vô cùng đơn giản thô bạo.

Mặc dù Diệp Tiêu do Sở Hưu tự mình ném tới, nhưng Hàn Khốc Tống Tiếu không hề nể nang gì, nên huấn luyện ra sao vẫn huấn luyện như vậy. Lý do là bọn họ tin rằng một tên rác rưởi đã chẳng đáng để Sở Hưu tự mình bảo bọn họ dạy dỗ.

Trong tổng bộ phân đà Thiên Sát, Hàn Khốc cùng Tống Tiếu đều không mang mặt nạ.

Tống Tiếu là một người trung niên tướng mạo bình thường, gương mặt luôn luôn mỉm cười, giữa hai hàng lông mày là đôi chút nếp nhăn, tướng mạo như một lão nông hòa ái. Bất cứ ai cũng không tin được người như vậy lại là một trong những sát thủ đứng đầu Thanh Long Hội, một trong Tứ Đại Huyết Sát tay dính đây máu tươi.

Lúc này Tống Tiếu đang lẩm bẩm: “Ngươi nói xem, có phải tiểu thư có ý với Sở Hưu kia không? Ta nhìn bộ dáng nàng có muốn lấy thân báo đáp lắm rồi.

Có điều như vậy cũng tốt, tiểu thư mấy năm gần đây sống khổ quá. Nữ nhân xinh đẹp như vậy lại suốt ngày ngâm mình trong gió tanh mưa máu, còn ra thể thống gì nữa, tới nam nhân cũng không mấy ai chịu nổi.

Sở Hưu đại nhân trước kia cũng là người của Thanh Long Hội, không coi như người ngoài, lại có ơn cứu mạng tiểu thư. Công tư giai nhân, lấy thân báo đáp, thật tốt biết bao.”

Tống Tiếu thường xuyên cười nhưng Hàn Khốc không như vậy. 'Tướng mạo của Hàn KHốc trẻ hơn Tống Tiếu một chút, nhưng gương mặt lạnh lùng, một vết sẹo dài kéo từ trán tới căm, như chỉ thiếu chút nữa là chém hắn

thành hai nửa.

Nghe vậy Hàn Khốc chỉ lạnh nhạt nói: “Sai, không phải công tử giai nhân mà là đại ma đầu cùng nữ sát thủ, như vậy mới là gió tanh mưa máu.”

Tống Tiếu cả giận nói: “Sao ngươi chẳng biết ý gì cả vậy? Bất kể hắn là gì, dù sao tương lai tiểu thư cũng có nơi gửi thân tốt, chẳng phải à? Huống chỉ có liên hệ như vậy, không nói toàn bộ Thanh Long Hội, chí ít nhánh của nhị long thủ chúng ta cũng có quan hệ thông gia với Sở đại nhân, có chỗ dựa lớn như vậy chẳng tốt hơn ự?”

Hàn Khốc vừa lau kiếm vừa nói: “Mọi việc phải dựa vào bản thân mình, không nên dựa dẫm vào người khác.”

Tống Tiếc tức tới mức trợn tròn hai mắt, hai người nói chuyện với nhau như trống đánh xuôi kèn thổi ngược, hắn vừa lật xem nhiệm vụ vừa lẩm bẩm: “Phối hợp với ngươi cả đời rồi mà chẳng bao giờ thấy ăn ý!”

Lúc này Mục Tử Y lại đi tới hỏi: “Hàn thúc, Tống thúc, hai người đang nói gì vậy?”

'Tống Tiếu vội vàng lắc đầu nói: “Không có gì. Tiểu thư, có chuyện gì à?”

Mục Tử Y mỉm cười nói: “Nghĩa phụ truyền tin cho ta, ta đến báo cho Sở công

tử.

Nói xong, Mục Tử Y chạy đi tìm Sở Hưu.

'Tống Tiếu quay sang Hàn Khốc nói: “Sao nào? Ta đã bảo tiểu thư có ý với Sở đại nhân rồi à! Ngươi nhìn xem bình thường có lúc nào tiểu thư vui vẻ vậy không? Số lần nàng cười một năm còn không nhiều bằng ở đây.”

Hàn Khốc lạnh nhạt nói: “Chữ tình vốn là khó hiểu nhất, chỉ lúc vung kiếm chém tơ tình mới biết đau nhường nào.

Ngươi không có tình, dùng ánh mắt của ngươi nhìn tiểu thư, nực cười!”

Tống Tiếu trợn trắng mắt, hắn cảm giác mình hợp tác với đối phương bao. năm như vậy mà không bị tức chết cũng xem như tâm chí cứng cỏi.

Lúc này Sở Hưu vẫn đang bế quan, y đã nhập môn sơ bộ Huyền Vũ Chân Công, thật ra độ khó cũng không lớn.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!