Mà lúc này, có các học sinh lớp cao từ các Cao Võ, lại thêm các hậu nhân của các gia tộc muốn đi lính, đi trước thí luyện, dùng nhóm lực lượng này, đến bổ sung chỗ trống.
Mà thời kì thí luyện này sẽ liên tục hai tháng.
Khoảng thời gian này, bởi vì bên phía Vu Minh cũng muốn đón năm mới, suy cho cùng cũng là từ đại lục Tinh Hồn tách ra, thói quen phong tục của mọi người cũng không khác biệt.
Cho nên trong thời gian ngắn này, dù cho có chiến đấu cũng sẽ không nhiều, ai cũng không muốn thời kì này nhiễm mùi máu quá nhiều.
Trong hai tháng này, thậm chí đổi đội nhiều năm đều không đánh một trận, chỉ là cảm nhận một chút bầu không khí chiến trường ở biên ải, rồi cũng quay về.
Phần lớn học sinh Cao Võ, phần lớn thời gian, chỉ nghe những Võ giả và đám cựu chiến sĩ khoác lác hai tháng.
Cho nên nói cũng không phải rất nguy hiểm.
Nhưng, đối với học sinh tham gia thí luyện, vẫn cần dốc toàn lực chuẩn bị cho chiến đấu.
Bằng không, lỡ như có chiến sự, đám học sinh, Võ giả ở hậu phương này, chắc chắn là ngã xuống từng tốp!
Mà rất nhiều con em gia tộc đã tốt nghiệp, sau khi chịu đựng sự hun đúc của gia tộc mấy năm cũng đều nhập ngũ đi lính trong lúc này, mà tốp tân binh này, với các học sinh của Cao Võ thống nhất thực hiện, vài người thành lệ cũ.
Mà trong một khoảng thời gian trước khi đi, gom tất cả mọi người của chuyến này cùng nhau tập huấn.
Mà năm nay, người đảm nhiệm chuyện này của Cao Võ Tiềm Long, chính là hiệu phó Hạng Cuồng Nhân!
Nhưng, những chuyện này đều không quan trọng, hoặc là nói, không phải trọng điểm.
Bởi vì trong lòng đám người hiệu phó Ngô, hiệu phó Vệ lúc này, chỉ có một chuyện kì quái: chuyện này quá khác thường đối với hiệu phó Cao!
Nhìn thế nào cũng rất khác thường.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Đánh cược với Hạng Cuồng Nhân, tiền cược là ăn tiệc uống rượu .... mặc dù tiền cược đụng đến trời, nhưng ..... cược loại chuyện ăn uống này, là chuyện có thể xảy ra giữa hiệu phó Cao và Hạng Cuồng Nhân sao?
Hai người này lẽ nào không nên vừa gặp mặt là lao vào nhau, hận không thể liều mạng ngươi chết ta sống sao?
Rốt cuộc là xảy ra biến cố gì, mới có thể xuất hiện chuyện khác thường như vậy đây?
Diệp Trường Thanh gõ bàn, nhàn nhạt nói: "Liên quan đến chi tiết của chuyện này, hai người các ngươi phân ra có thể tự mình nghiên cứu, trường học chính là trường học, không phải sòng bạc."
Hiệu phó Cao nói: "Còn có chuyện."
“Nói.”
“Ta đến Tiềm Long, trừ thực hiện chức trách của hiệu phó ra, cũng không có phân công khác, thời gian rảnh rỗi cũng khá nhiều. Bắt đầu từ năm nay, ta muốn kiêm nhiệm một bộ phận, sắp xếp thời gian đi dạy học."
Hiệu phó Cao nói: "Ta có thể dạy côn pháp, mặt này ta vẫn có chút tự tin."
Côn pháp Cao gia, năm đó cũng là kỹ năng độc nhất vô nhị trên chiến trường, chẳng qua, đã nhiều năm không còn xuất hiện trên chiến trường.
