"Sau đấy làm thế nào anh phát hiện ra cô ta không phải Đường Hải Quỳnh nằm đó?"
"Hải Quỳnh là ngọc đẹp trong sáng, cả đời này của cô ta, dù có cái tên, cũng không cách nào bắt chước được những phẩm chất của thứ ngọc cao sang đó."
Ánh mắt của Lục Cẩn Ngôn càng ngày càng sâu.
Cướp đi tên tuổi lẫn cuộc sống của người con gái anh yêu nhất.
Nhà họ Đường đúng không?
Các người cũng quá tài giỏi rồi. Để xem, các người có thể cười đến mức nào.
Đường Tố Tố không hề biết tay Lục Cẩn Ngôn đang dịu dàng ôm mình, nhưng đầu lại nghĩ đến biết bao ý định đen tối. Cô chỉ thấy cảm động.
Anh nhầm cô là Tố Diệp, nhưng chưa bao giờ vì thế mà hành hạ cô. Trong những lúc tức giận nhất, anh vẫn tỉnh táo
để nhận ra cô không hề có lỗi.
Thậm chí nhận ra đâu mới là Đường Hải Quỳnh chân chính.
Thực sự nếu như không khắc ghi thật kĩ, sẽ khó lòng mà làm được điều này.
"Anh biết từ bao giờ?” "Khi em đuổi anh ra khỏi nhà để chăm sóc cho Lục Phàm. Tố Tố, em có biết lúc ấy anh tổn thương đến mức nào không?"
Thực sự mấy chục năm sống dưới sự bí bách của nhà họ Lục cũng chưa làm anh khó chịu đến thế.
Đường Tố Tố ngộ ra.
Từ lúc đấy anh đã biết rồi, nhưng cô lại càng thêm chột dạ.
"Em không có ý với hắn ta."
"Anh biết, em chỉ muốn chọc tức anh mà thôi, đúng không?"
"Em không giỏi chối cãi đâu”
"Lần sau em còn dám làm như vậy nữa, anh sẽ xử lý tất cả những tên đàn ông đến gần em. Nếu như em không có anh, anh sẽ để cho em tự do, nhưng em trong lòng có anh rồi,
đừng mong trốn thoát."
Trong xương cốt, Lục Cẩn Ngôn có thể dịu dàng, nhưng bản chất vẫn là một tổng tài bá đạo.
"Được rồi, anh đừng có nạt em nữa được không?"
Đường Tố Tố cúi đầu thật thấp, muốn lảng tránh ánh nhìn của người đàn ông. Ánh nhìn rực cháy, như muốn xuyên thấu qua cô.
Lục Cẩn Ngôn thở dài:
"Đúng là không có cách nào cứng rắn với em được. Sau này không được làm bậy nữa. Hơn nữa..."
Giọng anh chợt vút cao.
"Sao ạ?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!