Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Khuynh Đảo Thiên Hạ - Tả Tiểu Đa (FULL)

Kể từ sau đêm tiêu hồn này, dù là Văn Hành Thiên cũng cách nửa tháng mới kiểm tra trình độ tiến bộ của họ một lần, còn thời gian khác, hắn không quan tâm, cũng không hỏi.

Tới năm thứ tư, những người thuộc chuyên ngành đặc thù này sẽ biến mất, những hồ sơ thông tin liên quan tới họ ở Cao Võ Tiềm Long, cũng sẽ biến mất theo.

Họ sẽ biến thành những biệt hiệu, biến mất trong đại lục Tinh Hồn, hoặc là biến mất trong đại lục Vu Minh, hoặc là đại lục Đạo Minh ...

Một nhóm giáo viên mặc đồ đen xuất hiện giống như những u linh.

Mà sáu học sinh nam và một học sinh nữ được chọn ra trong lần này, họ bắt đầu đi gặp giáo viên chuyên ngành của từng người trong chính họ.

Loại chuyên nganh đặc thu này có hai hướng để lựa chọn, ngươi có thể từ chối trở thành người của ngành nghề đặc thù này, nhưng khi đã từ chối, đương sự sẽ chuyển chuyên ngành thành chiến sĩ bình thường.

Mà lớp một, giờ này khắc này, lại không có một ai từ chối trở thành người của ngành đặc biệt.

"Sau khi đi gặp giáo viên xong, các ngươi chỉ có một cơ hội để liên hệ với người nhà của mình."

Văn Hành Thiên nói: “Sau lần liên hệ này, các ngươi vẫn có một lần để đổi ý."

Sự buồn bã nồng đậm hiện lên trong đôi mắt hắn.

Bởi vì những người trong chuyên ngành đặc biệt này ... Sau này mặc kệ họ còn sống hay đã chết, thì với người nhà của họ, họ cũng không khác gì đã chết rồi. Không có tin tức, không liên hệ với nhau ... Không còn liên quan gì tới nhau nữa!

Cả bảy người đều chậm rãi gật đầu, nhưng không một ai trong số họ chọn từ

bỏ.

Như thầy hiệu trưởng thường nói: Có một số loại công việc, cần có người làm!

Bảy người xếp thành một hàng, nghiêm trang chào Văn Hành Thiên.

Văn Hành Thiên buồn bực nhắm mắt lại, thật lâu không nói nên lời.

Bảy người cung kính cúi chào, ngay khi họ đứng thẳng người, họ đi về phía giáo viên chuyên ngành của riêng mình, không hề ngoảnh lại.

"Bốn năm ở Cao Võ Tiềm Long này, các ngươi nhất định phải biết quý trọng lẫn nhau, quen thuộc lẫn nhau!"

Văn Hành Thiên nhắm mắt lại nói: “Bởi vì, nếu như bọn họ gặp phải nguy hiểm, thì nhìn chung khắp các đại lục, người có thể cứu được bọn họ, tìm được bọn họ, có lẽ cũng chỉ có hai mươi chín người các ngươi thôi!"

"Chỉ có các ngươi, những người có được tỉ lệ cực kỳ cực kỳ nhỏ nhận ra được bọn họ, giúp bọn họ thoát khỏi nguy hiểm. Mà muốn có được tỉ lệ này, thì các ngươi phải quen thuộc lẫn nhau, quen thuộc tới đối phương giống như sinh mạng của chính mình! Hãy quý trọng đi! Có như vậy thì các ngươi mới nhận ra và phát hiện kịp thời!"

“Đây cũng là giá trị tồn tại, ý nghĩa tồn tại của lớp!"

Trong bảy người này, có cả Bì Nhất Bảo có tiếng thông minh tinh nghịch.

Nhưng giờ phút này, vẻ mặt của Bì Nhất Bảo rất bình tĩnh, không còn thấy nụ cười cợt nhả thường ngày, vẻ mặt hắn nghiêm nghị tới không ngờ.

"Sau khi liên lạc với người nhà, nếu các ngươi vẫn không đổi ý, thì trong bốn năm tới, các ngươi mỗi người sẽ có một kỳ nghỉ dài hơn học sinh khác một trăm ngày, để đoàn tụ với gia đình!"

“Nhưng có kỳ nghỉ cũng không có nghĩa là sẽ được sao nhãng tu luyện, điều này các ngươi phải hiểu."

Văn Hành Thiên nhẹ giọng nói.

Bảy người bị đưa đi.

Lớp một, chỉ còn lại hai mươi chín người.

Trong đó có tám người, đều chọn loại binh khí khá đặc biệt, nên cũng đều đi theo các giáo viên riêng của mình.

Mà hai mươi mốt người còn lại, binh khí họ chọn đều là vài loại binh khí khá thường thấy trong mười tám loại binh khí.

Những thứ này đều được các giáo viên phụ trách dạy đao, thương, kiếm, kích dạy cho, bọn họ không cần lén lút tu hành.

Mà Văn Hành Thiên là giáo viên chủ nhiệm lớp, công việc chính của hắn từ nay về sau cũng chỉ có nhìn, sửa lại cho đúng, khảo sát và phát hiện.

Mà bản thân hắn cũng là một cao thủ dùng kiếm.

Vậy nên hắn còn là thí luyện viên trưởng về kiếm thuật của tất cả các cấp.

Còn những binh khí khác, cho du là cao thủ co trình độ như Văn Hành Thiên cũng không thể xen vào việc giảng dạy của người khác.

Vẫn câu đó, mỗi ngành nghề đều có chuyên môn riêng.

Một người cả đời đắm chìm với đao, thì sự lĩnh ngộ về đao đạo, hiểu biết về đao của họ hơn người khác rất nhiều!

Trình độ phân chia của Cao Võ Tiềm Long trong phương diện dạy học này tinh tế tới mức này, khiến cho người ta thấy kinh ngạc khó tin!

Có rất nhiều binh khí, có rất nhiều học sinh có tư chất thường thường, không phải siêu quần gì, thậm chí chỉ cần nhập môn, thì cả đời này, không thể chọn binh khí khác nữa.

Bởi vì tư chất bình thường, nếu lại còn chọn loại binh khí khác, sẽ làm gián đoạn sự chuyên chú, sẽ mất đi hy vọng bước lên đỉnh cao.

Cả đời tu luyện một loại, tuy không còn khả năng dùng loại binh khí khác, nhưng cũng vì không thể dùng các loại binh khí khác, mới có thể đạt được cảnh giới cao nhất trên con đường này!

Trong suốt toàn bộ quá trình, tất cả học sinh đều đứng thẳng tắp, không một ai nói chuyện.

Chỉ im lặng bước vào và bước ra.

Suốt ba ngày.

Mỗi người nhìn bạn học của mình đi lướt qua mình, tới chuyên ngành khác, lĩnh vực khác ...

Trái tim của mỗi người đều thấy đau như đang bị cắt dần ra.

Nghĩ kỹ thì, thời gian ở chung với nhau của các học sinh lớp một cũng không dài lắm, tính ra thì cũng mới tầm một tháng chứ mấy, mà hôm nay cũng đâu phải là cảnh sinh ly tử biệt gì.

Có vẻ tâm trạng của mọi người có hơi quá, không cần tới mức đó đâu!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!