Nghe vậy, Diệp Trường Thanh lập tức im lặng.
Hiệu phó Cao im lặng chờ đợi.
Trong tiềm thức Hạng Cuồng Nhân muốn đứng lên mắng, con mẹ nó ngay cả con trai mình cũng dạy không tốt, lại còn muốn dạy học sinh, để ngươi dạy học sinh, nói cản trở sự tiến bộ của học sinh là còn nhẹ, tùy tiện truyền vô số chất độc, đầu độc học sinh ....
Nhưng lại bị Văn Hành Thiên dùng ánh mắt cưỡng ép ngăn lại.
Hiệu phó Vệ và hiệu phó Ngô cũng đồng loạt ngồi thẳng dậy, chờ đợi bước phát triển tiếp theo!
Đây là Cao Chí Vân muốn trực tiếp tham gia dạy học?
Dự định đoạt quyền từ chỗ này?
Vậy .... tâm cơ của Cao Chí Vân thật thâm sâu!
Diệp Trường Thanh im lặng rất lâu, đến lúc tất cả mọi người cho rằng hắn sẽ không đồng ý, cuối cùng mới mở miệng nói: "Đã như vậy, vậy thì làm phiền hiệu phó Cao đi dạy năm hai. Tân sinh, có lẽ ngươi không đủ kinh nghiệm, chỉ e sẽ xuất hiện sơ suất, năm ba trở lên, chủ yếu đều đã định hình, đi cũng không có lợi ích gì nhiều, ở năm hai rèn luyện một khoảng thời gian, xem thử hiệu quả."
“Cảm ơn hiệu trưởng." Cao Chí Vân rất vui.
Chỉ vài ba câu, Cao Chí Vân đoạt quyền thành công!
Dễ như vậy sao?
Hiệu phó Vệ và hiệu phó Ngô đều kinh ngạc!
Lập tức không ngồi yên được, trước sau gần như cùng lúc đứng lên: "Hiệu trưởng, ta cũng muốn .... "
Hai ngươi cũng muốn?
Trong lòng Diệp Trường Thanh trợn mắt, lập tức đập bàn, nghiêm mặt bày ra uy phong của hiệu trưởng: "Không được! Cả đám các ngươi đều đi, việc ai làm ?! Có cách cũng để sau này rồi nói, nhất là ngươi, hiệu phó Cao, công việc trong tay ngươi không thể xảy ra sơ sót, nếu công việc hoàn thành không tốt, người còn đi để làm gì."
Hoàn toàn không cho hai người nói, liền nói ngay: "Bây giờ tiếp tục nói chuyện chính. Trọng điểm công việc tiếp theo chính là cuộc thi của tân sinh, phải nhanh chóng tiến hành. Bộ phận Võ Đạo!"
Hai vị hiệu phó lúng túng ngồi xuống, trong lòng điên cuồng mắng, cái gì là 'Bây giờ tiếp tục nói chuyện chính'?
Câu này vốn dĩ chính là khốn nạn!
Lẽ nào chuyện hai ta muốn nói không phải chuyện chính ?!
Diệp Trường Thanh thực sự là hiếp người quá đáng!
Nghe thấy Diệp Trường Thanh gọi tên, bộ phận Võ Đạo Văn Hành Thiên đứng lên: "Hiện tại đã bắt đầu bắt tay dựng lôi đài. Ước chừng chiều ngày mai có thể dựng xong. Chỉ là trong đó có chuyện ... cái này, Tả Tiểu Đa có được tham gia tỉ thí tân sinh hay không?"
Thực lực của Tả Tiểu Đa, hiện tại đã vượt rất xa người cùng cấp, tham gia lôi đài tân sinh, e rằng ngay cả đánh cũng không cần đánh, trực tiếp lên lôi đài đứng, ngủ một giấc đã vô địch.
Bởi vì tất cả người đi lên chỉ có thể nói hai chữ: nhận thua!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!