Viên Thiên Phóng có thế nào cũng không ngờ Sở Hưu lại dám tấn công mình, hẳn lấy đâu ra lá gan lớn như vậy?
Minh rõ ràng là một trong những đại lão của nhánh Ấn Ma, là một trong những người chấp chưởng toàn bộ nhánh Ẩn Ma. Tên Sở Hưu kia cho dù có nổi tiếng cỡ nào cũng chỉ là một hậu bối, y có nghĩ tới hậu quả của hành động phạm thượng này không?
Đồng thời trái tim Viên Thiên Phóng cũng đập liên hồi.
Võ thuật của Độc Cô giáo chủ năm xưa quả thật cường đại tới mức người ta run rẩy.
Lúc trước Phương Kim Ngô chết dưới Diệt Tam Liên Thành Tiễn của Sở Hưu, mặc dù thực lực hẳn còn mạnh hơn Phương Kim Ngô nhiều nhưng cũng phải xuất thủ toàn lực mới ngăn được mũi tên này.
Hơn nữa vừa rồi là bị đánh lén, nếu hắn chậm một chút thôi, có lẽ không chết cũng bị trọng thương.
Ngay lúc Viên Thiên Phóng định nói gì đó, Hư Độ phía sau lại đã xuất thủ.
Sau lưng Hư Độ, Kim Cương Minh Vương, Bồ Tát Phật Đà, vô số hư ảnh lấp loáng.
Ngàn phật vạn pháp, chỉ có suy nghĩ trong đầu là vĩnh hãng!
Trong tiếng nổ, vô số hư ảnh phật đà ngưng tụ, phật quang chiếu rọi muôn nơi, bao phủ hoàn toàn Sở Hưu vào trong!
Gòn lúc này Sở Hưu cũng xuất thủ.
Mặc dù y vừa dùng Diệt Tam Liên Thành Tiễn, tiêu hao rất nhiều. Có điều giờ Sở Hưu đã không phải Sở Hưu khi giết Phương Kim Ngô, một mũi tên không khiến y kiệt sức được.
Thiên Ma Vũ chém xuống mang theo ma khí rít gào cùng lực lượng thôn tính quỷ dị, trong đó còn mơ hồ hiện lên hư ảnh quỷ đói không ngừng gào thét!
“Các ngươi muốn chết à!"
Hai mắt Viên Thiên Phóng đỏ thẳm, hẳn không ngờ Sở Hưu lại to gan tới mức liên thủ với hòa thượng Đại Quang Minh Tự giết hẳn. Rốt cuộc y định làm gì? Tự giết người trong cùng nhánh Ấn Ma?
Lúc này bất luận Hư Độ hay Sở Hưu đều không trả lời Viên Thiên Phóng. Bọn họ tới là để giết người, nói nhiều lời vô dụng như vậy làm gì?
Cho dù là Hư Độ lúc thường luôn lắm miệng cũng chỉ xuất thủ, không nói một lời.
Ma khí ngập trời bộc phát như núi lửa, bao năm qua Viên Thiên Phóng tu luyện rất nhiều loại ma công, lực lượng căn cơ tích lũy đều cực kỳ kinh người
Ma uy ngập trời chớp mắt đã phát tan lồng giam bằng phật quang.
Hơn nữa cánh tay Viên Thiên Phóng khẽ vươn ra hóa thành bàn tay lớn bằng ma khí, không ngờ lại trực tiếp nằm lấy lưỡi đao của Sở Hưu.
Có điều chỉ nháy mất sau lực lượng quỷ đói bộc phát, cánh tay bằng ma khí trực tiếp bị thôn tính mất một nửa.
Nhưng lúc này tám cánh tay ma khí khác đã đông, thời đánh xuống, hoặc quyền hoặc chưởng hoặc chỉ pháp.
Mỗi cánh tay ma khí đều bao hàm biến hóa võ đạo khác nhau.
Tán tu Ma đạo quật quật khởi từ dân dã như Thiên Phóng, mặc dù công pháp truyền thừa chưa chắc đã mạnh hơn Sở Hưu, nhưng số lượng công pháp trong tay hắn lại không kém gì Sở Hưu
Ngay khi những bàn tay ma khí kia đánh xuống, quanh người Sở Hưu lóe lên từng lưỡng huyết ảnh. Huyết Ảnh Đại Pháp được thi triển, huyết ảnh đầy trời đón lấy tám cánh tay lớn kia. có kiếm khí đỏ máu ngập trời, có phật quang đỏ máu rực rỡ, có ánh sét đỏ máu ầm ầm đánh ra.
