Nhưng cho dù là như vậy, thì với tình huống khi đó, nếu Phương Nhất Nặc không lâm trận phản chiến, vẫn khó tránh kết cục thất bại thảm hại!
Tại thời điểm đó, trong tình huống đó, thử hỏi Tạ Tiểu Đa có thể che dấu như thế nào mà vẫn xoay chuyển được Càn Khôn?
Nếu Tả Tiểu Đa là loại người tầm thường theo kiểu “quý cả cái chổi cùn của mình”, sau khi có được tướng thuật 'cao siêu' chỉ cố gắng che dấu, ít khi khoe tài, chỉ vào thời điểm quan trọng, tình huống khẩn cấp bất đắc dĩ mới thể hiện một chút...
Thế thì chắc chắn Tả Tiểu Niệm sẽ chết trong lần Phượng Mạch xung hồn ấy, chết trăm phần trăm!
Tả Tiểu Đa chưa bao giờ là một kẻ ngốc, khi hắn trở nên nổi tiếng ở trường, đến cả khi hắn chủ động khoe khoang bản thân mình, hắn đều đã nghĩ tới hậu quả xấu sau đó!
— Dù thành Phượng Hoàng là thành nhỏ, nhưng điều mà người ta gọi là “phong tỏa tin tức' cũng chẳng có ý nghĩa, lại càng không có tác dụng, đã bại lộ căn nguyên thì trong tương lai, nếu có người kiên quyết muốn điều tra, tóm lại vẫn có thể điều tra ra được.
— Mà bản thân lại biết tướng thuật, nên từ nay về sau càng không thể không dùng, không thể vứt bỏ.
Không nói tới nhân tố điểm khí chỉ nói tới khoảnh khắc trong tương lai bạn bè, anh em, thầy cô gặp phải tử kiếp, bản thân hắn có thể không nhắc nhở sao!?
— Gó thể nhắc nhở một lần, người khác sẽ không chú ý.
Nhưng mà hai lần ba lân thì sao?
Đối phương rõ ràng đã sắp đặt kế hoạch chặt chẽ tới cực điểm, vậy tại sao. các ngươi bên này lại có thể chuẩn bị trước phương pháp tương ứng? Lý do nằm ở đâu?
— Kế hoạch Ttạm thời' của đối phương, thậm chí ngay cả người bên phía đối phương còn không biết được là bao, không biết được mọi mặt, mà các ngươi coi như là bên bị đối phương nhắm vào, tại sao có thể chuẩn bị trước phương pháp phản kích?
Chẳng lẽ các ngươi biết trước?
Khi mọi lời giải thích đều bị loại bỏ, thì “điều không thể chắc chắn sẽ biến thành điều có thể!
Thật sự là các ngươi đã biết trước!
— Thậm chí chỉ cần có nghỉ ngờ này, điều tra theo hướng này, thì lập tức mọi hành động trước đây của Tả Tiểu Đa đều sẽ bị lộ rõ trước người, không chỗ che giấu!
Mà thời điểm này, cũng là thời điểm nguy hiểm nhất của Tả Tiểu Đa!
— Trên mọi mặt, Tả Tiểu Đa sớm đã biết, sớm đã hiểu, cũng sớm đã dự đoán tới hậu quả xấu này.
Nhưng mà hẳn đã hết cách. Cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước!
Nhìn thấy Hạng Cuồng Nhân có “đại nạn” quấn thân, hắn có thể không nói ra sao?
Nhìn thấy hai người Hạng Băng Hạng Xung gặp phải cửa tử, có thể không vạch trần sao?
Hết cách, cũng chỉ có thể từng bước từng bước mà tiến về phía trước, đi một bước tính một bước...
Nếu không, ngươi nói xem tại sao Tả Tiểu Đa phải chuẩn bị cho mình nhiều đường lui như vậy?
Nhiều con bài chưa lật như vậy?
Kể từ khi Tả Tiểu Đa để lộ tướng thuật thần thông, vẫn luôn chăm chỉ chuẩn bị cho mình hết quân bài này đến quân bài khác, chính là vì một ngày nào đó, những quân bài này có thể sẽ cứu mạng hắn!
Để bản thân hắn có nhiều cơ hội sống sót hơn!
Nghe theo lời của Tân Phương Dương, nói Linh Miêu kiếm của mình là được Đông Phương đại soái tặng...
Đây quả thật là lời nói khoe khoang khoác lác, cũng là lời nói bậy bạ nhảm nhí, song vẫn là bùa hộ mệnh mà Tả Tiểu Đa đang liều mạng đeo lên người mình!
Cha mẹ mình có thể là đại lão, nhưng về cơ bản, hiện tại cha mẹ không thể ra tay, một khi mình chọc phải cường địch vô song, trái lại sẽ hại tới cha mẹ, khiến việc tu luyện của bọn họ bị chậm trễ.
Nếu đã như vậy, vậy chỉ có thể tự mình gánh vác mọi thứ.
Trong ba trường danh tiếng nhất, thì ngay từ đầu, Tả Tiểu Đa đã không muốn tới Vân Đoan hoặc là Tổ Long, bởi vì mục tiêu của Tả Tiểu Niệm chính là ở Thượng Kinh.
Mà Vân Đoan và cả Cao Võ Tổ Long đều đặt ở Thượng Kinh, Tả Tiểu Đa không thể ở cùng một chỗ với Tả Tiểu Niệm!
Tại sao ư? Bởi vì một khi những chuyện tốt' kia của hắn bị bại lộ, thì sẽ dẫn tới những mối nguy hiểm vô cùng lớn, bản thân hắn còn có thể dựa vào tài xem cát hung
của mình, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, hắn đều có thể tùy cơ ứng biến.
Nhưng Tả Tiểu Niệm không thể, nàng bị hắn liên lụy một lần là đã có thể mất mạng, đây không phải là điều mà Tả Tiểu Đa muốn thấy.
Nên đương nhiên là phải tránh xa nhau sớm. Nhưng bây giờ, vẫn bị chú ý tới.
Hơn nữa gần như là chú ý tới ngay lập tức! Tốc độ phản ứng này cực kỳ nhanhI
“Biến cố liên tiếp, muốn tránh cũng không thể tránh được, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.” Lý Thành Long ngồi xuống, bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc.