Lục Cẩn Ngôn cười ngâm ngâm. "Sao vậy?"
"Trông mặt anh có giống kẻ không biết gì không?", Đường 'Tố Tố cáu giận, nhưng càng không hiểu hơn.
"Anh nói đi, tại sao bác lại thay đổi cảm xúc nhanh đến vậy?"
Trước đây muốn giết cô còn chưa xong, bây giờ, lại có thể thân tình đến thế.
Cô thực sự bị ngợp. Lục Cẩn Ngôn tỉnh bơ:
"Bà đã lớn tuổi rồi, cũng muốn có cháu bết Con trai mấy chục năm mới có vợ, tất nhiên cũng phải sốt ruột. Tố Tố, mẹ anh đã nhận định em rồi. Chúng ta còn gì để trở ngại nữa đây?"
Ánh mắt anh như lửa, nóng rực, nhưng có thể khiến người khác phải rùng mình.
Cô lùi sang một bên hẳng giọng:
"Bác nói mấy ngày nữa là ngày mừng thọ của ông nội, nói chúng ta trở về nhà dùng cơm. Nhưng mà, em dùng thân phận gì để đến nhà anh được đây?”
"Mợ chủ của nhà họ Lục."
Ngày mừng thọ của gia chủ nhà họ Lục là ngày 25/1, tổ chức ở Thành Đô. Trong ngày này, con cháu, bạn bè, đối tác từ khắp ngả của gia tộc ngàn năm không ngã này đều đổ về Thành Đô. Đường Tố Tố ở lại đoàn phim thêm năm ngày, đến ngày thứ sáu, cũng cùng với Lục Cẩn Ngôn rời đi.
Chân cẳng cô đã đứng được, mặc dù đi lại còn cần nhẹ nhàng. Nhưng thân là người tự lập, cô cũng chẳng yếu đuối như thế.
Nhà họ Lục ở Thành Đô to lớn, bề thế, biệt thự ngay từ sáng sớm đã nườm nượp người.
Đường Tố Tố hơi lo lắng. "Liệu ông có thích em không?”
"Không thích thì đã sao? Em là vợ của anh, không phải của ông ấy."
Thái độ của Lục Cẩn Ngôn nhàn nhạt, càng khiến cho Đường Tố Tố nghi ngờ.
Cô nghe nói ông cụ Lục rất thương đứa cháu trai này. Thậm chí công ty không giao cho con trai, mà giao cho cháu trai quản lý. Chỉ riêng vấn đề này đã khiến cho người ngoài thấy người này coi trọng Lục Cẩn Ngôn rất nhiều.
Nhưng không hiểu sao, thái độ giữa hai người theo như cô cảm nhận lại không quá gần gũi như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!