Long lão mơ hồ cảm thấy mình đã xem nhẹ chuyện gì, rồi lại tạm thời không nghĩ ra cụ thế nó là gì, bèn bỏ qua một bên.
“Haizz, xếp hạng thứ chín mà ngày nào cũng mệt lòng của lão đại...” Long lão cảm giác mình đúng là khổ.
Tả Tiểu Niệm cứ ở lại Cửu Trùng Thiên Các như vậy. Hơn nữa ngoài việc trong lòng hơi dao động như sóng nhẹ thì mặt ngoài không có gì khác thường cả.
Quá mức bình tĩnh.
Hoàn toàn có thể dùng bốn chữ không chút gợn sóng để hình dùng.
Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đã chuyển đến nhà khách Cao Võ Tiềm Long ở đối diện Cao Võ Tiền Long.
Cầm giấy báo trúng tuyển là có thể vào ở miễn phí, chẳng những miễn phí ngày ba bữa, ngay cả sân huấn luyện cũng được miễn phí.
Mà chỉ cần vào đây ở, theo mức độ nào đó, đây đã tương tương với báo danh thành công một nửa.
Ngày hai mươi tám tháng chín.
Còn ba ngày nữa là đến ngày khai giảng.
“Ba ngày này nên làm gì đây? Sân huấn luyện ở nhà khách đương nhiên được miễn phí, nhưng mấy thiết bị trong đó gần như hoàn toàn không có tác dụng gì với chúng ta.”
Lý Thành Long hỏi.
“Làm gì à?”
Tả Tiểu Đa hừ một tiếng: “Ngươi muốn làm gì thì làm, suốt ba ngày, ta sẽ không sống uổng!”
Nói xong, chính hắn đánh răng rắc một tiếng, lấy ra một nghìn miếng Tinh Hồn Ngọc trung phẩm, ra vẻ lạnh nhạt nói: “Dù sao ta tính làm cái này trong ba ngày tới, dùng mảnh vụn Tinh Hồn Ngọc chôn chính mình!”
“Đề nghị này hay đấy, hai chúng ta thử xem ai là người bị chôn trước!”
Lý Thành Long không tỏ ra yếu kém, cũng đập ra một nghìn viên Tỉnh Hồn Ngọc trung phẩm.
Với việc nâng cao trình độ tu luyện, lượng tiêu hao Tinh Hồn Ngọc của Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long cũng càng ngày càng lớn, khi Tả Tiểu Đa ở lớp Võ Sĩ, ba ngày mà còn chưa hấp thụ hết một viên hạ phẩm!
Nhưng hiện tại, nếu như toàn lực tu luyện, hai trăm viên trung phẩm mỗi ngày căn bản là không đủ!
Không khách khí mà nói, tu luyện thực sự là một vụ mua bán siêu đắt đỏ, nếu tính theo giá thị trường của một viên Tinh Hồn Ngọc trung phẩm là hai mươi nghìn Tinh Nguyên tệ, bốn triệu một ngày là không đủ!
Nếu thực sự muốn sử dụng hệ thống tiền tệ của người bình thường để tính toán, hệ thống tiền tệ cũng hoàn toàn sụp đổ.
Đây là lý do tại sao người ta thường nói rằng trên đời này tồn tại hai trọng thiên, chính là vì đạo lý này!
Tuyệt đại đa số mọi người, cả đời đều sống ở đệ nhất trọng thiên, còn đệ nhị trọng thiên có dáng vẻ như thế nào, bọn họ không cách nào tưởng tượng ra được.
Người ở trong nhà khách Cao Võ Tiềm Long cũng rất khó hiểu. Hai người này lần lượt đứng nhất và nhì trong kỳ tuyển sinh lần này!
Từ ngày đầu tiên hai người này vào ở, toàn bộ cấp cao của Cao Võ Tiềm Long đều đã biết chuyện.
Toàn trường đều đang chờ hai người đi báo danh, kết quả sau khi hai người đến ở nhà khách, lại không bước ra khỏi cửa.
'Thậm chí còn không đến căn tin để ăn chứ đừng nói đến việc đi báo danh. Trong này kỳ thực tồn tại một sự nhầm lẫn, hoặc nói là hiểu nhầm. 'Trên giấy thông báo đã ghi báo danh “trước ngày 1 tháng 10”.
Tuy nhiên, Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long lại theo bản năng hiểu thành “Ngày 1 tháng 10 báo danh.”
Đây đại khái là một sự hiểu lầm trong suy nghĩ.
Ngay cả hai người họ cũng rất hiếu kỳ.
Nhà khách lớn như vậy sao lại không thấy học sinh đến báo danh đâu cả? Lễ nào tất cả các học sinh đã chọn báo danh vào đúng ngày 1 tháng 10? Hay là Cao Võ Tiềm Long thực sự đang trên bờ vực phá sản?
Căn bản không tuyển được học sinh viên?
Điều này... không thể nào chứ?
Nhưng những chuyện này không liên quan gì đến hai người bọn họ, từ đầu đến cuối hai người bọn họ chỉ hơi kinh ngạc liền bắt đầu chuyên tâm luyện tập.
Cho đến tận buổi chiều ngày thứ ba...
Triển Tiểu Phi và một giáo viên khác lặng lẽ đến bên ngoài cửa sổ phòng của Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long, lặng lẽ nhìn vào, chỉ thấy hai người bên trong, thực. sự đang ngồi trên giường tựa lưng vào nhau, kiểu tiếp xúc tựa vào nhau không
khoảng cách...
Những cái khác, đại khái là cả căn phòng đâu đâu cũng đầy bụi... Đó là... những mảnh vụn của Tinh Hồn Ngọc?
Các mảnh vụn xung quanh cơ thể của Lý Thành Long đã chạm tới ngực hắn ta, còn những mảnh vụn xung quanh cơ thể của Tả Tiểu Đa lại chạm tới cổ hẳn.
“Bọn họ đây là làm gì vậy? Tu luyện? Hay là cái gì khác?” Triển Tiểu Phi nhìn mà chẳng hiểu nổi.
“Phù Phù, ngươi thua rồi.” Tả Tiểu Đa vừa luyện tập vừa nói với bộ dạng đắc thắng.
“Chưa chắc.” Lý Thành Long nhắm mắt lại dùng toàn lực vận công, nói: “Không đói sao? Mau ăn đi, cẩn thận đói chết ngươi.”
“Ta đi ăn? Sau đó để tất cả mảnh vỡ trên người đều rơi hết ngươi liền thắng.”
Tả Tiểu Đa khit mũi khinh khỉnh: “Mơ đi! Ta hiện tại chỉ là thiếu chút nữa tất thảy đều vùi lấp. Thắng lợi sắp tới, ngươi bảo ta từ bỏ?!”
“Vậy ngươi vừa rồi kể chuyện cười để ta run rẩy cái này lại phải tính thế nào?” Lý Thành Long không phục tranh luận.
“Ai bảo ngươi cười?”
Tả Tiểu Đa dương dương tự đắc: “Ta chỉ thuận miệng nói, kết quả chính ngươi ở bên đó cười, trách ta sao?”
“Hơn nữa, cho dù không run rẩy, ngươi so với ta còn kém hơn rất nhiều.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!