Võ đạo của các cường giả năm trăm năm trước lập tức được phát huy tới cực hạn, phá tan tám cánh tay bằng ma khí kia.
Sau lưng Viên Thiên Phóng, Hư Độ thu lại vẻ cười cợt trước đó, pháp tướng trang nghiêm. Trong ánh phật quang vô số phật ảnh hòa vào làm một, tiếp đó hẳn xuất chưởng đánh ra, Vạn Phật Quy Nhất!
Ma khí cường đại quanh người Viên Thiên Phóng bị xuyên thủng, hắn bị thế chưởng đánh thắng vào. người, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Còn lúc này huyết ảnh vô biên kia cũng hợp lại làm một bám lên thanh Thiên Ma Vũ của Sở Hưu. Lưỡi đao đỏ máu chém ra, trực tiếp lưu lại một vết thương lớn trước ngực Viên Thiên Phóng, máu tươi phun thắng ra ngoài.
Lúc này Viên Thiên Phóng có thể nói là cực kỳ thê thảm.
Phật quang nhập thể, luồng phật quang nóng rực kia như dung nham không ngừng ăn mòn phá hủy kinh mạch của hẳn.
Năng lực khắc chế võ giả Ma đạo của cương khí Phật môn được phát huy tới mức cực hạn.
Hơn nữa một đao của Sở Hưu càng thêm quỷ dị, ngay khi chém hẳn bị thương, trên miệng vết thương có một lưỡng lực lượng không ngừng thôn tính khí huyết của hắn, suy yếu lực lượng hắn.
Viên Thiên Phóng có thế nào cũng không ngờ lại có ngày mình bị hai võ giả cảnh giới Chân Đan ép tới mức này.
Cho dù ngày trước hắn thua trong tay lão đạo sĩ Long Hổ Sơn, hắn cũng không chật vật như vậy.
Hơn nữa lão đạo sĩ Long Hổ Sơn mà hắn thua cũng chẳng phải hạng phàm.
Mặc dù lão đạo sĩ đó không có danh tiếng gì trên giang hồ, nhưng hắn lại là đạo đồng thân cận với lão thiên sư.
Nói cách khác, hắn đã hầu hạ lão thiên sư cả đời, tuy tuổi tác nhỏ hơn lão thiên sư nhưng không nhỏ hơn bao nhiêu.
Bị một vị như vậy đánh trọng thương không mất mặt, nhưng giờ đối mặt với hai hậu bối Sở Hưu và Hư Độ liên thủ, hẳn lại bị ép tới mức này. Trong khoảnh khắc hung tính của Viên Thiên Phóng đã bị kích thích.
Chỉ chớp mắt sau, gương mặt Viên Thiên Phóng xuất hiện từng ma văn đỏ máu, ma khí trên người hắn cũng xen lẫn màu đỏ máu, khí tức trở nên vô cùng hung ác.
Lục Giang Hà kinh ngạc nói: "Lão già này học được cả Huyết Ma Biến Thiên Đại Pháp cơ à? Rốt cuộc là tên nào tiết lộ thứ này ra ngoài?"
Sở Hưu hỏi: “Đây là một bộ phận của Huyết Thần Ma Công của ngươi?”
Lục Giang Hà gật nhẹ đầu, lại lắc đầu nói: “Đây là một môn bí pháp mà bản tôn nghiên cứu ra để phối hợp với Huyết Thần Ma Công, có thể phát động lực lượng khí huyết trong cơ thể ở mức lớn nhất, dung nhập ma khí, uy lực đủ khiến trời đất biến sắc, có điều cuối cùng bị ta phong ấn từ bỏ.
Nguyên nhân là khi nghiên cứu môn công pháp này, bản tôn đi vào cực đoan. Huyết Thần Ma Công vốn có năng lực khôi phục kinh người, gần với Bất Diệt Ma Đan của giáo chủ.
Nhưng môn bí pháp này lại tiêu hao khí huyết của người sử dụng, so với việc dùng môn bí pháp này liều mạng chẳng bằng trực tiếp thiêu đốt tỉnh huyết bỏ trốn, chờ khôi phục lại quay vẽ báo thù.
Xem ra ngày trước Huyết Ma Đường bị cướp bóc triệt để, tới thứ này cũng bị tuôn ra ngoài.
Tiểu tử, ngươi cẩn thận chút, thứ này ngay bản tôn cũng chưa từng sử dụng, có điều hiệu quả diễn ra cực kỳ kinh khủng”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!